Trân Bảo Vợ Yêu

Trân Bảo Vợ Yêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 328201

Bình chọn: 9.5.00/10/820 lượt.

ủa nguyên thị trưởng, ngài chỉ cần giúp tôi, tôi cam đoan con của tôi sau mấy tháng sẽ trở lại trong lao.”

“Tôi đối với bí mật của người khác không có hứng thú.” Chẳng qua nếu như chuyện là thật, hắn vẫn muốn giúp người đàn ông đáng thương này, dù sao đem tội phạm ra khỏi nhà lao, đối với chức vụ hiện tại của hắn mà nói, chỉ là chuyện nhỏ, nhưng bí mật kia của nguyên thị trưởng hắn không có hứng thú, hắn không phải một người thích thám thính riêng tư của người khác.

“Vậy nếu như đưa tiền? Ta biết rõ nguyên thị trưởng đào tẩu, có rất nhiều thứ tốt nhất thời không thể mang đi, thời điểm hắn dấu đồ đạc, tôi vừa vặn nhìn thấy, tôi biết rõ ở đâu.”

Côn Sơn nghe xong nở nụ cười: “Vậy ông nói một chút.”

Người nọ dẫn hắn đi đến một cái giếng phía sau sân nhỏ , đem đá lớn đặt ở miệng giếng dịch chuyển khỏi, đối với Côn Sơn nói: “Ngài đừng nhìn bên trong có nước, không sâu, chỉ nửa mét thôi, bên cạnh có song sắt, chung quanh dùng xi măng bao bọc rồi, nhưng chỉ cần đập bễ, sẽ phát hiện một cái hố, vừa vặn ở phía trên mực nước, một người gầy, có thể bò vào, tôi chưa tiến vào bao giờ, nhưng biết rõ vàng bạc châu báu bên trong khẳng định không ít, thị trưởng trước kia, mỗi khi đêm khuya sẽ sai người đưa rương vào trong, ngài nếu không tin có thể gọi người tới đào, sau đó thả con tôi ra cũng được.”

Côn Sơn nhìn nét mặt của ông, cảm thấy đáng tin, nhưng vẫn cẩn thận gọi A Hổ đi vào nhà lao lén lút đem con của ông ấy ra, đưa đến cửa thành, đợi khi trời tối, Côn Sơn sẽ nói với anh em Trí Đường cầm đem búa xuống đâp phá song sắt, bò vào xem xét quả nhiên là vàng bạc tài bảo chất đầy bên trong. Côn Sơn lập tức bảo một người cảnh sát cùng đi với con của người đàn ông trung niên trở lại quê nhà , cần phải coi chừng không thể để cho hắn chạy thoát.

Về phần đồ đạc trong giếng, nửa đêm đều bị đào lên, bày ở bên cạnh miệng giếng, đều là đồ vật khá đáng giá, ngẫu nhiên cũng có một rương dùng đồ trang sức của phụ nữ.

Xem những vật này, phần lớn là quan viên khắp nơi đưa tặng cùng tham ô, bạc đào ra hai ba rương, ngọc khí đồ cổ cũng đều có.

Theo quy cũ, Côn Sơn và mọi người tự chọn vài thứ, còn lại tất cả đưa đến tỉnh thành đổi thành tiền, tạo phúc dân chúng.

Dù sao Diêm Tích Sơn cũng sẽ không biết rõ, chính mình nuốt riêng bao nhiêu, dựa vào cái gì mà bất kỳ vật gì đều cho Diêm Tích Sơn chiếm tiện nghi?

Mọi người nghĩ đến Côn Sơn phát hiện ra trước, khách khí nói: “Anh chọn trước đi a!”

Côn Sơn nhìn từng đồ vật, có chút hoa mắt, khoát khoát tay lại để cho Bảo Châu chọn: “Bảo Châu em chọn đi.”

Bảo Châu cũng bị hoa mắt, chỉ cảm thấy những cái đĩa cái chén kia rất là đẹp mắt, trang trí đồ ăn nhất định đặc biệt ăn ngon, đối với Côn Sơn nói: “Em muốn những cái chén kia.”

Côn Sơn lập tức muốn té xỉu, nhiều vàng bạc châu báu như vậy không chọn, lại muốn mấy rương chén bể, vợ của hắn thật đúng là đặc biệt, bất quá vui vẻ là tốt rồi: “Được, chúng tôi sẽ lấy mấy cái chén kia, tôi gọi người đến chuyển lên lầu.”

“Đặt trên lầu làm gì? Côn Sơn ngốc quá a! Chén đương nhiên phải đặt trong phòng bếp a!” Bảo Châu nói xong, thủ hạ Côn Sơn cũng đã hành động, kéo lấy một đống đồ vật nhìn như đồ cổ hướng phòng bếp đi đến…

Lục Côn Sơn chỉ thoáng một cái đã làm quan lớn, trong nhà náo nhiệt hẳn lên, đông như trẩy hội.

Phu nhân phó cục trưởng bộ giáo dục đầu tiên đến tìm Bảo Châu chơi mạt chược, một đánh một thua, thua không trả tiền nói: “Tôi không có mang theo tiền, bất quá tôi có mang một cái bình hoa đến, giá thành cũng khoảng năm đồng, cô nhìn xem có thích bình hoa này không? Là thời kỳ Càn Long đấy, hoa văn hình rồng, là trân bảo hiếm thấy.”

Bảo Châu trong lòng cảm thấy vị phu nhân cục trưởng giáo dục này thật keo kiệt, năm đồng tiền có thể mua mười cân thịt heo, rõ ràng cầm cái chai bể đến để đổi của được, bất quá phải công nhận là ưa thích cái bình này, nên thu lấy : “Tốt nha!”

Phu nhân phó cục trưởng thấy cô nhận lấy liền an tâm, cô nhận phần đại lễ này, như vậy là có thể cân nhắc chuyện của chồng mình a! Đợi tí nữa lúc ăn cơm sẽ nhắc tới chuyện nguyện vọng nhỏ của chồng mình là muốn thăng quan, nhất định được việc.

Kết quả buổi trưa lúc ăn cơm, phu nhân phó cục trưởng hé mồm nói: “Lục phu nhân, chồng của tôi những ngày này luôn ở nhà than thở, nói hắn làm giáo dục không dám là có danh tiếng nhưng nhất định so với người khác tốt hơn, nhưng chức vụ vẫn dậm chân tại chỗ, lăn lộn nhiều năm như vậy vẫn là một chức phó cục trưởng, cô xem…”

Thăng chức tăng lương còn chưa nói ra khỏi miệng, phu nhân phó cục trưởng đã nghẹn họng, lời kia mắc trong cổ họng nói không ra được, chủ yếu là khí thế tích lũy vừa rồi như một khí cầu bị đâm thủng, đột nhiên không còn hơi , vì sao à?

Bởi vì đơn giản là Thẩm mẹ đặt ở trước mặt cô một cái đỉa nhỏ đựng nước tương cư nhiên khắc hai con cá song song nhau là thời Tống triều, giá trị tuyệt đối cao hơn rất nhiều lần so với cái bình cô đưa tới, cư nhiên dùng để đựng đậu cà vỏ tương! Lại vừa thấy, cái chén đựng súp kia không phải thải vân truy nguyệt của Đường triều sao? Còn cái đĩa đựng bánh nướng, hình


Disneyland 1972 Love the old s