
của Diêm Thiên Phạm sao?” Vân Yên khổ sở hỏi.
Nghe được câu hỏi của con gái, Bạch Tung Nhạc chột dạ cúi đầu.
“Cha...” Hắn không còn gì để nói.
“Cha, cha biết phải không? Cha muốn con làm tình nhân của hắn sao?” Vân Yên bi
thương chất vấn.
“Vân Yên, cha thấy Diêm Thiên Phạm, dáng dấp nó anh tuấn, còn có một công ty
lớn, đi theo nó... con sẽ không phải chịu khổ, mặc dù bây giờ con chỉ là tình
nhân, nhưng nếu con mang thai con của nó, giá trị con người của con không còn
giống như thường ngày nữa.” Bạch Tung Nhạc ngập ngừng nói.
Nghe được lời này của cha, Vân Yên không khỏi lắc đầu lia lịa.
Cô chỉ có thể nói sống với cha nhiều năm như vậy, cô thật sự chưa hiểu rõ về
cha, cha vậy mà không quan tâm đến tương lai của cô, nhưng dù thế nào, ông ấy
cũng là cha của mình!
Cô không muốn thấy cha thân bại danh liệt hoặc tính mạng gặp nguy hiểm.
Cô tin tưởng tên đàn ông như dã thú không thể đoán trước đó nói được sẽ làm
được.
“Cha, con biết nên làm như thế nào rồi.” Cô chỉ có thề cầu nguyện, Diêm Thiên
Phạm sẽ nhanh chóng chán ghét mình, sẽ trả lại tự do cho cô.
☆ ☆ ☆
Bởi vì Vân Yên sợ phải đối mặt với Diêm Thiên Phạm, cho nên cô ở bên ngoài cả
ngày đến khi trời tối, Vân Yên mới không thể không trở lại Diêm trạch đối mặt
với hắn.
Khi cô vừa bước vào nhà, bên trong là một mảng tối đen, cô nhón chân muốn lên
lầu, lúc này từ salon truyền tới một giọng nói trầm thấp.
“Tại sao trễ như vậy mới về?” Tiểu thiên sứ này cứ như vậy không kịp chờ đợi
muốn rời khỏi hắn sao?
“Tôi đi mua chút đồ.”Vân Yên cũng không xoay người lại, bởi vì cô lo sợ thân
mình cao lớn uy mãnh của hắn sẽ làm cô cảm thấy bị áp bức.
“Tôi nói rồi, mỗi một giây của cô đều thuộc về tôi, tôi cũng không cho phép cô
đi mua đồ.” Hắn bá đạo chỉ trích.
“Anh làm sao vậy? Cho dù anh muốn tôi làm tình nhân của anh, anh cũng không thể
tước đoạt tự do của tôi!” Cô căn cứ vào đạo lý bảo hộ quyền lợi của mình.
Diêm Thiên Phạm đứng dậy bước lên phía trước, trong mắt mang theo hàn quang sắc
bén. “Bắt đầu từ hôm nay, thời gian của cô, mạng sống của cô toàn bộ đều thuộc
về tôi, cô muốn đi đâu làm gì đều phải có sự đồng ý của tôi, nếu như tôi nói
không được, cô chỉ có thể ngoan ngoãn làm theo, không thương lượng.”
“Anh... làm sao lại bá đạo như vậy, không nói đạo lý?” Cho dù cô thật sự rất sợ
hắn, nhưng cô vẫn lấy dũng khí để đối mặt với hắn.
Đôi mắt cô trong suốt giống như có thể đem tất cả đau thương của hắn lắng đọng
lại, trong lòng hắn dâng lên một mảnh nhu tình, đột nhiên Diêm Thiên Phạm nhớ
lại cô là con gái của kẻ thù hại chết cha mẹ.
Hắn bỗng nhiên nắm lấy cằm của cô, âm thanh nồng đậm lạnh lùng: “Tôi chính là
không nói lý lẽ như vậy, tất cả đều là các người thiếu nợ tôi.” Tất cả đều do
cha cô gây họa, nếu như không phải cha cô câu dẫn mẹ hắn, vậy tình cảm chân
thành của cha hắn cũng sẽ không chết.
Diêm Thiên Phạm ôm lấy eo cô, đi lên lầu.
“Anh muốn gì?” Cô dùng lực đẩy vào lồng ngực hắn, nhưng không đánh lại lực từ
hai cánh tay hắn.
“Tôi muốn cái gì, chờ một chút cô sẽ biết.” Hắn muốn chiếm giữ thiên sứ, hủy
hoại cô hoàn toàn, để cho cô cũng như hắn, trầm luân trong địa ngục.
Hắn ôm cô đi đến phòng của hắn, hơn nữa còn vứt cô lên chiếc giường lớn màu
đen.
“Anh... đây là phòng của anh?” Gian phòng kia trang trí lộ ra vẻ âm trầm u ám
cùng dương cương khí phách, rất phù hợp với khí chất trên người hắn, nhưng lúc
này cô chỉ cảm thấy cô căn bản không khác gì sống chung một phòng với ác ma.
“Đúng vậy.” Chỉ nhìn da thịt non mềm trước ngực cô đã có thể khiến cho bụng
dưới của hắn nhanh chóng nổi lên phản ứng.
“Tôi muốn về phòng của tôi.” Vân Yên giãy giụa từ trên giường đứng dậy, muốn
trở về phòng của mình.
Thân thể rắn chắc của hắn lúc này cũng đang đè lên cô, không chịu để cho cô rời
đi.
“Anh buông tôi ra!”Hơi thở nam tính mãnh liệt trên người hắn khiến cô cảm giác
được một cỗ nguy hiểm.
Đôi mắt đen thâm thúy lẫn vào ma tính quỷ dị của hắn nhìn xuống cô, bàn tay
chơi đùa vân vê tóc mai của cô. “Em là tình nhân của tôi, tôi muốn em ở đâu, em
liền ở nơi đó. Cởi bỏ quần áo của em ra.”
Hắn muốn nhìn một chút thân thể mềm mại của cô có mê hoặc lòng người như khuôn
mặt của cô hay không, trong mắt hắn, phụ nữ đều giống nhau, đều dựa vào điều
kiện thiên phú nổi trội xuất sắc, không ngừng mê hoặc đàn ông.
“Anh muốn làm gì?”Cô kinh hãi hỏi.
“Tôi chỉ muốn nhìn kỹ tình nhân của mình một chút. Nếu như em không muốn tự
mình động thủ, tôi cũng có thể giúp em.”
Bàn tay to của hắn một tay xé rách quần áo của cô, giọi vào đáy mắt thâm thúy
tràn đầy dục vọng của hắn chính là áo lót tơ lụa che giấu bộ ngực tuyết trắng.
“Anh...” Hai tay của cô vòng ra trước ngựa, trong miệng không nói được một câu
hoàn chỉnh.
“Xem ra em cũng không để tôi phải thất vọng.” Hắn cách lớp nội y dùng hai ngón
tay kẹp đầu ngực của cô, kéo nhẹ một cái.
“Anh không thể làm như vậy!” Cô ngượng ngùng quay đầu đi chỗ khác, cô chưa từng
cùng người khác thân mật như vậy.
“Tôi muốn làm như thế nào cũng có thể.” Hắn luồn tay vào bên trong ngực cô, kéo