
i khỏi tôi?” Hắn bất mãn hỏi.
“Người nào muốn ở bên cạnh ác ma.” Cô không khách khí trả lời.
“Tôi là ác ma?”
Ánh mắt của cô thoáng có chút ánh sáng hoang moang nói: “Đúng, anh ở trong cảm
nhận tôi giống như ác ma.”
“Vậy bây giờ em liền nếm thử một chút tư vị bị ác ma chiếm đoạt, như thế nào?”
Hắn đã không nhịn được bụng dưới căng đau, chỉ muốn cho cô khuất phục phía dưới
hắn.
“Tôi không cần! Tôi đã cưới người khác.” Cô lớn tiếng gào thét ra lời nói dối
của mình.
“Cũng không phải do em quyết định!” Hắn tức giận kêu gào.
Thân thể cao lớn của hắn đè cô nằm trên sàn nhà, bàn tay hướng dưới váy tìm
kiếm u cốc mềm mại của cô.
“Anh hèn hạ! Buông tôi ra...”
“Không! Chân của em khép thật chặt, vì tôi mà mở bắp đùi ra được không?”
“Không cần! Anh đi đi.” Cô không thể trầm luân bên trong ma chú kích tình nữa,
cô phải quên hắn.
Hắn cũng không bởi vì sự cự tuyệt cô mà buông cô ra, ngược lại dùng thân thể to
lớn càng thêm mạnh mẽ tách hai đùi cô ra.
Tay của hắn vuốt ve bắp đùi bóng loáng của cô, tìm đến nơi hoa nguyệt của cô,
không ngừng cọ xát.
Cô vươn tay muốn ngăn lại hành động của hắn, thế nhưng hắn lại cầm tay của cô,
hơn nữa hướng bề phía dưới bụng của hắn bởi vì sự tiếp xúc của cô mà trở nên
kích động.
Mặc dù cách quần dài của hắn, nhưng cô vẫn cảm thấy dục vọng khổng lồ của hắn.
Cô bất an rút tay về nói: “Chúng ta không thể...”
Diêm Thiên Phạm cởi quần, kéo khóa xuống, cũng đem tay cô lần nữa đặt lên dục
vọng của hắn mà vuốt ve.
Tay cô cảm nhận được sức mạnh dâng trào của hắn, mặc cho hắn nhu tình hôn khắp
người cô, cũng vô tình đắm chìm vào trong đó.
Diêm Thiên Phạm lên tiếng hỏi cô: “Em có để cho đàn ông chạm qua em sao? Tôi
muốn biết đáp án.”
“Anh quên... Tôi đã có con.” Giống như muốn tổn thương hắn, mặc dù biết hắn
không chút cử động, nhưng cô vẫn lạnh lùng nói dối.
“Đúng vậy, em có con, hiện tại chúng ta đang vụng trộm.” Ngón tay của hắn không
ngừng trêu đùa trước cửa hoa huyệt của cô.
Hoa huyệt của cô dần dần tràn ra mật dịch, đã ươn ướt ngón tay của hắn, mà hắn
cũng hiểu cô đã vì hắn chuẩn bị xong.
Hắn rút về tay, hơn nữa nói với cô: “Em muốn sao?”
Cô lắc đầu một cái.
Hắn để cho dục vọng của mình quanh quẩn trước hoa huyệt của cô, chỉ là trêu
đùa, cũng không tiến vào.
“Em muốn sao?” Hắn hỏi lại một lần nữa, kiên quyết muốn thuần phục được cô.
Cô vẫn lắc đầu một cái.
Diêm Thiên Phạm nâng đùi cô lên, đặt ở trên vai hắn, hắn dùng đầu lưỡi linh
hoạt của mình khẽ trêu đùa hoa nhị mềm mại của cô.
“Người đàn ông kia có đối với em như vậy không?”
“Không có, không có...”
Hắn ôm lấy cặp mông mượt mà của cô, tiến vào trong cơ thể cô, một lần lại một
lần đoạt lấy thân thể mềm mại của cô.
Cuối cùng cũng đến cao trào, một cỗ chất lỏng ấm áp phun ra trên bụng cô.
Hai người đang rung động trong cao trào, lúc này bọn họ đột nhiên nghe được
tiếng chuông cửa.
“Reng, reng...”
“Tôi cầu xin anh, van cầu anh...” Là Tư Phạm cùng Lý Sĩ Kỳ trở lại. “Anh đi cửa
sau được không?”
Nhìn ánh mắt đáng thương cầu xin của cô, lần đầu tiên hắn nghe theo lời nói của
phụ nữa, rời đi từ cửa sau nhà cô.
Vân Yên vội vàng vào phòng tắm sửa sang lại tốt gương mặt mình, sau đó đi ra mở
cửa cho bọn họ.
“Mẹ –”
“Vân Yên, cậu làm sao vậy?”
“Sĩ Kỳ, mình không sao, chỉ là hơi mệt, ngày mai cậu hãy tới tìm mình được
không?”
“Được! Cậu nghỉ ngơi cho khỏe đi.”
☆ ☆ ☆
Sau khi Diêm Thiên Phạm trở về biệt thự, liền bắt đầu buồn bực uống rượu.
“Thế nào? Cậu lại cùng cô ấy lên giường?” Thiên Tự Ám nhìn khuôn mặt hắn âm u,
suy đoán nói: “Động tác của cậu nhanh như vậy? Cô ấy mới trở về không lâu, cậu
đã đem cô ấy lên giường?”
“Ám, cậu cảm thấy đàn ông và phụ nữ ngoại trừ bởi vì tình dục mà ở bên cạnh
nhau, còn bởi vì những chuyện khác mà ở bên nhau sao?” Hắn thật không hiểu.
“Có! Bất quá... động vật máu lạnh giống như cậu có thể hiểu sao!”
Trong tất cả bạn bè của Diêm Thiên Phạm, cũng chỉ có Thiên Tự Ám dám nói chuyện
với hắn như vậy.
“Mình thật sự không hiểu...” Hắn không hiểu xế chiều hôm nay hắn làm lại làm ra
chuyện ngu xuẩn như vậy... nghe theo lời của cô đi về bằng cửa sau.
“Đây là chuyện tốt, Thiên Phạm, học cách yêu một người cũng không phải một
chuyện khó.” Thiên Tự Ám thật lòng khuyên nhủ.
“Không! Mình không cần yêu, mình không cần, không cần...”
Diêm Thiên Phạm giống như phát điên hất tất cả đồ đạc trên bàn xuống đất.
“Thiên Phạm, cậu sẽ tự làm tổn thương bản thân mình.”
“Đi ra ngoài! Mình muốn yên lặng một chút.”
Đôi tay Diêm Thiên Phạm ôm lấy đầu của mình, nhưng hắn làm sao cũng không thể
điều khiển những suy nghĩ lộn xộn của mình, hắn quyết tâm muôn xóa bỏ một hình
ảnh cứ quanh quẩn trong đầu, hắn quyết tâm muốn quên lãng con người đáng hận
đó!
“Reng, reng...”
Nghe tiếng chuông cửa, Vân Yên bước ra mở cửa, cô cho tằng Diêm Thiên Phạm lại
tới dây dưa với cô, nhưng không nghĩ tới sau cửa chính là khuôn mặt mà cô cho
rằng suốt kiếp này cũng không thể gặp lại.
“Cha!” Khi đó hắn quyết định bỏ rơi cô, bây giờ làm sao lại trở về rồi?
“Vân Yên, cha rất nhớ con! Nh