pacman, rainbows, and roller s
Tổng Tài Tôi Yêu Chính Là Anh

Tổng Tài Tôi Yêu Chính Là Anh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323302

Bình chọn: 9.00/10/330 lượt.

xử " Tổng giám đốc , hiện tại phía sau .. không thích hợp đi?"

"Có cái gì không thích hợp? Tôi nói muốn đi"

Ngôn Lạc Thần hai tròng mắt đỏ đậm , hắn không chiếm được tâm trí của Nhan Mạt Hàn , sẽ dùng phương thức đạt được cái khác từ cô để thoả mãn chính mình

Trong lúc nhất thời , hắn bị xúc động làm cho bị "hôn mê" , ngay cả chính mình đang làm gì cũng không biết

"Phải.." Quải điện thoại xong , trợ thủ liền gọi điện dời tất cả hội nghị

Sao lại thế này , tổng giám đốc bỗng nhiên phải về TRung Quốc .. hắn không hiểu vì sao..

--

Thành phố M , Vân tẩu cười toe toét

Sáu năm không có gặp cô , thật sự thay đổi rất nhiều

Buổi tối Nhan Mạt Hàn cùng Vân Tẩu ngồi trên sofa , trò chuyện cuộc sống sáu năm qua

Nam Cung Ảnh có đôi khi muốn đáp lời , chung quy lại bị Nhan Mạt Hàn kêu câm miệng , nói đàn bà trong lúc nói chuyện , đàn ông không cần xen mồm , hơn nữa kêu Vân Tẩu phải nghỉ ngơi , bảo hắn đi làm việc nhà

Vân Tẩu làm sao dám , nhưng vẫn bị Nhan Mạt Hàn chặn lại , giao việc nhà cho Nam CUng Ảnh

Môn" Phanh: một tiếng , cửa bị mở ra , Nam Cung Mạc cùng ba mẹ Nam Cung Ảnh đứng trước cửa

"Cháu cố của ta đâu ! Cháu cố của ta đâu?"

Nam Cung Mạc chống quải trượng , cước bộ nhanh chống

Nhan MẠt Hàn giật mình , không nghĩ là Nam Cung Mạc , còn có Nam Cung Tịch và Mộ Dung Tịch đến đây

Ngay sau đó , ba người nhìn Nhan Mạt Hàn khiếp sợ

"Vị này chính là..." Nam Cung Mạc đẩy mắt kiếng lão , sáu năm , hắn thật sự không xác định được

Nam Cung Mạc cùng Mộ Dung Tịch nhìn nhau ba giây " Nhan Mạt Hàn?!" Hai người quả thật không thể tin được

A ! không nghĩ tới , ba mẹ Nam Cung Ảnh mắt vẫn tốt hơn hắn nhiều..

Nhan Mạt Hàn khoé miệng run rẫy , nhanh chóng đứng dậy " Ngạch .. Mọi người khoẻ"

Theo vào cửa , Nam Cung Mạc liền thấy cô quen mắt , nhưng toàn bộ cái gì cũng thay đổi , khí chất cũng thay đổi ! Hắn tưởng mắt mình bị mờ

"Trời ạ , Nhan Mạt Hàn đã trở về"

Nam Cung Mạc kích động lỗ mãng đập đập quải trượng , tiến lên cầm hai tay Nhan Mạt Hàn .. Hé ra nét mặt già nua tràn ngập kích động

Nam Cung Ảnh từ phòng bếp đi ra , gặp ba người , khoé miệng run rẩy" Mọi người như thế nào lại đến đây?"

Vân tẩu đã sớm đem trà nóng lên

Nam Cung Ảnh bình tĩnh đi bên cạnh Nhan Mạt Hàn , nhẹ nhàng ôm cô , nói " Vợ à , đem hai bảo bối xuống đây"

" Mẹ nó ! Kêu ai là vợ?"

Cô nổi giận nói " Sáu năm trước chúng ta đã ly hôn ! Anh nha , cẩn thận cái miệng kẽo em chặt " tiểu huynh đệ" của anh"

Trong phòng khác , Mộ Dung Tịch , Nam Cung Tịch cùng Nhan MẠt Hàn phía trước còn có Nam Cung Mạc , tí nữa té ghế phun bọt mép

Người phụ nữ này sáu năm không thấy , cũng trở nên rất dũng cảm nha ..

Ngồi trước bàn ăn cơm , Nam Cung Mạc cười toe toét , đối diện , Nhan Mạt Hàn mặt tối xầm

"haha , cháu cố trai cháu cố gái của ta .. Ta là ông nội của các ngươi"

Austin cùng April liếc mắt mọt cái sau đó nhìn thoáng qua Mạt Hàn

"Ông nội?" April khó hiểu

"ông nội chính là ba của ba cháu" Nam cung Mạc cười , tay sờ sờ vào đầu của April

---

Một tuần sau

"ở đây một tuần ! Em phải đi" Sáng sớm Nhan Mạt Hàn thu dọn đồ đạt , chuẩn bị rời đi

Nam Cung Ảnh lười biếng hà hơi " Ở lại là tốt , đi cái gì" Không tình nguyện đứng dậy

"Không được , em phải về"

Cô cố ý lấy vài món đồ , nhét vào túi xách

"Được rồi , không được mang con về"

"Tại sao?" Nhan Mạt Hàn suy sụp mang túi xách , quay tay , trừng mắt liếc hắn một cái

"Bởi vì anh luyến tiếc , nếu về thì chỉ là mình em về , hai đứa nhỏ để lại"

Nam Cung Ảnh từ tốn mặc quần áo , mở cửa ra khỏi phòng ngủ

Nhìn thời tiết bên ngoài đang mưa " Làm người tốt , anh tiễn em một đoạn"

"Cám ơn" Nhan MẠt hàn hung hăng trừng mắt liếc hắn một cái , ngẩng đầu nhìn lên , thật luyến tiếc hai đứa nhỏ

Kì thật trong lòng nhiều phần không muốn , đó là do hắn

"Luyến tiếc thì đừng đi" Nam Cung Ảnh ôm cô , Nhan Mạt Hàn cười cười " Nếu như cuối tuần sau em chịu không nỗi , liền suy nghĩ sẽ dọn đến"

"Như vậy đi" Hắn sảng khoái kéo tay cô , đem cô về nhà ...

Cũng không biết vì cái gì cô lại phải quay về , nhưng chỉ một tuần thôi , hắn nhịn

Ngồi trên xe nhìn ra ngoài cửa sổ , Nhan Mạt Hàn thở dài , cô nên như thế nào để nói với Ngôn Lạc Thần?

"em vì cái gì lại muốn trở về?" Thấy cô nắm chặt tay , Nam Cung Ảnh hơi nghiêng đầu

"Đi sữa sang lại sự tình"

Sửa sang lại dường như chính là tình cảm của mình , sửa sang lại dường như chính là cuộc sống của mình...

Xe chậm rãi đến nhà , xuống xe , Nam Cung Ảnh rất nhanh chế trụ gáy của cô , hôn nhẹ lên môi " Anh chờ em , nhanh trở lại"

Cô cười cười , thế nào lại nói mình không yêu hắn? Nội tâm loạn xạ đã sớm bán đứng cô? Làm thế nào một lần nữa nói chính mình không yêu người đàn ông này .... tất cả đã chậm ...

Huống chi , hiện tại hắn vì cô , chuyên tâm đợi mỗi một chuyện .. Sẽ không giiống trước kia ...

Thật sự là yêu nghiệt ... Không biết về sau Austin có biến thành như vậy không?

Có chút không muốn bỏ , đứng dưới lầu nhìn thấy xe hắn biến mất mới vào nhà trò

Như thường tình , mở cửa , bỗng nhiên thấy lưng áo căng thẳng , Nhan MẠt Hàn suýt nữa thét thành tiếng

"Hư