Teya Salat
Tổng Tài Bức Hôn Ngạo Thê Khó Thuần Phục

Tổng Tài Bức Hôn Ngạo Thê Khó Thuần Phục

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324084

Bình chọn: 8.5.00/10/408 lượt.

rí mình.

Giờ phút này, hắn phải tỉnh táo, hắn phải tỉnh táo!

Chụp xong, Hạ Tử Tinh về phòng thay đổi y phục mình, xong ra đến chỗ rẽ, cô bị vướng chân, lập tức ngã vào một lồng ngực ấm áp.

Cô vừa ngẩng đầu liền rơi vào trong ánh mắt màu lục của Chris. Ánh mắt hắn nóng rực nhìn chuyên chú mắt cô, quay người áp đảo cô trên vách tường.

” Chris, anh……”

Khi Hạ Tử Tinh còn chưa kịp phản ứng, đôi môi cực nóng của hắn vô cùng chính xác và nhanh chóng như sét đánh hôn môi cô.

Cô bị người ta xâm phạm! Đây là ý nghĩ bột phát trong đầu Hạ Tử Tinh!

” Ưm——, Ưm……” Hạ Tử Tinh trong ngực hắn liều mạng giãy dụa, hắn nắm tay cô, đè chặt cô trên tường, đầu lưỡi linh hoạt thăm dò vào trong miệng cô cướp lấy ngọt ngào.

Cô giơ chân lên dùng lực mạnh đạp một cái vào người hắn, hắn giật mình, cô liền tránh thoát. Gương mặt tuấn mỹ của hắn lập tức bị Hạ Tử Tinh tát một cái tát vang dội.

Hạ Tử Tinh tức giận cắn môi, thở hổn hển nhìn hắn, chất vấn: ” Tại sao lại đối với tôi như vậy?”

” Anh thích em!” Hắn không chút giấu diếm nói với cô, ánh mắt nhiệt liệt cơ hồ có thể bốc lên ngọn lửa.

” Tôi đã là người có chồng!” Mặt cô tràn đầy tức giận. Tên đàn ông không biết xấu hổ này! Tại sao dám đùa giỡn cô?!

” Thế thì sao? Anh không ngại!” Hắn vững chắc nhìn cô, tròng mắt màu lục phát ra ánh sáng chói.

” Nhưng tôi để ý!” Hạ Tử Tinh dùng hết khí lực đẩy hắn ra, nhanh chóng rời khỏi.

Chris nhìn thân ảnh Hạ Tử Tinh nhanh chóng thoát đi, đập mạnh tay vào tường, vách tường lập tức bung ra một khối bụi lớn.

Cặp mắt màu lục sắc bén dâng lên ngọn lửa rừng rực trước nay chưa có, hắn nhìn chăm chú vào hướng Hạ Tử Tinh rời đi, âm thầm hạ quyết tâm, hắn không thể không có cô!

Hạ Tử Tinh chạy đến bãi đậu xe mau chóng lên xe mình, lấy tốc độ nhanh nhất rời khỏi hiện trường. Cô không ngừng dùng khăn giấy lau chà miệng mình, nhưng không cách nào lau đi mùi của Chris để lại!

Đây là mùi vị thuộc về ác ma! Cô chán ghét cực độ! Miệng cô không thể lưu lại mùi vị của hắn! Điều này làm cô không cách nào tiếp nhận! Đợi lát nữa về nhà, cô phải lập tức đi súc miệng đánh răng mới được!

Tên khốn kiếp này dám đùa giỡn cô?! Thật là quá đáng! Quả thực quá là quá đáng!

Về nhà chóng vánh, Hạ Tử Tinh bước nhanh phòng lên tầng hai ù vào phòng rửa tay, không ngừng súc miệng đánh răng nhiều lần như muốn phá hỏng cả đôi môi. Cô khi ấy mới bằng lòng dừng lại!

Nằm dài trên giường nhắm mắt lại, trong đầu lập tức hiện lên tình cảnh bị “khinh bạc” vừa rồi. Cô cảm thấy cả người không được tự nhiên!

Bỗng nhiên, cô nghe thấy có âm thanh, lập tức ngồi dậy, cô thấy Lâm Lập Phong đẩy cửa đi vào. Cô chạy nhanh đến bên anh, ôm chặt lấy anh một trận choáng váng đầu óc.

Lâm Lập Phong quả thực “thụ sủng nhược kinh”! Vợ anh hôm nay rất nhiệt tình, cô ôm anh mãnh liệt! Anh cảm thấy rất hưởng thụ! Cũng không cam lòng yếu thế anh ôm thân thể mềm mại của cô mãnh liệt không kém dài tới cả thế kỉ.

Tới thời điểm hai người hôn nhau đến cơ hồ hít thở không nổi thì anh mới thở hổn hển buông cô ra, gương mặt cô vô cùng kiều diễm, tròng mắt trong suốt thoáng mê hoặc, làm anh không cách nào cầm giữ trái tim đang đập nhanh như ngựa phi, anh xé rách rách chiếc áo trước ngực cô, ấn cô xuống giường……

Trăng tròn soi sáng trên bầu trời cao, ánh sao đầy trời chiếu rọi cả một vùng, hai người từ trong trạng thái mê say kịch liệt chậm rãi tỉnh táo.

Ánh trăng nhu hòa chiếu từ cái sân thượng rộng vào đến trên giường bọn họ, ánh lên hai người trên giường còn đang ôm chung một chỗ.

Cánh tay rắn chắc của Lâm Lập Phong ôm thân thể quyến rũ của Hạ Tử Tinh từ phía sau, đôi môi triền miên không muốn xa rời lỗ tai xinh đẹp của cô. Anh phát hiện mình càng ngày càng không cách nào buông cô ra, cô làm anh quyến luyến không thôi.

Anh mê mẩn thân thể cô, đôi môi, mái tóc, mùi hương, tất cả đều làm anh không thể ức chế vọng động cùng ham muốn chiếm giữ.

Anh yêu cô không? Anh đã không chỉ một lần tự hỏi mình! Song, ngay cả chính anh cũng không thể trả lời được, rốt cuộc là yêu hay là không yêu?

Đối với tình cảm khác thường anh dành cho cô, cảm giác năm đó với Dư Tuyết Lâm không hề giống! Năm đó yêu Dư Tuyết Lâm, anh chiều chuộng nhân nhượng cô ta, xuất phát từ nội tâm mà yêu thương, không chút giữ lại, giống như thiêu thân lao đầu vào lửa!

Anh nguyện ý vì Dư Tuyết Lâm buông tay tất cả, chỉ vì làm cô ta vui, vì muốn cô ta cười một tiếng, anh có thể làm rất nhiều việc ngốc ngếch……

Đó là tình yêu điên cuồng tuổi trẻ, cảm giác rực cháy bồng bột đó đã sớm theo cô ta lúc rời bỏ anh.

Anh bây giờ, đã mệt mỏi hết sức rồi. Việc yêu một người anh không còn sức lực nữa.

Hạ Tử Tinh – cô vợ ngọt ngào trêu chọc tâm tư anh, làm cơ thể anh bộc phát ngọn lửa nhiệt tình vô hạn, nhưng anh không muốn yêu cô.

Yêu một người quá đau khổ, loại cảm giác đau khổ này giống việc không thể hô hấp gần như đoạt mất tính mạng anh. Anh không muốn lại tiếp nhận sự hành hạ kia, sự đau đớn khổ sở đến không muốn sống nữa.

Hạ Tử Tinh đưa tay nắm bắt ánh trăng đầu giường, ngón tay thon dài mềm mại lộ ra dưới ánh trăng bạc yểu điệu, mềm mỏ