
nhân nhàn nhạt đáp lại, theo đó là một nụ cười. Ngược lại hỏi: “Hàn Nhất Nhất ba mẹ của cô làm cái gì?”
Hàn Nhất Nhất nghe được câu hỏi, nhất thời không biết phải trả lời thế nào.
Uông Giai Trừng biết Hàn Nhất Nhất không muốnhồi tưởng lại
những chuyện thống khổ này, không khỏi thay cô trả lời: “Hạ phu nhân,
cháy đã biết Nhất Nhất từ nhỏ, cháu có thể trả lời thay cô ấy.”
“Hai người đã quen biết từ nhỏ sao?” Tin tức này làm cho Hạ
phu nhân cực kỳ kinh ngạc, lòng kìm không được mà nhìn thẳng vài lầm
khuôn mặt của Uông Giai Trừng, không ngờ rằng vài tin tức ngoài ý muốn
có thể thu được từ cô gái này.
“Mẹ của Nhất Nhất là sống ở nhà cháu, cho nên từ nhỏ cháu đã quen biết.” Cô ta thành thực trả lời.
“Vậy còn ba thì sao?” Hạ phu nhân tiếp tục truy hỏi.
“Ba của bạn ấy. . .” Uông Giai Trừng có chúy không biết phải
trả lời thế nào, vạn nhất nếu lừa dối sau này Hạ phu nhân biết được cô
phải làm sao để lấy lại tín nhiệm của bà đây? Nếu như nói ba cô ấy là
dân cờ bạc không phải là lần nữa rạch miệng vết sẹo của Nhất Nhất sao,
chuyện tàn nhẫn này cô có chút không đành lòng.
“Ba của tôi sớm đã chết, mẹ nói khi tôi sinh ra không được bao lâu thì đã chết vì tai nạn xe cộ.” Hàn Nhất Nhất lạnh lùng trả lời,
trong ánh mắt không có chút cảm tình nào.
Hạ phu nhân cảnh giác nhìn về phía cô: “Vậy mẹ cô hiện tại ở đâu, làm cái gì? Nếu có thể tôi rất muốn nhìn thấy mẹ của cô, bởi vì cô là quản
gia của Thiên Triệu, mặt khác tôi rất để ý đến an toàn của nó.”
Hạ phu nhân thản nhiên đưa ra vấn đề như đây là điều hiển nhiên vậy.
“Mẹ tôi một tháng trước đã chết, mẹ tôi tên là Hàn Phong.” Mắt cô gất giấu nước mắt.
Hạ phu nhân thấy vậy cũng không có truy hỏi tiếp nữa, nhìn cô
giống người đó như vậy, đuôi lông mày trái có một cái nút ruồi, khi cười có một núm đồng tiền, tất cả khuôn mặt đều có thể giống đến như vậy, bà không tin đây chỉ là trùng hợp.
“Uông tiểu thư cô theo tôi qua đây một chút đi.” Hạ phu nhân nói xong những lời này thân thể liền hướng bên ngoài đi ra.
Uông Giai Trừng dâng lên một trận kích động, quay đầu lại giơ
tay làm biểu tượng OK với Nhất Nhất, sau đó hưng phấn đuổi theo Hạ phu
nhân.
Từ chỗ Uông Giai Trừng, Hạ phu nhân biết mẹ Hàn Nhất Nhất là người
hầu nhà bọn họ. Không biết chữ nhưng bộ dạng vô cùng xinh đẹp. Thế nhưng trên mặt của bà cũng không có lúm đồng tiền cùng nốt ruồi.
Từ đó bà cũng biết Hàn Nhất Nhất không có cha. Cha dượng cô là người thích cờ bạc, thua thì uống rượu, uống hết rượu là bắt đầu lấy mẹ con Hàn Phong trút giận.
“Hàn Nhất Nhất cô cùng Hàn Chân thật sự một chút quan hệ đều
không có sao? Nếu không có tại sao bộ dạng cô giống cô ta như thế. Ngay
cả hai đặc trưng lớn đều giống nhau như vậy?” Hạ phu nhân trên đường về
nhà vẫn không thể bình tĩnh. Chỉ cần tưởng tượng đến khuôn mặt Hàn Nhất
Nhất là nhớ đến khuôn mặt Hàn Chân. Bà liền cảm thấy trong lòng hoảng sợ bất an.
“Lão Trương sắp xếp một chút, ta cùng ông chủ đi Bỉ một chuyến.” Bà nhẹ giọng ôn hòa mà nói.
“Phu nhân. Xin hỏi bà muốn đi lúc nào?” Lão Trương hỏi
“Ngày kia.” Bà trả lời ngắn gọn
“Vâng, phu nhân.”
Xe bắt đầu trên đường trở về biệt thự Hạ gia.
Hạ Trảm Bằng mặc áo ngủ nằm ở giường, còn có Hạ phu nhân cũng mặc áo ngủ
“Hôm nay bà đến xem cô gái kia không?” Hạ Trảm Bằng mở miệng hỏi.
“Thấy được.”
“Vậy thế nào?”
“Bộ dạng cô ta rất xấu. Trên mặt có một vết sẹo dài. Thế nhưng Thiên Triệu đối với cô ta giống như có chút hứng thú, không rõ đứa con
nghĩ như thế nào. Nhưng giữ cô gái như vậy ở bên người dù sao cảm thấy
có chút bất an.” Bà xoa bóp thái dương một chút, có hơi đau đầu mà nói
“Nếu là như thế này. Vậy cho chút tiền khiến cô ta đi càng xa càng tốt.” Hạ Trảm Bằng bất ngờ trả lời.
“Việc này thì giao cho tôi tới giải quyết. Ông đừng bận tâm,
mới đây một chuyện của ba bang hội đã rất phiền cho ông.” Hạ phu nhân ôn nhu mà khuyên giải. “Trảm Bằng, ông đã rời khỏi xã hội đen. Về sau cũng đừng quan tâm chuyện ba bang hội nữa. Ông đồng ý theo tôi đi Bỉ xem chị cả, nhưng đến bây giờ ông cũng không theo tôi đi”
Hạ Trảm Bằng thấy Hạ phu nhân có chút ưu oán . Trong lòng có một tia dao động. “Ừ. Tôi đáp ứng bà!”
“Chúng ta đây ngày kia đi được không?” Bà nhân cơ hội hỏi. Trên mặt tràn đầy vui vẻ.
“Có phải quá nhanh hay không? Chuyện tình cô gái kia còn không có xử lý tốt đã đi sao?” Hạ Trảm Bằng có chút bất định hỏi han.
“Yên tâm đi, có tôi ra tay. Ngày mai có thể đối phó. Hiện tại
tôi thầm nghĩ thoải mái mà cùng ông chơi một ngày. Chúng ta đã rất
nhiều, rất nhiều năm không có đi ra ngoài, không nên cự tuyệt tôi được
không?” Trong mắt bà lộ ra ôn nhu cùng tình yêu nồng đậm.
“Được!” Hạ Trảm Bằng nhìn vợ chờ mong không đành lòng cự tuyệt nữa. Vì thế rất dễ chịu mà nhận lời.
“Trảm Bằng. Cảm ơn ông!” Nói xong bà tựa đầu chôn ở trước ngực ông khẽ nhẹ tay chạm vào thân thể ông.
Bà chậm rãi thế, nhưng nghe được tiếng thở dốc của Hạ Trảm
Bằng. Bà rõ ràng biết loại thở dốc này ý nghĩa sao. Vợ chồng nhiều năm
như vậy đối với bản thân ông, bà vẫn là biết rõ.
Lúc này đây, ý nghĩa du lịch không phả