
vị xì gà cùng rượu đỏ.
+ “Tôi muốn nói chuyện về. . .”
+ Không đợi lời của cô
nói xong, ngón tay Hạ Thiên Triệu nhẹ nhàng mà đặt ở miệng của cô “Nếu
là nói người tình của cô, tôi cảm thấy hứng thú, nhưng là tôi cũng có
thể tức giận bất cứ lúc nào!”
+ Cô thoáng nhìn tia lạnh lẽo lóe lên trên mặt hắn, hắn xiết chặt cằm, khiến môi của cô không nhịn được có chút run rẩy.
+ “Sự tức giận của tôi chỉ chờ cô căng thẳng!” Thanh âm hắn mềm nhẹ khác thường, mềm nhẹ làm cho cô nhịn không được muốn chạy trốn
+ Sau ót truyền đến một
trận đau đớn, ngón tay hắn xuyên qua mái tóc đen của cô, khứu giác nhạy
bén “Trên người cô có hương vị người đàn ông kia.”
+ “A!” Hàn Nhất Nhất đau đến kêu to.
+ Năm ngón tay hắn nhẹ mà nắm chặt tóc của cô “Muốn nói chuyện với tôi, trước tiên đem người chính mình rửa sạch sẽ đi!”
+ Cô nhìn ánh lửa trong mắt hắn hiện ra , giống như hùng ưng lạnh lùng xuyên thẳng vào lòng cô.
+ “Cút!” Thái dương hắn
chậm rãi nổi lên gân xanh, hắn thật muốn đem cô gái này mà thiêu đốt
hoàn toàn, cư nhiên cô dám mang theo hương vị người đàn ông khác đứng ở
trước mặt hắn.
+ Nhìn thấy hắn thô bạo, Hàn Nhất Nhất thực biết điều rời đi.
+ —
+ Không gian phòng tắm rất lớn, làn nước thơm mát, theo da thịt trắng noãn của cô chậm rãi chảy xuống
+ Nằm trong bồn tắm lớn, tâm tình cũng sợ sệt, cô không biết nếu cô đứng lên, đi ra ngoài đối
mặt với Hạ Thiên Triệu chuyện sẽ như thế nào.
+ Sự thật không xa cô
nghĩ đơn giản như vậy, thậm chí cô còn không đứng lên, cửa phòng tắm đã
mở, Hạ Thiên Triệu giống như thưởng thức một bức tranh, hai tay giao
nhau ở trước ngực.
+ “Làm sao anh vào
được?” Cô rõ ràng đã đóng cửa rất kỹ, nhưng hắn tự nhiên dễ dàng, không
cần tốn nhiều sức đứng ở trước mặt của cô.
+ “Ở trong này, không có chỗ nào có thể ngăn được tôi!” Hắn tự tin, khiến cho hắn nhìn qua càng
thêm tràn ngập sức hấp dẫn nam tính.
+ “Phiền anh ra ngoài
trước, tôi lập tức tốt rồi!” Sau khi nói xong, cô cắn môi hối hận, Hạ
Thiên Triệu là ai, nói lời này không khác dẫn lửa thiêu thân.
+ “Sợ cái gì? Lo nghĩ
tôi sẽ ăn cô?” Hắn khơi mào hứng thú, buông cánh tay, vừa đi vừa nói:
“Thân thể cô có chỗ nào tôi chưa xem qua?”
+ Hàn Nhất Nhất giơ tay định lấy khăn tắm bên cạnh.
+ Hắn bước một bước lớn đi đến trước mặt của cô, tay bá đạo mà bao trùm trên tay của cô “Tôi phải kiểm tra!”
+ “Kiểm tra cái gì?” Mặt của cô không tự giác đỏ lên, đó là một loại đỏ xấu hổ
+ Trong mặt nước, đường
cong thân thể cô như ẩn như hiện, bầu ngực cân đối, còn có cái eo nhỏ
mềm mại kia, chân thon dài, mỗi một tấc lộ ra da thịt trắng nõn dưới bọt nước . . . .
+ Như bản năng nguyên thủy, mới liếc mắt một cái, hạ thân hắn không tự chủ được còn có phản ứng, hắn gầm nhẹ “Đáng chết.”
+ Trong không khí càng lúc càng nóng, thân thể của hắn cũng càng ngày càng nóng, tại sao lại như vậy?
+ “Tôi phải kiểm tra đàn bà của tôi có bị người khác dùng trộm hay không!” Hắn dương tay mạnh mẽ nhấc lên, thân thể Hàn Nhất Nhất như con chim nhỏ theo dòng nước hiện
ra, làn da mỗi một tấc hoàn hảo không tỳ vết, cũng không có dấu ấn hay
là vết sẹo nào.
+ “Tốt lắm!” Mắt hắn
dường như hiểu rõ mỗi một tế bào cô “Chứng cớ gì đều không có, là hắn ta kém, hay là các người không đủ kịch liệt?”
+ Lời hắn nói giống như sét đánh giữa trời quang, hung hăng mà làm cô bị thương.
+ “Hạ Thiên Triệu,anh vô liêm sỉ, nhưng không phải đàn ông nào đều có thể vô liêm sỉ giống như
anh!” Đây là sỉ nhục đối với cô, lại sỉ nhục đối với Lãnh Nghiêm
+ “Sao? Nhanh như vậy
liền thương đàn ông khác, đừng quên, khế ước hai ta chưa kết thúc, trong khoảng thời gian này, cô chính là đàn bà của tôi, mà cô lại dám một
mình trốn đi nhảy vào trong lòng đàn ông khác, là tôi vô liêm sỉ hay là
cô đê tiện.
+ “Ầm!” Một thanh âm
vang lên, thân thể Hàn Nhất Nhất một lần nữa lại bị ném vào trong bồn
tắm, bọt nước bắn tung tóe dính vào trên mặt Hạ Thiên Triệu
+ Hàn Nhất Nhất như một con thỏ nhỏ bị thương, hai tay gắt gao bảo vệ trước ngực
+ Lời Hạ Thiên Triệu nói như một con dao, đau đớn đâm ở ngực của cô, cô hiện tại là ai? Hiện tại cô có thân phận gì? Là đàn bà Hạ Thiên Triệu không muốn nhìn, nhưng còn đang cầu nguyện người đàn ông mang cô đi?
+ Cô quả thật cũng đê tiện!
+ “Hàn Nhất Nhất, cô
thật sự nghĩ cô tràn đầy sức hấp dẫn? Cô thật sự nghĩ cô xấu như vậy còn có thể hấp dẫn Lãnh Nghiêm?” Cô chán ghét nhìn người đàn ông này, nhìn
đến hắn, cô mới biết được mình thật sự có bao nhiêu đê tiện!
+ “Đi ra ngoài!”
+ “Cô dám đem lời nói
vừa rồi lặp lại lần nữa!” Hạ Thiên Triệu tức đến muốn bể đầu, người đàn
bà này coi hắn là gì? Lại có thể dám bảo hắn đi ra ngoài!
+ “Tôi nói anh đi ra ngoài! Đi ra ngoài!”
+ “Đừng. . . Đừng” Cô mở to đôi mắt, tức giận mà nhìn hắn
+ Tay hắn bịt chặt miệng của cô “Cô vĩnh viễn cũng không hiểu được vị trí của mình, tôi không
hiểu là cô bất hạnh hay là cô bi ai, cô rơi vào trong tay Hạ Thiên Triệu tôi, cô chỉ có thảm mà thôi.”
+ Hắn cởi quần áo, nhảy vào trong bồn tắm
+ “Đừng vội vã đuổi tôi
ra ngòai, qua đêm nay, tôi dám cam đoan cô