
, cắm vào thật sâu. . . . . .
“A. . . . . . Thật là đau. . . . . .”
Nghê Thủy Tinh thét lên, đau đớn như tê liệt làm cho cô khuôn mặt nhỏ nhắn trong nháy mắt trở nên tái nhợt, vách tường bên trong tắc nghẽn co rúc lại , theo bản năng muốn con vật khổng lồ trong cơ thể loại ra ngoài.
“Đừng khẩn trương thế kia, thả lỏng một chút, anh cũng sẽ không ăn em.”
Cô muốn đem anh bẻ gãy sao?
Giang Lăng cái trán thấm ra một tầng mồ hôi, dừng lại ở trong cơ thể cô bất động, để cho cô thích ứng này cảm giác lạ lẫm.
Vì dao dộng cô cứng ngắc, anh cúi người, ngậm đôi môi có vẻ hơi tái nhợt của cô, dịu dàng mút hôn, bàn tay cũng trượt đến ngực mềm mại , xoa nắn hai nhũ hoa mềm mại, từ từ tăng thêm kích thích. . . . . .
“Ừ. . . . . . Ưm. . . . . .”
“Thủy tinh. . . . . .” Giang Lăng thấp giọng gọi tên của cô, vừa cuồng dã mà dùng lực xoa nắn vú trắng cô.
Lần đầu tiên nghe được người đàn ông này gọi tên mình, Nghê Thủy Tinh chợt nâng lên mí mắt, trong con ngươi vẫn có thần sắc đau đớn, nhưng đáy mắt lại toát ra một loại nhu tình ẩn sâu .
“Đáng chết! Em làm sao sẽ chặt như vậy?”
Trong cơ thể cô tựa như một đoàn ngọn lửa, chặt chẽ bao vây lấy anh, không ngừng co rúc lại, giống như hôn lên anh dương cương, được kích thích khiến anh thiếu chút nữa muốn đạt tới cao triều.
Anh ôm sát vai thơm của cô, lần nữa thật sâu mút hôn môi của cô, đầu lưỡi linh hoạt xâm nhập trong miệng mềm mại của cô, cùng với cái lưỡi thơm của cô thật sâu quấn quanh.
Nước miếng dung hòa, nơi đầu lưỡi truyền tới một luồng nhiệt lưu, khiến Nghê Thủy Tinh toàn thân mềm nhũn, thân thể căng thẳng thanh tỉnh lại, mà trên núm vú truyền tới dòng điện, làm cho cô bất tri bất giácvòng tay ôm quanh cổ người đàn ông, cùng anh nhiệt liệt quấn quít.
“Vậy được rồi chứ?”
Biết thân thể của cô đã rất mềm mại, làm xong chuẩn bị giao hoan , Giang Lăng không do dự nữa, eo ếch chợt đẩy lên phía trước, một chạy nước rút, liền xông vào trong cơ thể nàng chỗ sâu nhất.
“A. . . . . .”
Đột nhiên xuất hiện va chạm, khiến Nghê Thủy Tinh tinh tế kêu một tiếng, nhưng đã không còn là thanh âm khó chịu , ngược lại xen lẫn một tia mị ý không nói ra được.
Giang Lăng khóe môi khẽ cong thành đường cong khêu gợi, biết cô đã có cảm giác, không cố kỵ nữa, bắt đầu mạnh mẽ đút vào .
“A. . . . . . A a. . . . . . Ừ. . . . . .” Thân thể mềm mại của cô theo động tác cuồng dã người đàn ông mà run rẩy , muốn thoát khỏi loại kỳ lạ cảm giác này, nhưng chỗ kín bị xâm nhập vừa nóng vừa tê, mỗi một lần đụng, cũng làm cho đùi cô cảm giác rã rời.
Một luồng sóng khoái cảm, giống như loại suối ngọt tràn vào thân thể cô, cô đã không rõ ràng lắm mình đến tột cùng là ở kháng cự, hay là đang nghênh hợp?
“A. . . . . . Giang lăng. . . . . . A. . . . . . Ừ. . . . . .”
Đang không ngừng yêu kiều ở bên trong, người đàn ông chậm rãi nhấc lên hai chân của cô, lộ ra kiều diễm thủy huyệt, kiên định thẳng tiến, đồng thời cúi người, cùng cái lưỡi thơm tho của cô thật sâu dây dưa.
Nghê Thủy Tinh cảm thấy cả người cũng bị cổ khổng lồ kích tình cuốn vào nước xoáy, hơn nữa càng cuốn càng sâu, cho đến cổ tình triều này hoàn toàn che mất cô. . . . . .
Cho tới bây giờ đều cho rằng, mình và người đàn ông này không thể nào có bất kỳ quan hệ gì, vậy mà đột nhiên xuất hiện sự kiện, lại đem cô cùng anh cột chung một chỗ, hơn nữa trên danh nghĩa la vợ của anh, này tất cả tất cả, giống như mộng cảnh hoang đường .
Nhưng bất kể anh nhìn cô như thế nào đi nữa, trong lòng của cô cho tới bây giờ chỉ có duy nhất mình anh. Vừa nghĩ tới cùng anh thân thiết da thịt, liều chết triền miên, nội tâm của cô liền có cảm giác lã chã – chực khóc .
Thật muốn thời gian vì vậy dừng lại , toàn bộ thế giới vì vậy dừng lại, như vậy cô có thể vẫn vùi ở trong ngực hắn, cho đến vĩnh viễn sánh cùng trời đất, thế sự xoay vần.
Cho dù biết rõ,đây là yêu cầu xa vời. . . . . . “Giang Lăng. . . . . . Em. . . . . . Em. . . . . .”
Cánh môi run rẩy không ngừng giống như đóa hoa bị gió mưa thổi bay, Nghê Thủy Tinh sâu sắc nhìn lên người đàn ông trước mắt , cơ hồ khó có thể che giấu suy nghĩ chôn sâu ở trong lòng lòng của mình.
“Em. . . . . .”
Em thích anh, em yêu anh!
Cô thật là muốn nói cho anh biết như vậy, nhưng là, trong mắt người đàn ông mặc dù ngọn lửa thiêu đốt mãnh liệt, thế nhưng chỉ là ngọn lửa bùng cháy thành thạo.
Trong mắt anh cũng không có sự tồn tại của cô!
Vì vậy, Nghê Thủy Tinh tròng mắt dần dần ảm đạm xuống, cổ họng cuốn cuộn muốn nói, cũng bị chính cô lặng yên đè xuống không một tiếng động.
Tất nhiên giữa bọn họ không có yêu, cô cần gì phải nói ra, tăng thêm rắc rối cho anh?
“Thế nào?” Nhận thấy được sự khác thường củacô, Giang Lăng động tác chậm lại, cẩn thận tìm tòi thủy mâu hơi có vẻ ưu thương của cô, muốn từ bên trong tìm ra một cái gì đó.
“Không có gì. . . . . .” Nghêi Thủy Tinh lắc đầu một cái, miễn cưỡng lộ ra một tia mỉm cười, “Em rất khỏe. . . . . .”
“Làm gì loại vẻ mặt này? Làm vợ Giang mỗ tôi, khó chịu như vậy sao?” Giang Lăng bá đạo nâng cằm của cô lên, trên mặt xuất hiện nụ cười hiếm thấy.
Kia nụ cười dịu dàng,