The Soda Pop
Tổng Giám Đốc Tôi Không Bán

Tổng Giám Đốc Tôi Không Bán

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326351

Bình chọn: 9.00/10/635 lượt.

Vi một lần ra giá.

“Hai trăm hai mươi mốt vạn” Xa Lan đem từng chữ nói rất rõ ràng, mục đích chính là muốn cho tất cả mọi người biết, cô so với Đồng Vũ Vi chỉ nhiều hơn một vạn.

Vũ Vi thấy thời cơ đã đến, liền mở miệng nói, “Hai trăm bốn mươi chín vạn”. Nói xong, cô cố ý khiêu khích nhìn Xa Lan.

Quả nhiên, Xa Lan không thể chờ đợi mở miệng nói, “Hai trăm năm mươi vạn”

Ha Ha Ha Ha! (P/s: mn cười do hai trăm năm mươi vạn phát âm giống với đồ ngốc mươi vạn)

Các tân khách nghe thấy con số, tất cả đều không nhịn được cười ra tiếng.

Vũ Vi nhịn không được bật cười, giễu cợt nhìn sắc mặt đỏ bừng của Xa Lan, hé miệng không tiếng động nói Xa Lan rất đúng, ngu ngốc.

Xa lan vừa thốt lên xong, mới ý thức được mình bị Đồng Vũ Vi đùa bỡn, nhưng lời nói ra không thu lại được, mắt thấy tất cả mọi người đang cười nhạo bà, bà tức giận không thôi, rồi lại không thể làm gì Vũ Vi, chẳng qua là hung hăng trợn mắt nhìn Vũ Vi một cái, sau đó cúi đầu, chịu đựng tất cả mọi người cười nhạo bà.

“Hai trăm năm mươi vạn lần thứ nhất, hai trăm năm mươi vạn lần thứ hai, hai trăm năm mươi vạn lần thứ ba, thành giao”. Người chủ trì giơ tiểu chùy lên dùng sức nện một cái.

Kế tiếp, Vũ Vi lại ra giá mấy lần muốn mua đồ trang sức, tất cả đều bị Xa Lan mua.

Giống như là cùng cô giận dỗi, mỗi một lần Xa Lan đều so với Vũ Vi nhiều hơn một hai vạn mà thôi. Mỗi một lần, đem đồ trang sức tới tay, Xa Lan cũng sẽ đắc ý liếc nhìn Vũ Vi một cái.

Mà Vũ Vi toàn bộ đều không thấy.

Lúc này, trên sân khấu biểu diễn chính là bộ vòng cổ song tâm kim cương, thời điểm nhìn thấy bộ trang sức này, hai tròng mắt Vũ Vi phát ra những tia sáng hưng phấn, trên mặt lộ vẻ vui vẻ, hai tròng mắt gắt gao nhìn chằm chằm bộ trang sức kia, dáng vẻ yêu thích không buông.

“Bộ dây chuyền song tâm này, khởi điểm hai trăm vạn” Người chủ trì chậm rãi mở miệng nói.

“Năm trăm vạn” Vũ Vi không cần suy nghĩ mở miệng nói.

Tất cả mọi người đều nhìn về Vũ Vi, tựa hồ không hiểu, tại sao cô vừa mở miệng chính là nắm trăm vạn, đây không phải là phung phí tiền của sao?

Mà Vũ Vi không chút nào thèm để ý ánh mắt của người khác chẳng qua là nhìn chằm chằm bộ trang sức kim cương kia, bộ dáng dù ra giá cao cũng muốn đem bộ trang sức kia mua vào tay.

Người chủ trì cực kì hưng phấn, hai tròng mắt cô vẫn nhìn mội một vị tân khách, chậm rãi mở miệng nói, “Năm trăm vạn lần thứ nhất”.

“Năm trăm vạn lần thứ hai”

“Năm trăm vạn…”

Người chủ trì đã giơ tiểu chùy lên, ở thời điểm cô sắp mở miệng kêu hai chữ thành giao, lời của cô bị cắt đứt, “Sáu trăm vạn”.

Đồng Vũ Vi giật mình, nhìn nơi phát ra âm thanh, chỉ thấy…



Xa Lan hai tay khoanh trước ngực, từ từ mở miệng, trên mặt lộ ý cười như có như không, khiêu khích nhìn Vũ Vi. Một dáng vẻ tình thế bắt buộc. Bà cố ý đợi đến khi người chủ trì kêu thành giao, mới mở miệng, mục đích chính là muốn cho Đồng vũ Vi uổng công hưng phấn!

Mới vừa rồi bà thấy rất rõ tầm mắt của Đồng Vũ Vi rơi vào bộ dây chuyền kim cương này, bà biết Đông Vũ Vi thật sự rất thích bộ dây chuyền kim cương này.

Tất cả mọi người đều trợn to mắt nhìn Xa Lan, phải biết bộ trang sức này giá cao nhất cũng liền năm trăm vạn, nhưng mà Xa Lan lại ra giá sáu trăm vạn? Rõ ràng là một người phung phí tiền của!

Vũ Vi hướng Xa Lan cười nhạt, thong thả mở miệng, “Bảy trăm vạn”.

“Một trăm ngàn” Xa Lan không cần suy nghĩ tăng giá. Nếu bà lại lấy được bộ trang sức này, là có thể hung hăng áp chế nhuệ khí của Đồng Vũ Vi rồi.

“Một ngàn năm trăm vạn” Vũ Vi lại một lần mở miệng.

“Hai ngàn vạn” Xa Lan không chút nào yếu thế hô.

“Ba trăm ngàn” Vũ Vi nhàn nhạt mở miệng.

“Bốn trăm ngàn” tiếng Xa Lan vang dội, Sở gia bọn họ là có tiền, không quan tâm tám trăm ngàn vạn. Huống chi bây giờ là đấu mặt mũi. Bà càng không thể thua.

“Năm trăm ngàn” trên mặt Vũ Vi như cũ vẫn nở nụ cười rực rỡ, kì thực trong lòng có chút khẩn trương, tay nhỏ bé của cô khẩn trương nắm thành quyền, phải biết tất cả tiền tài của cô tăng lên cũng chỉ sáu ngàn đến bảy ngàn vạn, nhiều hơn nữa, cô không thể lấy ra nữa.

“Sáu trăm ngàn” Khóe miệng Xa Lan nhếch lên, trầm giọng nói.

Vũ Vi càng thêm dùng sức nắm chặt tay, cô không thể đưa ra nhiều tiền hơn, suy nghĩ một chút, cô mở miệng nói, “Sáu ngàn năm trăm…”

Xa Lan suýt nữa bật cười, mới vừa rồi Đồng Vũ Vi mỗi lần còn thêm một trăm ngàn, hiện tại lại thêm năm trăm vạn, xem ra cô không có tiền.

“Bảy trăm ngàn” Xa Lan không thể chờ đợi giọng Vũ Vi dứt mở miệng nói.

Vũ Vi nhìn thật sâu bộ trang sức trên sân khấu sớm bị che lại, rũ cặp mắt xuống, nhìn giầy mình, cô không có nhiều tiền hơn nữa.

Ván này, cô “thua”.

Thấy Đồng Vũ Vi không lên tiếng nữa, Xa Lan cực kỳ đắc ý! Đang lúc bà đắc ý vênh váo, ngồi ở bên cạnh Vũ Vi một mực yên lặng không lên tiếng Mạc Tử Hiên đột nhiên mở miệng, “Một tỷ”.

Vũ Vi không có quay đầu nhìn Mạc Tử Hiên, anh ta cho một tỷ?

“Oa” Toàn trường xôn xao. Tất cả đều trợn to mắt nhìn Mạc Tử Hiên, một tỷ nha! Coi như tất cả ở đây đều là nhà giàu, cũng đều có chút kinh ngạc, tổng giám đốc Mạc thị cư nhiên bỏ ra một tỷ mua bộ trang sức, hơn nữa c