Tổng Giám Đốc Tôi Không Bán

Tổng Giám Đốc Tôi Không Bán

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325672

Bình chọn: 9.5.00/10/567 lượt.

ay người nhìn Vũ Vi, "Đồng Vũ Vi, tôi đưa em về nhà."

Lúc này, hắn tình nguyện để cho Vũ Vi trốn đi mà khóc, cũng không nguyện ý nhìn Vũ Vi miễn cưỡng cười vui, che dấu cảm xúc chân thật của chính mình.

"Còn bà nội thì sao?" Vẻ mặt Vũ Vi cực kỳ bình tĩnh nhìn Mạc Tử Hiên hỏi.

"Bà nội mệt mỏi rồi nên cần nghỉ ngơi."

Phù, Vũ Vi thở ra một hơi, giương mắt nhìn Mạc Tử Hiên , "Anh giúp tôi đuổi Trác Nhất Phi đi, tôi giúp anh làm bà nội vui vẻ, như vậy giữ chúng ta huề nhau, không thiếu nợ lẫn nhau, tôi nợ anh 30 vạn, tôi sẽ mau chóng trả lại cho anh ." Nói xong, cô đi qua Mạc Tử Hiên đi về phía trước.

"Tôi lái xe đưa em trở về." Mạc Tử Hiên xoay người đi vào nhà xe.

Nhưng một chiếc taxi đúng lúc chạy tới Vũ Vi, cô vẫy xe taxi, rời đi. Lúc rời đi cô không có nhìn lại Biệt thự Mạc gia một cái.

Khóe mắt Mạc Tử Hiên nhìn thấy Vũ Vi lên xe, tâm không khỏi trầm xuống, đây là Đồng Vũ Vi không nói gì liền cự tuyệt hắn.

Vũ Vi không có trực tiếp về nhà, mà là ở trung tâm thành phố xuống xe, ở trên đường cái mà đi, kỳ thật, trong lòng của cô rất khó chịu rất muốn khóc, nhưng là không biết tại sao nước mắt vẫn không chảy ra.

Thời điểm cô đi về phía trước , bên cạnh truyền đến một tiếng, " Ôi trời." Sau đó ‘ bốp ’một tiếng, thanh âm một cái hộp rơi xuống mặt đất.

Vũ Vi không khỏi dừng lại cước bộ, vừa mới quay đầu, trên mặt của cô lại bị trúng một cái tát mạnh.

Xa Lan một bàn tay chỉ vào hộp trang sức trên mặt đất, "Đồng Vũ Vi, cô bị mù à! Cư nhiên đánh rơi trang sức tôi vừa mới mua.Cô biết cái này giá trị bao nhiêu tiền không? Cô bồi thường nổi sao?" Nói xong, trên mặt bà treo một nụ cười đắc ý xấu xa nhìn Đồng Vũ Vi. Thời điểm bà vừa mới đi ra tiệm trang sức vừa vặn nhìn thấy Đồng Vũ Vi đi qua bà, một kế hoạch nảy ra trong đầu bà, bà cố ý đi đến bên cạnh Đồng Vũ Vi cố ý đụng vào người Đồng Vũ Vi, sau đó hung hăng quăng cho Đồng Vũ Vi một cái tát mạnh!

Đôi mắt bà lạnh lùng trừng mắt nhìn Vũ Vi, Đồng Vũ Vi, cô dám đánh Sở Xa?

Nếu tôi không đòi lại gấp mười lần,tôi liền không mang họ Xa!

Vũ Vi không phải đưá ngốc, không nhìn ra vẻ đắc ý của Xa Lan, cô liền biết Xa Lan là cố ý đụng vào cô.

Cô ngầm cười lạnh, Xa Lan, tôi còn chưa tìm bà trả thù vậy mà bà lại dẫn đầu khiêu khích tôi? Được lắm, nếu bà đã đưa đến cửa, thì tôi sẽ thật tốt mà trả thù bà!Để cho bà biết tôi đây không phải là quả hồng mềm mà để cho bà tuỳ ý nhào nặn!

Cô liền dương tay lên hung hăng đánh trả lại, môi mỏng thoáng nhíu lại, một đôi mắt phượng dương ra từng điểm sắc bén, "Xa Lan, bà nghĩ rằng tôi sẽ như mẹ tôi mà để cho bà tuỳ ý khi dễ sao?"

Xa Lan đang đắc ý, bà vì Sở Xa mà trả thù,bà đang định lấy điện thoại ra báo cảnh sát, để cho Đồng Vũ Vi ngồi tù, hơn nữa còn đòi Đồng Vũ Vi bồi thường cho bà nhưng đâu ngờ bên má bà lại trúng một cái tát mạnh!

Một bàn tay bà bưng kín đôi má , hai mắt trừng lớn nhìn Đồng Vũ Vi, "Cô dám đánh tôi?"

Vũ Vi hừ lạnh, hay tay khoanh trước ngực, không chút sợ hãi quay lại nhìn Xa Lan , giọng điệu cực kỳ nhẹ, " Đúng, tôi dám đánh bà đó thì sao!" Muốn hãm hại tôi? Bà vẫn còn non nớt lắm!

" Tôi sẽ báo cảnh sát đến lúc đó cô sẽ ngồi tù!" Xa Lan tức giận bấm 110, bà không tin chính mình không thể trừng trị Đồng Vũ Vi!

"Được a, bà báo cảnh sát đi." Tay Vũ Vi chỉ chỉ về phía dưới bảng hiệu đá quý,hướng tới Xa Lan lộ ra một nụ cười cực kỳ rực rỡ, "Nơi này có camera,vừa mới là ai cố ý đụng vào tôi, là ai dẫn đầu đánh người trước, nơi đó đều đã ghi lại cực kỳ rõ ràng. Báo cảnh sát đi đúng lúc thay tôi giảm bớt tiền điện thoại."

Xa Lan đã bấm 110, nhưng thời điểm bà nghe được Vũ Vi nói như vậy sắc mặt lập tức trở nên cực kì khó coi, bà theo hướng tay Vũ Vi chỉ nhìn lại chỉ thấy dưới bảng hiệu tiệm đá qúy có hai cái cameras. Bà ngầm trách chính mình quá sốt ruột trả thù Đồng Vũ Vi, cư nhiên quên cả nhìn đến cameras,nếu có băng theo dõi làm chứng cớ liền tính đến chỗ cục cảnh sát mất mặt cũng chỉ là bà mà thôi!

"Alo, người khỏe, nơi này là trung tâm cảnh sát 110, xin hỏi chúng tôi có thể giúp gì cho bà?"Trong điện thoại truyền ra âm thanh dễ nghe của người phụ nữ.

"Thật ngại ,tôi gọi nhầm số." Trên mặt Xa Lan gượng ép mỉm cười cúp điện thoại, bà thờ ơ nhìn Vũ Vi , "Đồng Vũ Vi cô đánh Sở Xa, tôi nhất định sẽ báo thù, lần này cô thắng coi như cô may mắn,nhưng lần sau tôi tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho cô!"

Cô chỉ là đánh Sở Xa, Xa Lan ngay tại trên đường cái quang minh chính đại hãm hại cô?

Còn mẹ cô thì sao? Mẹ cô bị Sở Xa hại chết, Xa Lan lại không nói, tựa như làm sai là cô cùng mẹ! Và Sở Xa là chịu ủy khuất nhất!

Vũ Vi dương tay lên dùng hết khí lực tát lên mặt Xa Lan một cái, "Xa Lan,tôi rốt cuộc cũng biết cái tính vô liêm sỉ của Sở Xa là được truyền từ bà ! Bà nhớ cho kĩ không phải bà sẽ tìm tôi báo thù mà chính là tôi sẽ tìm bà trả thù, một ngày nào đó,tôi sẽ khiến cho tất cả người Sở gia các người vì những chuyện này mà trả giá đắc!" Nói xong, cô đi qua Xa Lan đi về phía trước.

"Bốp." một tiếng, vốn má Xa Lan đã đỏ bừng, lúc này lại càng thêm sưng đỏ, bà đau đớn không thôi bưng đôi má nhìn Vũ Vi , "Cô cò


Polaroid