
h một chút,có phải tôi đã nhìn lầm người hay không, nhưng khi tôi thật sự nhìn kĩ vào gương mặt người phụ nữ trên tờ báo, tôi biết rằng, tôi đã tìm được cô gái mà tôi ngày nhớ đêm mong ấy! Cũng biết này cô gái gọi là Tề Mỹ Linh,
Nhưng mà, cô gái này bởi vì ngược đãi Đậu Đậu phải vào trại giam, ngồi tù.
Lòng của tôi, trầm xuống.
Tôi dựa vào chỗ ngồi, kinh ngạc nhìn phía trước, ngẩn người, tôi khẳng định, cô bé bên cạnh Mạc Tử Hiên, là con của tôi.
Tôi thở dài thật sâu, không biết kế tiếp nên làm cái gì mới phải, người phụ nữ này là cô gái mà tôi vẫn muốn tìm, là mẹ của con tôi, nhưng, cô gái này lại phải ngồi tù, cô gái làm tổn thương Vũ Vi sâu nhất, lại còn làm thương tổn Đậu Đậu mà Vũ Vi thương nhất, tôi nên làm sao đây?
Vũ Vi đối với cô gái này hận thấu xương, tôi….
Cuối cùng, tôi quyết định tới trước đồn cảnh sát gặp Tề Mỹ Linh một lần.
Đến trại tạm giam, tôi gặp được Tề Mỹ Linh, mặc dù cô mặc đồ thường, trên mặt còn vết thương do Vũ Vi lưu lại, nhưng mà cô vẫn rất đẹp như trước kia, so bốn năm trước chỉ có hơn, vóc người cô ấy đầy đặn, a trắng nõn, nhưng nhìn lên một cái, tôi liền quyết định, đời này, chỉ cần cô ấy!
Tề Mỹ Linh nhìn thấy tôi rất kinh ngạc, trợn to cặp mắt nhìn tôi, “Tiên sinh anh tìm lộn người phải không?”
Một khắc kia, trong lòng của tôi cực kỳ khổ sở, cực kỳ khổ sở, tôi tân tân khổ khổ (cực khổ/cực nhọc) tìm người phụ nữ này bốn năm, tôi là người đàn ông đầu tiên của cô ấy, nhưng cô ấy lại nói với tôi, anh tìm lộn người phải không?
Tôi che giấu khổ sở ở trên mặt, cười một tiếng với cô ấy, nhìn gương mặt cô ấy thật sâu, chậm rãi mở miệng nói, “Bốn năm trước, cách quán bar không xa, trong ghế xe cao cấp….”
Sắc mặt của Tề Mỹ Linh chỉ một thoáng thay đổi, cô chớp chớp cặp mắt, sau đó lập tức từ trên ghế đứng lên,”Thật xin lỗi, anh tìm lộn người rồi.”
Tôi biết rõ, Tề Mỹ Linh đã nhận ra tôi.
Tôi bỗng nhiên từ trên ghế đứng lên, níu lại cánh tay của Tề Mỹ Linh, “Tôi biết rõ em đã nhận ra tôi.”
“Tôi căn bản không biết anh, buông tay!” Tề Mỹ Linh lạnh giọng quát lớn với tôi, “Nếu không buông tay, tôi gọi người!” Cô ấy còn uy hiếp tôi.
Nhưng mà, tôi là cái loại người sợ uy hiếp đó sao?
Tôi sống chết lôi cổ tay Tề Mỹ Linh, nhàn nhạt khạc ra hai chữ, “Mỹ Mỹ.”
Thân hình Tề Mỹ Linh trong nháy mắt cứng đờ tại chỗ, mặt nhìn chằm chằm đôi mắt của tôi, cũng tối sầm xuống.
Giờ khắc này tôi càng chắc chắn, Mỹ Mỹ là con của tôi, tôi buông cổ tay Tề Mỹ Linh ra, ngồi lại trên ghế, hai chân tréo nguẩy, liếc nhìn Tề Mỹ Linh, “Tôi đã làm DNA, xác định Mỹ Mỹ đúng là con tôi.”
Tề Mỹ Linh ngơ ngác ngồi trở lại đến trên ghế dựa, ngược lại nhìn tôi, “Anh thích Mỹ Mỹ không?”
“Mỹ Mỹ là của con gái tôi, tôi đương nhiên yêu con bé, chỉ là, tôi yêu em nhiều hơn.” Tôi thâm tình nhìn Tề Mỹ Linh nói.
Tề Mỹ Linh không khỏi trợn to cặp mắt dáng vẻ nhìn tôi không thể tưởng tượng nổi, tựa như không tin tôi yêu cô ấy. Bỗng dưng, cô nhịn không được giễu cợt cười một tiếng, “Anh yêu tôi?”
“Đúng vậy” Tôi rất quả quyết trả lời Tề Mỹ Linh, “Từ sau chuyện cái đêm bốn năm trước, tôi vẫn yêu em, tôi vẫn luôn tìm em khắp nơi, tuy nhiên lại không tìm được, tôi làm sao cũng không nghĩ tới, em lại là vợ Mạc Tử Hiên.”
Tề Mỹ Linh thở ra một hơi thật sâu, giương mắt con mắt nhìn hướng trên đỉnh đầu, sau đó lại nhìn tôi, còn cười cười, “Bất kể anh có yêu tôi hay không, tôi hi vọng anh có thể có khả năng nuôi dưỡng Mỹ Mỹ.”
“Tôi muốn em cùng nhau nuôi dưỡng con bé.” Tôi vươn tay bắt được tay Tề Mỹ Linh để lên bàn.
Tề Mỹ Linh giống như là chạm điện, thu hồi tay của mình, “Đùa gì thế, tôi sẽ phải ngồi tù. Làm sao có thể sẽ cùng anh cùng nhau nuôi dưỡng Mỹ Mỹ được chứ?”
“Tôi sẽ cầu xin Vũ Vi, bỏ qua cho em, hủy đơn tố cáo với em.” Tôi sắp xếp hợp lý nói với Mỹ Linh.
“Vũ Vi?” Cặp mắt Tề Mỹ Linh nhíu lại, lạnh giọng chất vấn tôi, “Anh biết Đồng Vũ Vi?”
“Chúng tôi quen rất thân, tình cảm rất tốt, giống như là anh em. Chỉ cần tôi mở miệng, Đồng Vũ Vi nhất định sẽ bỏ qua em.” Tôi thành thật trả lời Tề Mỹ Linh về điểm này không cần thiết giấu giếm cô ấy.
“Anh đi đi, tôi không muốn ở nhìn thấy anh.” Tề Mỹ Linh bỗng nhiên đứng lên xoay người rời đi.
Tôi biết rõ, Tề Mỹ Linh vẫn còn hận Vũ Vi, tôi từ trên ghế đứng lên nhìn bóng lưng Tề Mỹ Linh, “Tôi nhất định sẽ xin Vũ Vi bỏ qua cho em, chờ em ra ngoài, chúng ta một nhà bốn người rời đi thành phố này tới một thành phố khác, bắt đầu cuộc sống mới.”
Vậy mà Tề Mỹ Linh vẫn không để ý đến tôi, bước vào phòng tạm giam.
Tôi thở dài thật sâu, tôi biết rõ muốn Tề Mỹ Linh mở lòng cũng không phải là một chuyện dễ dàng, chỉ là, mọi việc, đều phải cố gắng mới biết kết quả.
Về đến nhà, tôi cùng Hạo Hạo bắt đầu nói chuyện với nhau, đem tất cả nói cho nó, kể cả Tề Mỹ Linh tốt đẹp xinh đẹp, Hạo Hạo rất vui vẻ, rốt cuộc tôi tìm được một nửa kia của mình, nó ủng hộ tôi và Tề Mỹ Linh ở chung một chỗ, cũng ủng hộ tôi đem Mỹ Mỹ trở về.
Được sự ủng hộ của Hạo Hạo, tôi càng thêm có lòng tin rồi.
Mấy bữa sau, tôi tới biệt thự Mạc gia, mới vừa tiến vào đại sảnh biệt thự, liền thấy Vũ Vi cùng ba