
ng Đậu Đậu rời đi, Mạc Tử Hiên ngồi xổm người xuống, đem Mỹ Mỹ ôm vào trong ngực, hắn không khỏi cẩn thận nhìn gương mặt đáng yêu của cô bé, thấy thế nào đều đã cảm thấy được Mỹ Mỹ cùng hắn không có một điểm giống nhau.
Hắn thoáng do dự một chút, tay đặt trên mái tóc dài của Mỹ Mỹ vuốt, gắt gao nắm một sợi tóc trong tay, sau đó hướng Mỹ Mỹ cười, "Mỹ Mỹ, cha đưa con đến trường nha."
"Dạ được!" Mỹ Mỹ vui vẻ vỗ tay. Cha rất ít đưa cô bé đến trường a.
Đem Mỹ Mỹ đưa đến nhà trẻ, Mạc Tử Hiên lái xe, đi tới Lạc thị.
Lạc Tử Ngôn có chút kinh ngạc nhìn Mạc Tử Hiên, Mạc Tử Hiên rất ít khi trong thời gian làm việc tới công ty của hắn a.
"Có việc gì sao?" Lạc Tử Ngôn bất ngờ, dựa vào ghế đệm cân nhắc nhìn Mạc Tử Hiên, theo ý hắn nghĩ Mạc Tử Hiên nếu không có chuyện gì thì sẽ không đến.
Mạc Tử Hiên ngồi đối diện Lạc Tử Ngôn, chân trái gác lên đùi phải, hắn ngầm thở ra một hơi, cầm bịch xốp trong tay đặt ở trên mặt bàn làm việc, "Mình biết bệnh viện Lăng Tiêu là do cậu mở, giúp mình nghiệm DNA một chút đi."
Lạc Tử Ngôn cầm lấy bịch xốp nhìn thoáng qua, bên trong rõ ràng là một sợi tóc dài cùng một sợi tóc ngắn hơi xoăn, sau đó tầm mắt đang nhìn bịch xốp chuyển qua nhìn trên mặt Mạc Tử Hiên, "Của cậu? Cùng Mỹ Mỹ sao?"
Mạc Tử Hiên khẽ gật đầu, "Là mình hoài nghi Mỹ Mỹ không phải con gái mình."
Sắc mặt Lạc Tử Ngôn trầm xuống, thuận tay cầm lấy điện thoại, phân phó thư kí, "Vào đây gặp tôi một chút."
Thư kí lập tức tiến vào văn phòng.
Lạc Tử Ngôn đem bịch xốp đưa cho Thư kí , lạnh lùng phân phó, "Lập tức đưa đến bệnh viện Lăng Tiêu, kiểm nghiệm DNA tôi muốn trong thời gian ngắn nhất có kết quả."
"Vâng thưa, tổng giám đốc." Thư kí tiếp nhận bịch xốp xoay người rời đi.
"Nhớ kỹ,cô phải tự mình đưa đến bệnh viện." Lạc Tử Ngôn lo lắng nói thêm một câu.
Thấy Lạc Tử Ngôn để tâm như vậy, Mạc Tử Hiên không khỏi mở miệng nói cám ơn, "Cám ơn cậu."
Lạc Tử Ngôn lại ngẩng đầu nhìn Mạc Tử Hiên, chậm rãi mở miệng nói, "Kỳ thật, mình cũng hi vọng Mỹ Mỹ không phải con cậu, như vậy cậu có thể cùng Vũ Vi cùng một chỗ rồi." Ngày đó trong hôn lễ Mạc Tử Phàm, vừa thấy bộ dáng Mạc Tử Hiên cùng Đồng Vũ Vi đối diện lẫn nhau, lấy cảm giác người từng trải, hắn biết Mạc Tử Hiên cùng đồng Vũ Vi hai người lại vẫn còn yêu đối phương. Hiện tại chuyện Tề Mỹ Linh đã làm dư luận xôn xao, tin tưởng Mạc Tử Hiên đã không có khả năng cùng Tề Mỹ Linh tiếp tục duy trì hôn nhân này nữa rồi.
Nếu Mỹ Mỹ không phải là con Mạc Tử Hiên,như vậy Đồng Vũ Vi có khả năng sẽ cùng Mạc Tử Hiên một chỗ.
Mạc Tử Hiên không khỏi cười, nhờ lời chúc phúc của cậu.
Bên này Khương Dĩ Hằng đem Đậu Đậu đưa đến khách sạn, liền vội vàng rời khỏi, ở ven đường mua một tạp báo chí, khi hắn xem bìa mặt báo chí ảnh chụp Tề Mỹ Linh thời điểm, không khỏi hít vào một hơi, cư nhiên, thật là cô!
Tay hắn không khỏi gắt gao nắm báo chí trong tay, mãi đến khi báo chí uấn thành một bên.
Hắn lên xe, thẳng đến trại tạm giam mà đi, hắn vẫn lại là có chút không tin, muốn thấy xác nhận người phụ nữ một chút mới được!
Cả ngày, Mạc Tử Hiên đều không có tâm tình làm việc, cũng không có tâm tình làm chuyện gì, thậm chí có chút đứng ngồi không yên, trong lòng khẩn trương không thôi.
Bên kia, Vũ Vi nhìn thấy Hai Đậu trở lại, cực kỳ vui vẻ, cho Đậu Nành cùng Hai Đậu thay đồ, chính mình cũng thay y phục đơn giản, kéo tay hai con,"Mẹ dẫn hai đứa đi công viên chơi trò chơi nha, có được không?" Hôm nay cô muốn cùng hai con cùng một chỗ cuối cùng, ngày mai cô muốn mang một trong bọn họ trở về Mĩ, cô muốn trước khi rời đi nơi này để cho hai con chơi đùa vui vẻ một chút, khoái hoạt một chút.
"Dạ." Hai đứa vui vẻ không thôi, bọn chúng cũng chưa từng đi công viên trò chơi ngoạn chơi a.
Vũ Vi dẫn Đậu Nành cùng Hai Đậu đi công viên trò chơi, mang theo hai con chụp ảnh, đi xe lửa, cưỡi ngựa gỗ, còn đi ngoạn chơi vòng vòng,làm cho hai con chơi đùa cực kỳ vui vẻ.
Vũ Vi đứng ở một bên nhìn hai con ngoạn chơi, trong lòng nổi lên từng đợt chua sót. . . .
Hoàng hôn buông xuống, Vũ Vi mang theo Đậu Nành cùng Hai Đậu trở lại khách sạn,hai con vừa lên trên giường liền ngủ thiếp đi. Vũ Vi đắp chăn cho hai con xong, hai tay ôm ngực đứng ở trước cửa sổ nhìn ngoài cửa sổ.
Trong đầu cô không ngừng suy nghĩ đến lúc cô cùng Mạc Tử Hiên quen biết tới nay càng là nghĩ đến hắ lòng của cô,càng thống đau.Nhưng là bóng dáng Mạc Tử Hiên cứ in sâu vào trong đầu óc cô,không thể nào biến mất.
"Đing đing đing." Ba tiếng gõ cửa vang lên ngắt đi suy nghĩ của Vũ Vi.
Vũ Vi lấy lại tinh thần giơ tay lên lau nước mắt bên khóe mắt, cô không bíêt, cư nhiên mình lại chảy nước mắt rồi.
Cô lau đi nước mắt, vươn tay mở cửa phòng, vừa mới cô có đặt bữa tối, chắc là người phụ vụ của khách sạn mang đến.
Nhưng khi cô mở cửa nhìn thấy Mạc Tử Hiên đứng trước cửa thời điểm, thân hình cô nhỏ gầy, cứng tại chỗ, ngơ ngẩn nhìn Mạc Tử Hiên.
Mạc Tử Hiên nhìn thấy Vũ Vi thời điểm, trong lòng một trận chua xót đau đớn, hắn một bước tiến lên, nhịn không được đem Vũ Vi ôm vào trong ngực, thanh âm khàn khàn,"Vũ Vi. Không rời đi không được sao?"
Hai