Insane
Tổng Giám Đốc Tôi Không Bán

Tổng Giám Đốc Tôi Không Bán

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324642

Bình chọn: 9.5.00/10/464 lượt.

ng khỏi quay đầu nhìn Hai Đậu, cô nghĩ là Hai Đậu đã có cảm tình với Mạc Tử Hiên, trong lòng có chút thẹn với Hai Đậu, bởi vì cô không thể cho cậu hưởng thụ đến tình thương của cha.

Cô ngồi xổm người xuống cùng nhìn thẳng Hai Đậu, hai tay cô đặt trên vai Hai Đậu, "Hai Đậu, thực xin lỗi, mẹ không thể cùng cha sống cùng một chỗ."

"Tại sao?" Vẻ mặt Hai Đậu khó hiểu nhìn Vũ Vi, "Mẹ vẫn còn yêu cha,nếu không thì mẹ cũng sẽ không mỗi ngày ngẩn người, có khi còn một mình vụng trộm khóc, phải không?"

Vũ Vi không khỏi hơi kinh ngạc nhìn Hai Đậu, cô xác thực thường xuyên ngẩn người, chảy nước mắt, nhưng là, cô vẫn đều ở sau lưng Hai Đậu, như thế nào. Hai Đậu đều biết a?

"Mẹ, có một số việc, con không nói không có nghĩa là con không biết." Hai Đậu thâm sâu nhìn Vũ Vi nói.

Vũ Vi rũ mắt không nhìn Hai Đậu, bày tỏ lặng im, quả thực cho đến bây giờ cô vẫn còn yêu Mạc Tử Hiên.

"Cha cũng rất yêu mẹ đó." Hai Đậu nhìn Vũ Vi chậm rãi mở miệng nói.

Vũ Vi không khỏi ngẩn ra, sau đó ngẩng đầu trừng lớn hai mắt vẻ mặt không tin nhìn Hai Đậu Đậu, "Làm sao có thể?"

" Trong di động của cha tất cả đều là ảnh chụp của mẹ, lúc đi ngủ, vui vẻ, còn có bộ dáng xem tivi , bộ dáng rửa chân, bộ dáng ăn cơm, tóm lại đủ kiểu về mẹ ,còn có trong máy ảnh của cha nữa.Nhất là khi,con cố ý giẫm lên làm dơ ảnh của mẹ, cha lại không nỡ vứt bỏ, nói cách khác, trong lòng cha còn yêu mẹ rất nhiều." Đậu Đậu đem những gì mình nhìn thấy kể cho Vũ Vi.

Hai chân Vũ Vi mềm nhũn ngã ngồi trên mặt đất, cô như thế nào cũng không nghĩ tới đến bây giờ Mạc Tử Hiên lại vẫn còn yêu cô, sâu trong đáy lòng cô một cỗ cảm giác khác thường chậm rãi xẹt qua trái tim. . . .

"Mẹ, cha mẹ đã yêu nhau như vậy, tại sao không thể cùng một chỗ?" Hai Đậu nhìn Vũ Vi hỏi.

Vũ Vi thâm sâu thở ra một hơi, sau đó từ trên mặt đất đứng lên, "Nếu như cha mẹ vẫn còn yêu nhau thì sao chứ? Giữa cha mẹ còn có Tề Mỹ Linh còn có Mỹ Mỹ. Mẹ không thể ích kỷ đem ba con từ trong tay Tề Mỹ Linh cướp về."

"Vì hạnh phúc chính mình, mẹ không thể ích kỷ một hồi sao?" Hai Đậu nhìn Vũ Vi hỏi.

Vũ Vi vươn tay sờ sờ trán Hai Đậu, "Đứa ngốc, con không hiểu, nếu như mẹ cùng với cha con cùng một chỗ, cũng không nhất định sẽ hạnh phúc, bởi vì ở giữa cha mẹ còn có Tề Mỹ Linh."



"Thật sự không được sao?" Vẻ mặt Hai Đậu cầu xin nhìn Vũ Vi,cậu hi vọng mẹ có thể lưu lại, như vậy bọn họ một nhà bốn người có thể vui vẻ hạnh phúc sống cùng nhau rồi.

Vũ Vi quay đầu không nhìn ánh mắt cầu xin của Hai Đậu, cô biết Hai Đậu muốn có một gia đình ấm áp, muốn có tình thương của cha, nhưng là cô không thể làm như vậy, cô không thể ngoan độc nhẫn tâm, "Không được."

"Mẹ tính trở về Mĩ sau?" Hai Đậu chuyển đề tài.

Vũ Vi gật gật đầu, quay đầu nhìn Đậu Nành đang chơi trò chơi một cái, "Mẹ đã mua vé máy bay vào ngày mốt rồi."

"Mẹ, chúng ta không đi được không? Chúng ta ở lại bồi bên người anh trai cùng cha có được hay không?" Một đôi tay Hai Đậu mập mạp gắt gao nắm bả vai Vũ Vi.

Vũ Vi không có trả lời Hai Đậu, chỉ là lắc lắc đầu.

"Nếu mẹ muốn rời đi nơi này, như thế con sẽ ở lại bên cạnh cha, mẹ dẫn anh trai đi Mĩ đi." Hai Đậu tựa như hờn dỗi buông ra áo Vũ Vi ra.

Vũ Vi nhịn không được cười lên một tiếng, cái tiểu tử này cư nhiên lại uy hiếp cô.

Cô đem Hai Đậu ôm vào trong lòng, cằm để trên trán Hai Đậu, “ Hai Đậu, mặc kệ là con, hay là anh trai mẹ đều không nỡ, nhưng là con đi theo mẹ đã lâu, còn Đậu Nành đi theo bên người cha cũng lâu rồi, mẹ dẫn theo con không phải đặc biệt sinh hoạt không có giàu có, nhưng là anh đi theo cha sống một cuộc sống thiếu gia, nếu anh trai sống cùng mẹ mà nói, nhất định không quen với cuộc sống, cho nên, chỉ có thể con cùng mẹ trở lại Mĩ, anh trai tiếp tục ở bên cạnh cha con, hiểu không?"

Hai Đậu gật gật đầu, "Con biết, nhưng là con nhất định lưu lại, để cho anh trai bồi mẹ trở lại Mĩ đi." Nói xong, vẻ mặt Hai Đậu quật cường quay lại nhìn Vũ Vi.

"Hai Đậu, con cư nhiên tham mộ hư vinh nha?" Trên mặt Vũ Vi lạnh đi, có chút không vui nhìn Hai Đậu, nếu như nhất định lưu lại, chỉ có thể nói Hai Đậu thích một cuộc sống thiếu gia.

Hai Đậu cực kỳ ủy khuất, muốn rơi nước mắt xuống, "Mẹ,mẹ hơi quá đáng rồi đó, ở trong mắt mẹ con là đứa trẻ tham mộ hư vinh sao?" Nói xong cậu từ trong túi áo lấy ra máy ghi âm, nhét vào trong tay Vũ Vi, "Chính mẹ nghe một chút đi." Nói xong, cậu xoay người chạy vào phòng tắm hơn nữa đem cửa phòng dùng lực đóng.

Vũ Vi có chút kinh ngạc nhìn máy ghi âm trong tay, lại nhìn nhìn cửa phòng tắm đóng chặt, sau đó bấm máy ghi âm nghe, thanh âm Tề Mỹ Linh âm lãnh uy hiếp cùng thanh âm non nớt của Hai Đậu, thanh âm từ trong máy ghi âm truyền vào trong lỗ tai Vũ Vi ,

Hai Đậu, "Mẹ, kêu Đậu Đậu có chuyện gì không?"

Tề Mỹ Linh, "Chuyện gì?"

Hai Đậu, "Oa! Đau quá. . . ."

Tề Mỹ Linh, "Căm miệng!Nếu không tao sẽ càng dùng lực nhéo chết mày."

"Tao không phải đã cảnh cáo mày không cho phép đến gần cha mày rồi hay sao? Tại sao mày lại không nghe lời mà luôn luôn kề bên cha mày vậy hả?"

Hai Đậu, "Con, con không dám, con sẽ không dám nữa."

"Mẹ, con cũng không dám quấn cha