
ay ra ôm cô vào lòng, hưởng thụ mùi hương thơm ngát của cô, mềm nhẹ tỉ mỉ hôn mái tóc cô, sau đó ôn nhu nói “ Em
có nguyện ý trở thành bạch miêu của anh không?”
Tâm Xuyên theo bản năng mà tựa gần vào lồng ngực anh hơn, hưởng thụ nụ hôn mềm nhẹ của anh, gật đầu, nói “ Em nguyện ý?”
Cứ như vậy, bọn họ ai cũng không muốn phá hoại giờ khác này, dựa vào nhau, mãi đến khi……
“ Cho nên anh căn bản không bắt có tiểu Khải Nhĩ, đúng không?”
Nghe vậy, thân thể Khải Nhĩ trở nên có phần cứng ngắc.
“ Là anh cùng anh trai em, Y Đình thông đồng lừa em đến đây, đúng không?”
Tâm Xuyên biết bọn họ làm tất cả vì muốn tốt cho cô, nhưng cô vẫn hơi giận bọn họ vì lấy tiểu Khải Nhĩ ra vui đùa.
Lần này, Khải Nhĩ càng khẩn trương!
“ Em cũng biết, nếu anh không làm vậy, em cũng sẽ không đáp ứng lời cầu hôn của anh, đúng không?”
“ Em cũng không nói muốn gả cho anh!” Tâm Xuyên lập tức giữ khoảng cách với Khải Nhĩ.
“ Rõ ràng em nói em nguyện ý!”
“ Anh hỏi em có nguyện ý trở thành bạch miêu của anh không, lại chưa nói muốn thành cô dâu của anh!”
Làm sao có thể như vậy?
“ Tâm Xuyên, vừa mới anh nói nhiều như vậy, chẳng lẽ em…..”
“ Đúng rồi, tiếu Khải Nhĩ hiện tại ở đâu?”
“ Ở nhà bà ngoại, liền là nãi nãi trong miệng em!”
“ Anh là nói……. Sao có thể trùng hợp như vậy?”
“ Không sai, em rõ ràng nói muốn kết hôn với anh!”
“Khải Nhĩ Đế Tư, anh có biết ở cùng với một người cả đời, tối thiểu nhất cũng phải biết được người trong nhà của nhau? Còn có, rõ ràng anh là
nhiếp ảnh gia, tại sao đột nhiên lại trở thành tổng giám đốc của một
tập đoàn xuyên quốc gia? Mặt khác…..”
Tâm Xuyên đứng lên, đi đến
một tấm ảnh mà cô vừa dừng chân lại, chỉ vào nó hỏi “ Tấm ảnh này anh
chụp lúc nào, tại sao em không biết? Em cái gì cũng không biết, anh nói, em còn có thể tín nhiệm anh, kết hôn với anh sao?”
Tấm ảnh trên
tường là tấm ảnh Tâm Xuyên nằm nghiêng ngủ say, chỉ dùng chăn mỏng che
khuất những vị trí quan trong, da thịt trắng hồng, tản ra khí tức mê
người.
“ Anh chính là nhờ vào tấm ảnh này mà vượt qua những ngày
không có em, huống hồ, lúc em chìm đắm trong bể tình thật sự rất đẹp,
cho nên sau khi hoan ái, anh thừa dịp em sức cùng lực kiệt mà chụp lại.” Khải Nhĩ vội vàng đi đến bên người Tâm Xuyên, giải thích nghi hoặc cho
cô.
“ Đại sắc lang!” Tâm Xuyên đấm lồng ngực Khải Nhĩ bày tỏ sự bất mãn.
“ Dạ dạ….. Anh là đại sắc lang, nhưng chỉ thế với em” Khải Nhĩ cầm tay nhỏ Tâm Xuyên hôn lên.
“ Vấn đề của em anh còn chưa trả lời hết! Em hỏi anh, nếu lúc trước không phải Peter muốn anh để ý em, anh cũng không tính cứu em, đúng không?”
Sau khi Tâm Xuyên tự Montreal trở lại Đài Loan không lâu, cô một minh tới “ PUB”, mà Peter liếc mắt một cái liền nhận ra cô, nói với cô quá trình
sở dĩ Khải Nhxi trùng hợp xuất hiện, đúng lúc cứu cô.
Cho nên, người cô nên cảm ơn phải là bạn tốt Peter của anh.
“ Này….. Em nhất định phải nghe anh giải thích, anh trước nói cho em
trong nhà anh còn nhưng ai. Anh có cha, mẹ, bọn họ hiện tại đều ở Đài
Loan, bởi vì họ khẩn cấp muốn nhìn thấy cháu mình.”
“ Còn có, anh có một đứa em trai, tại sao anh đột nhiên lại trở thành tổng giám đốc, đều là bởi vì ước hẹn năm năm……”
Cứ như vậy, Khải Nhĩ đem tất cả mọi chuyện, một chữ cũng không thiếu kể
lại cho Tâm Xuyên, nhưng nhìn sắc mặt của cô liền biết cô cô tựa hồ còn
chưa vừa lòng, nhất là lúc ở PUB.
Nhưng cũng không sao, anh còn kế hoạch B- sắc dụ Tâm Xuyên cùng anh kết hôn, nếu không thì còn kế hoạch C, kế hoạch D…..
Dù sao anh cũng không thiếu quân sư nguyện ý giúp anh, anh nhất định sẽ
đeo được nhẫn vào ngón áp út của Tâm Xuyên, đeo lên chiếc nhẫn anh chọn
lựa tỉ mị cho Tâm Xuyên
--- ---- Hết-------