XtGem Forum catalog
Tổng Giám Đốc Độc Tài

Tổng Giám Đốc Độc Tài

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323413

Bình chọn: 7.00/10/341 lượt.

o người con gái này phải đau lòng, khóc lóc, khổ sở nữa.

Chỉ cần là điều anh có thể làm được, anh tuyệt không từ chối, không để cho cô thất vọng.

Ái Thanh nhẹ nhàng cười, tiến sát vào trong lồng ngực rộng rãi, cảm thụ nhiệt độ của anh, trong lòng cảm thấy thật ấm áp .

Huyền Diệu Phong hôn lên mái tóc dài mượt của cô, chìm đắm trong mùi thơm nhẹ nhàng, dịu dàng mà cô mang lại cho mình.

“Đời này, anh tuyệt đối sẽ không cho phép em rời xa anh.” Huyền Diệu Phong nói nhỏ nhưng cực kì kiên định.

Ái Thanh nhắm hai mắt, đếm tiếng tim đập trong ngực anh, chóp mũi tràn lên vị chua xót.

Nhớ lại đoạn biệt ly bất đắc dĩ với những hiểu lầm không vui liên tiếp bị

phát sinh , cô cũng biết được sau khi cô rời khỏi, anh từng trải qua

cuộc sống say sưa trong men rượu hàng đêm,còn cả tai nạn xe cộ nguy hiểm đến tính mạng nữa ….Những chuyện đó đều đã qua lâu rồi nhưng nghĩ lại

cô vẫn cảm thấy vô cùng sợ hãi.

Những sai lầm này, không có ai

đúng cũng chả có ai sai —— chỉ là bọn họ mỗi người nhận thức bất đồng,

tạo cho nhau vết thương cùng tiếc nuối trong lòng.

Thế nhưng sau

năm, sáu năm, cuối cùng cũng vẫn được trở lại bên cạnh người yêu, rốt

cuộc ông trời vẫn còn thương bọn họ, vẫn cho bọn họ rất nhiều điều may

mắn, không phải sao?

Có người mất cả đời tìm kiếm thế nhưng cuối cùng cũng không gặp được nếu cái gọi là tình yêu đích thực.

Đây là thử thách của ông trời mà thôi, Ái Thanh trong lòng mang cảm kích, sớm đã không còn oán hận.

“Ái Thanh.” Huyền Diệu Phong nhẹ hô.

“Vâng?” Ái Thanh ngẩng đầu, dịu dàng, si mê nhìn khuôn mặt tuấn dật của người

yêu, trái tim viên mãn ngọt ngào.Huyền Diệu Phong hồi hộp, nghĩ lại nội

dung cuốn cẩm nang 101 lời cầu hôn, lấy chiếc nhẫn kim cương ra ,bao lời cầu hôn hoa mĩ giờ phút này quên sạch sẽ, chỉ còn đơn giản, hàm súc :

.”Lấy anh nhé?”

Bất thình lình, Huyền Diệu Phong quỳ xuống.

Ái Thanh bị hành động này của anh làm cho sợ hết cả hồn, giật mình , sững sờ mất một lúc.

“Nếu như em không đồng ý, anh sẽ không đứng lên đâu.” Huyền Diệu Phong lại mặt dày sử dụng khổ nhục kế.

Người đàn ông này . . . . . . Thật là càng ngày càng giảo hoạt. Ái Thanh dịu

dàng nhìn anh, môi khẽ nở nụ cười, cô vốn là người hay xúc động, giờ

khắc này lại không cẩn thận làm động tới tuyến lệ yếu ớt, những giọt

nước mắt trong suốt khẽ lăn dài , vỡ òa trong niềm hạnh phúc.



lẽ là ánh sao sáng khiến người quá mê say, có lẽ là không khí đêm thất

tịch quá lãng mạn góp phần nên khi anh cầu hôn ,cô cảm thấy vô cùng hạnh phúc, vô cùng cảm động.

Tô Ái Thanh đã từng bắt gặp sự cường thế , không thỏa hiệp khi anh xử lý công việc, duy chỉ có đối mặt với cô

thì mới sẽ thể hiện ra vẻ mặt nhu tình cùng cưng chiều như thế này .Anh luôn để cho cô biết rằng cô ở trong lòng anh có một vị trí rất quan

trọng, cho dù phải trả giá như thế nào, anh cũng sẽ đem hết khả năng ra

bồi thường những tổn thương đã gây ra cho cô. Một năm này, cô đều là

nhẫn nhịn cự tuyệt lời cầu hôn của anh, chỉ có trời mới biết cô cần huy

động bao nhiêu ý chí cùng quyết tâm mới nói ra lời từ chối.

Ái

Thanh thật sợ hãi có một ngày anh sẽ tuyên bố bỏ cuộc, đến lúc đó, chỉnh người không được, ngược lại lại hại thảm mình, như thế thì có biết bao

nhiêu xấu hổ đây ? !

Chiếc nhẫn kim cương chói lọi rọi vào mi mắt của cô, trong nháy mắt giống như có hàng trăm vì sao rơi vào trong mắt, đánh sâu vào lòng cô.

Ái Thanh không quan tâm kim cương trên nhẫn này là lớn nhỏ, kể cả trong tay anh là một viên đá, cô cũng sẽ vui lòng nhận lấy.

Cô yên lặng, khiến Huyền Diệu Phong chuẩn bị tâm tư thất bại sẵn trong

lòng , chỉ là, anh vẫn còn đang nghiêm túc quỳ dưới mặt đất, quyết định

thực hiện lời hứa của mình ——

Cô không đồng ý, anh cũng không đứng dậy.

Một phút, ba phút trôi qua, Huyền Diệu Phong trong lòng càng nhiều lo lắng

cùng hụt hẫng , đột nhiên có tiếng nói thảng qua trong gió ——

“Em nguyện ý.”

Huyền Diệu Phong sửng sốt một chút, anh không xác định được bản thân có phải

chờ đợi lâu quá nên sinh ra sai lầm hay không . Anh ngẩng đầu, như chiêm ngưỡng nữ thần , mở lời xác nhận lại: “Em. . . . . . Em đồng ý?” Huyền Diệu Phong lúc này mới phát hiện ra cô lệ rơi đầy mặt, càng lộ ra vẻ điềm đạm đáng yêu.

Ái Thanh cười gật đầu, nước mắt lại không nghe sai bảo , cứ thế tí tách rơi.

Huyền Diệu Phong đứng bật dậy, kích động ôm lấy cô, trong tròng mắt đen có lệ quang chớp động.

Anh đem chiếc nhẫn kim cương xa xỉ đeo vào ngón tay mảnh khảnh của cô, cũng thận trọng đặt xuống một nụ hôn, giống như khắc một dấu ấn xác định

lãnh thổ của riêng mình.

Ái Thanh nhào vào trong ngực anh, vừa cười, vừa khóc .Tâm tình lúc này diễn tả bằng hai chữ hạnh phúc có lẽ là không đủ.

Đêm thất tịch ,tình yêu của hai người được trời cao chứng giám, chắc chắn họ sẽ hạnh phúc bên nhau cả đời .

—-Toàn Văn Hoàn —

*Dạo này mình hơi bận lại ốm đau suốt nên mình chưa beta lại thêm 1 lần nữa

đâu nhé T__T Hy vọng các bạn có thể nhặt sạn giúp mình :p Nếu được thế

thì mình xin chân thành cảm ơn và hậu tạ :-” *

Hết truyện rồi ^^

Các bạn có thể ngừng đọc ở đây ^^ N