
đang cầu còn không được đây, Vũ Tình cũng không muốn được ôm ấp yêu thương, cô chỉ là muốn đoạt lại ly rượu kia của mình, chỉ là cùng lúc bổ nhào về phía trước, cô tựa như con cừu nhỏ rơi vào lồng ngực sói xám lớn, tối nay cô nhất định trở thành thức ăn ngon trong miệng của hắn. . . . . .
***
Câu nói đầu tiên của cô làm cho anh rất phẫn nộ.
Ánh mắt của anh chứa đầy sát khí, Tô Thiển Hạ một cước đá anh đến bên trong giường, cô đi tới trên ghế sa lon ngồi xuống, trên bàn trước sô pha để hai đĩa trái cây, cô nhàn nhã cầm trái cây ăn.
"Có muốn làm nam sủng của tôi hay không vậy?"
Thấy anh không nói lời nào, cũng không thể cứ ở chỗ này hao tổn sức lực như vậy, thật là lãng phí thời gian.
Cô định mở đầu nói chuyện để phá vỡ không khí trầm mặc lúc này.
"Cô còn dám nói, cầm trái cây bưng lại đây, tôi cũng muốn ăn."
Ở trên thương trường có thể anh lãnh khốc vô tình, còn cô thì sao, anh có chút hết cách với cô, nhìn cách cô ăn trái cây, cái miệng nhỏ nhắn đỏ hồng càng thêm mê người, giống như hai đĩa trái cây này là cực phẩm mỹ vị nhân gian, làm cho anh cũng rất muốn ăn.
"Anh qua đây đi, tôi bị anh giày vò rất mệt mỏi, để cho tôi nghỉ ngơi một lát, anh xem nơi này là nơi nào, tới đây ngồi chúng ta cùng ăn, ở trên giường ăn, chẳng lẽ anh muốn phục vụ tôi?"
Cô nháy mắt quyến rũ nhìn anh phóng điện, thần thái lười biếng kiều mỵ không chút nào phải nghe lời anh nói mà đứng dậy. Anh tức giận phẫn nộ, nhưng mà anh không muốn phản bác.
Anh trầm mặt từ trên giường đi tới chỗ trống bên cạnh cô ngồi xuống, vừa muốn ngồi xuống không ngờ ngồi vào chính là một vũng nước lạnh.
Vũng nước này ở đâu ra?
"Tô Thiển Hạ, cô dám trêu chọc tôi?"
Giọng nói của anh rất lớn, anh đánh về phía Tô Thiển Hạ, Tô Thiển Hạ đáng thương bị anh đè ở trên sô pha.
"Không có, tôi không hề biết có vũng nước ở nơi đó, không phải chỉ là vũng nước thôi sao, anh lớn tiếng ha hét làm cái gì?, đứng lên thay đổi vị trí ngồi không phải xong rồi sao."
Tô Thiển Hạ nháy mắt, mặt vô tội, cô hái quả nho lột vỏ, xong cầm quả nho đưa tới miệng Tần Trác Luân, Tần Trác Luân không ngờ tới cô sẽ làm như vậy, cô thật đúng là đủ bình tĩnh, nếu đổi lại là những người khác, nhất định không dám càn rỡ như thế, cũng không lo lắng đút anh ăn nho.
Bên dưới là thân thể mềm mại truyền đến mùi hương cơ thể nhàn nhạt, khiến cho tâm trí anh có chút phiêu đãng.
"Ăn ngon không, như vậy mới ngoan, ăn nữa không, anh xem tôi thật tốt còn giúp anh bóc vỏ nho, anh cũng giúp tôi bóc vỏ nho đi."
Cô cười híp mắt cầm một quả nho khác đã bóc sạch vỏ đưa vào trong miệng anh, sau đó bưng cả đĩa trái cây lên đưa tới trước mặt của anh, muốn anh cũng vì cô mà phục vụ một lần.
"Không bóc, thật nhỏ mọn, một chút phong độ cũng không có, xem ra tôi phải tìm trai đẹp nhỏ tuổi theo tôi mới được. Anh đó, già quá rồi."
Cô làm bộ muốn đẩy anh ra đứng dậy đi tìm đàn ông trẻ hơn so với anh, tự nhiên anh lại không cho cô đi.
"Cô dám."
Anh tức giận lấy thân thể của mình đè ép cô, cô vô tội nháy mắt mấy cái nhìn anh, dáng vẻ như không biết phải làm sao.
"Vậy anh giúp tôi bóc vỏ quả nho rồi đút tôi ăn đi."
Anh rất không cam lòng, rất không muốn nhưng vẫn lấy hai ngón tay cầm lên một quả nho bóc vỏ, khi bóc vỏ xong thì đưa đến bên miệng cô đút cô ăn, nhìn cái miệng nhỏ nhắn chóp chép, thậm chí anh có loại kích động mong đợi mình chính là quả nho kia.
"Anh đi xuống, anh còn đè trên người tôi như vậy, anh muốn đè bẹp tôi sao,"
Cô cầm đĩa trái cây để lại trên bàn, bàn tay nhỏ bé đẩy anh một cái, nũng nịu nói với anh.
Anh lui về phía sau một chút, cô lập tức bò dậy xoay mình nằm ở trên người của anh, cô nghĩ đến xú nam nhân như anh cuối cùng cũng là cô đè anh xuống, hì hì, cô nở nụ cười mãn nguyện. . . .
*
Ở một địa phương cách xa khu náo nhiệt.
Có một căn phòng tương đối cũ kỹ, toàn bộ cửa sổ phòng đều mở toang.
Trên sàn nhà phòng khách rộng rãi ở lầu ba, một người phụ nữ dáng dấp vô cùng xinh đẹp đang nằm phía trên giường, chân của cô dang rộng ra hai bên, ở bên người cô có hai người đàn ông khác, một người nằm ở trước ngực cô lấy tay cùng miệng hôn hít, vỗ về chơi đùa khắp thân thể của cô, một người quỳ giữa hai chân hôn nơi đó của cô, ánh mắt cô lộ ra sắc thái mê ly, không ngừng thở hổn hển, thân thể cũng không giãy dụa, cảm giác rất hưng phấn. . . . . .
Bên trong phòng có hai máy chụp hình tự động, một cái nhỏ, một cái rất to, máy to để chụp toàn cảnh, máy nhỏ chụp cận cảnh, mỗi một vẻ mặt của cô, ngay cả mỗi lỗ chân lông trên người cô hình như cũng đều có thể chụp rõ được .
Trên sàn nhà phòng khách còn có một vài dụng cụ, ngồi trên sofa là một người đàn ông, người đàn ông này ba giờ trước mới từ quán bar trở lại, mà người phụ nữ xinh đẹp đang bị hai người đàn ông kia lấy lòng chính là Vũ Tình, cô uống rất say, bị người mang đến nơi này, cùng người đàn ông ngồi trên ghế sofa kia cuồng nhiệt hoan ái, sáng nay người đàn ông mới đi tắm rửa, ăn mặc chỉnh tề, rồi nhìn cô bị hai người đàn ông khác . . . . . .
"Tốt lắm, tất cả các người lui ra."
Mới vừa nói xong, người đàn ông phất tay m