
gực của cô, cô phát hiện trước ngực chợt lạnh, lá chắn gì cũng không có tựa như đã bị bàn tay anh nắm lấy.
Cô cúi đầu nhìn xuống, thế mới biết áo ngực của mình đã bị hắn giải khai hoàn toàn.
"Anh...anh, anh chiếm tiện nghi của tôi, anh không phải là đàn ông. . . . . ."
Thân thể của cô lập tức bị vây quanh ở trong ngực anh, cô đưa lưng về phía anh, mái tóc thật dài tung bay ở trên mặt nước, cô quay đầu lại, tay chỉ mũi của anh nói xấu anh, đang còn muốn nói tiếp kia mà, anh, anh tự nhiên thừa dịp lúc cô chưa chuẩn bị gì lập tức cúi đầu hôn cô?
Làm hại nửa câu nói sau của cô bị sự ngang ngạnh của anh chặn mất, anh ta hôn cô làm cái gì?
"Nếu tôi không phải đàn ông thì cô lập tức sẽ biết."
Tô Thiển Hạ nói anh không phải đàn ông, lời nói này quả làm cho đàn ông không chịu được, anh sẽ dùng hành động biểu hiện cho cô xem một chút.
Hù dọa, không thể nào?
Tô Thiển Hạ với việc này còn chưa quen thuộc, không phải tối ngày hôm qua cùng hắn hôn sao, hiện tại trong đầu cô chỉ có bốn chữ này thoáng qua, sau đó một mảnh trống không, chóng mặt, hô hấp không thuận, dưỡng khí giống như cũng muốn cạn sạch. . . . . .
"Không cho phép bất tỉnh."
Sợ cô bị anh hôn ngất, anh lập tức buông lỏng, bàn tay vỗ nhẹ gương mặt của cô, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô bị anh hôn hiện ra sắc màu trắng trắng hồng hào, dụ hoặc chính anh cúi đầu cắn một cái ở trên gò má của cô.
"Anh, anh...anh cắn mặt của tôi làm cái gì? Không được, tôi muốn cắn trả lại."
Cô mới không cần thua thiệt, vì vậy hai tay của cô vòng quanh cổ của anh, cái miệng nhỏ nhắn đụng lên mặt của anh dùng sức cắn, a, Thế nào lại không cắn, cô hồ nghi cẩn thận nhìn chằm chằm vào mặt của anh, thì ra là anh nghiêng đầu, không trách sao không cắn được, cũng tốt, anh không để cho cô cắn mặt của anh, vậy cô sẽ cắn lỗ tai anh.
Cô lập tức dời đi mục tiêu, Tần Trác Luân tránh không thành, ha ha, lỗ tai bị cô cắn đỏ một mảng, cô hỉ hả cười khanh khách, tiếng cười như chuông bạc buổi hoàng hôn rất dễ nghe.
Nhưng là, cô vui mừng quá sớm rồi, sau một khắc cô bị anh đặt ở bên cạnh hồ, tiếp theo thân thể cao lớn của anh đè lên trên, anh ta, tay của anh ta thế nhưng sờ vào bên trong nơi tư mật của cô. . . . . .
Tay của anh thế nhưng sờ vào phía trong của cô?
Mặt của cô thoáng chốc đỏ hồng như quả táo chín, cô vội vàng khép hai chân lại, đẩy anh ra, lập tức bò dậy nhấc chân chạy vào trong nhà.
"Chạy cái gì, không phải là cô rất muốn quyến rũ tôi sao?"
Tô Thiển Hạ đỏ mặt khiến gương mặt tuấn tú của anh không kìm hãm được toát ra nụ cười hớn hở nhất.
Anh không có đuổi theo cô, xoay người nhảy vào hồ bơi, thỏa thích bơi lội, mùa hè này, lúc hoàng hôn ở hồ bơi bơi lội thật đúng là thoải mái.
Tô Thiển Hạ chạy vào phòng khách, lại chạy đến một gian phòng ở lầu hai, mới vừa rồi nếu không phải là cô đẩy anh ra chạy đi, có phải là anh định muốn cô ngay trên bờ bể bơi như vậy phải không?
Anh ta không có đuổi theo?
Không có đuổi theo cũng tốt, cô có thể bình tĩnh lại sau khi bị anh làm rối loạn tâm tình.
Đợi sau khi tâm tình đã bình tĩnh, cô mới ý thức được trên người mình chỉ mặc một cái quần lót, trên người hoàn toàn trần truồng .
Cô phải đi tìm bộ quần áo để mặc.
Cô ngây ngô nhìn gian phòng này, trong phòng hình như chưa bao giờ có người ở qua.
Cô xé tấm ga giường màu trắng rồi quấn ở trên người, bọc chính mình lại rồi ra khỏi phòng, biệt thự của anh ta lớn như vậy, nhưng cô không thấy được người nào khác.
Cũng tốt, nếu quả thật có người khác, lúc cô phơi bày từ hồ bơi chạy tới đây cũng quá mất mặt đi.
Cô mở ra nhiều cái gian phòng, rốt cuộc tìm được một phòng giống như là có người ở, cô đi tới trước tủ treo quần áo, mở ra tủ treo quần áo, oa, bên trong rất nhiều quần áo đẹp đẽ, nam nữ đều có, tất cả đều là hàng hiệu .
Bên bể bơi, một người phụ nữ xinh đẹp ăn mặc diêm dúa lòe loẹt đang chậm rãi đến gần hồ bơi, cô ta vừa đi vừa cởi xuống quần áo trên người.
"Tổng giám đốc, để cho tôi tới phục vụ ngài."
Cô ta nhảy vào hồ bơi, bơi về phía Tần Trác Luân đang bơi, từ sau lưng Tần Trác Luân ôm lấy chân của anh, cô to gan đưa tay về phía giữa chân của anh, nghĩ nâng lên dục vọng của anh.
"Tôi không phải đã nói không cho phép bất luận kẻ nào đi tới biệt thực này sao, người nào cho cô cái quyền lợi tới nơi này?"
Tần Trác Luân cho là Tô Thiển Hạ trở lại, nhưng khi anh tỉ mỉ nghe chính xác giọng nói kia, xác định không phải giọng nói Tô Thiển Hạ.
Anh lạnh mặt đẩy cô ra, cự tuyệt sự hấp dẫn của cô.
"Tổng giám đốc, ngài có nói qua ư, Lan Nhi không biết, lúc trước ngài ở bên Lan Nhi, không phải ngài thích Lan Nhi rồi sao?"
Cô gái này tên Hướng Lan, là con gái một thành viên ban giám đốc của tập đoàn Tần Đế.
Cô mới hai mươi bốn tuổi, rất xinh đẹp, vóc người cũng rất hấp dẫn.
Cô thấy Tần Trác Luân hình như đang tức giận, lập tức cúi đầu giả vờ làm bộ dáng đẹp đẽ động lòng người.
"Hướng Lan, mời đi ra ngoài, lần sau chưa được tôi cho phép thì không cho phép đến chỗ ở của tôi."
Tần Trác Luân leo lên bể bơi, tâm trạng hăng hái bơi lội đã biến mất, bóng dáng cao lớn xuất hiện, sau đó p