
on có phải hay không điên rồi? Con đây là chưa cưới đã sinh con, tương lai con làm sao sống yên? Nước miếng của những bà tám lắm mồm kia cũng có thể chết đuối con! Chính con chịu tội không việc gì, còn liên lụy đến con của con cũng chịu tội, con làm mẹ kiểu gì?" Mẹ Lan Sơ lo lắng lại rống lên, bà nói từng chữ từng câu một, tương lai Lan Sơ cũng nhất định sẽ phải trải qua. Nó bây giờ còn chưa có có gặp được chuyện này, nó đương nhiên không nghĩ tới tương lai rất có thể sẽ xuất hiện tình trạng thê thảm.
Lan Sơ nhất thời lạnh mặt, ánh mắt âm hàn giống như mùa đông khắc nghiệt. "Con sẽ không để cho bất luận kẻ nào tổn thương con gái của con, nếu ai dám tổn thương nó, con liền làm cho hắn sống không bằng chết!"
"Được, mày đi đi, nếu như mày có bản lĩnh như vậy, vậy mày liền tự mình sinh đi, tao sẽ không quản mày." Mẹ Lan Sơ nói xong, liền đem Lan Sơ hướng cửa trước đẩy.
"Đi thì đi, con cũng vậy không cần mẹ trông nom, con chỉ là trở lại nói cho mẹ biết một tiếng, tạm biệt!" Nói xong, Lan Sơ đổi giày của mình lại thật sự bỏ đi. Cô sớm dự liệu được mẹ cô sẽ chơi xấu, nhưng mà tâm tình của nàng vẫn bị ảnh hưởng.
Nhìn bóng lưng quyết tuyệt của Lan Sơ, bà thật sâu thở dài một cái. Bà biết, Lan Sơ sẽ không bỏ đứa bé. Trên thực tế, bà cũng không có ý muốn con gái bỏ đi đứa bé. Chỉ là, bà cũng không hy vọng con gái bảo bối của bà vì thế bị một chút xíu uất ức cùng đau đớn.
Ôm một chai sữa tươi, Lan Sơ vô cùng ủy khuất ngồi một mình ở trong phòng làm việc của Hoàng Oanh, ngây ngốc nhìn Hoàng Oanh cùng Bạch Nhã đặc biệt tìm cho cô cái gọi là chương trình dưỡng thai. Một ngụm nhỏ một ngụm nhỏ, sữa tươi trong bình chảy vào họng.
Sau khi từ trong nhà chạy ra ngoài, cô lập tức tìm được sàn nhảy COOLKOU của Hoàng Oanh. Bởi vì sản nhảy cũng có cổ phần Bạch Nhã, cho nên cô không hề bất ngờ khi có thể ở chỗ này trực tiếp tìm được hai người bọn họ. Chỉ là bất đắc dĩ, sàn nhảy bây giờ đã tiến vào giai đoạn sắp khai trương đếm ngược thời gian còn 48giờ. Cho dù cô tìm được Hoàng Oanh cùng Bạch Nhã, họ cũng không có thời gian quan tâm cô. Hồng Quyên cũng có chuyện của mình nên cũng rất bận rộn. Kết quả là, tạo ra tình cảnh như bây giờ.
Trong lúc đó, Hoàng Oanh cùng Bạch Nhã cũng chia ra đến xem qua cô một cái, nhưng đều là đưa cho đồ ăn vặt hoặc thuốc bổ rồi lại biến mất.
Đáng thương cho Lan Sơ một người ở trong phòng làm việc nói có bao nhiêu nhàm chán thì có bấy nhiêu nhàm chán, đợi đến lúc cô lấy tốc độ ốc sên uống xong toàn bộ bình sữa tươi, cô định nằm xuống ghế sa lon. Kết quả cô vừa nằm xuống liền ngủ mất rồi. Hơn nữa, vẫn còn có người ngủ thời lâu như trời đất, điệu bộ không thể bỏ qua.
Hoàng Oanh cùng Bạch Nhã gần như làm việc suốt cả ngày, mới miễn cưỡng làm xong chuyện cuối cùng trước thời điểm khai trương. Lúc này, hai người mới nhớ tới, Lan Sơ còn bị họ ném ở trong phòng làm việc thời gian thật lâu cũng không có bất kỳ động tĩnh. Hai người gấp gáp, vội vàng chạy đến phòng làm việc tra xét. Lại thấy Lan Sơ chữ đại nằm trên ghế sa lon, ngủ giống như con lợn chết.
Hai người thật sự không đành lòng đánh thức Lan Sơ đang trong ngủ mê, liền gọi điện thoại kéo Hồng Quyên tới đây.
Nào có thể đoán được, ba người vây tại một chỗ, ăn xong cơm tối rồi, lại uống rượu thật lâu, Lan Sơ vẫn như cũ vẫn không có chút dấu hiệu muốn tỉnh lại.
"Cậu ấy là muốn ngủ tới lúc nào đây?" Bạch Nhã có chút không thể nhịn được nữa, nói xong liền muốn tiến lên đánh thức Lan Sơ, lại bị Hoàng Oanh cản lại.
Hoàng Oanh mặt dịu dàng nhìn Lan Sơ trên ghế sa lon, trấn an nói: "Phụ nữ có thai là cái bộ dáng này ."
"Cậu ấy lúc này mới vừa mang thai." Bạch Nhã liếc mắt, cô cảm thấy Lan Sơ thế nào cũng đều không giống như phụ nữ có thai. Người này, thậm chí ngay cả lúc ngủ đều muốn mang bộ mắt kiếng màu đen thô kia của mình.
Hoàng Oanh nghiêm trang vỗ nhẹ mu bàn tay Bạch Nhã, cười cười. "Vậy cũng như thế."
Bất đắc dĩ thở dài một cái, Bạch Nhã lấy ra một điếu thuốc định châm, lại bị Hồng Quyên một đập rơi trên đất. Hồng Quyên mặt nghiêm túc nhìn Bạch Nhã, dặn dò: "Sau này khi trước mặt Lan Sơ không thể hút thuốc lá nữa, sẽ làm thai nhi dị dạng."
"Cậu là nghe ai nói?" Bạch Nhã hết ý kiến, thế nào đột nhiên Hoàng Oanh cùng Hồng Quyên cũng thay đổi có kinh nghiệm như vậy?
"Dù sao không thể trước mặt cậu ấy hút thuốc lá là được." Hồng Quyên dị thường nghiêm túc, không thể ở trước mặt phụ nữ có thai hút thuốc lá đây là thông thường. Nếu không, tại sao nhiều người trước khi muốn có con, phải cai thuốc kiêng rượu?
Bạch Nhã hơi có chút nhức đầu vỗ vỗ trán, chấp nhận đem thuốc bỏ trở về. Sau đó, dùng một loại ánh mắt laser, dùng sức nhìn chằm chằm Lan Sơ, giống như là cô muốn trừng tỉnh như vậy.
Lan Sơ mơ mơ màng màng cảm thấy giống như có người một mực trừng mình nhưng cô lại rất buồn ngủ, không muốn tỉnh lại. Chỉ là bất đắc dĩ, mấy đạo ánh mắt kia thật sự là quá mức mãnh liệt, lại thêm bụng cô cũng đã đói. Vì vậy, cô chỉ có thể không tình nguyện mở hai mắt ra. Quả nhiên, cô nhìn thấy sáu con mắt màu đen của ba người, trực tiếp nhìn mình. Sự phát hiệ