Old school Easter eggs.
Tổng Giám Đốc Cấp Trên Out

Tổng Giám Đốc Cấp Trên Out

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326534

Bình chọn: 7.5.00/10/653 lượt.

Hải Dụ ngơ ngác, trên mặt một mảnh ngạc nhiên.

Đường Húc Nghiêu dương như coi trời bằng vung, đáy mắt không có bất kỳ tâm tình gì, che giấu thật sâu tất cả, khiến người ta dao động!

Anh thậm chí cũng không nhìn cô, mà trực tiếp nhìn thẳng Bạch Hạo Nhiên, "Cậu cũng biết sự kiện tôi hiến tủy cho Hải Tinh, vậy cậu có biết cô ấy dùng gì để trao đổi với tôi hay không?"

Hạ Hải Dụ hít một hơi, anh ta muốn nói gì? Lặp lại chiêu cũ sao? Nói hết cho Thần Dật, sau lại muốn nói cho em trai Hạo Nhiên? Muốn nói cho người trên toàn thế giới sao?

Đến tột cùng là cô đắc tội gì với anh ta?

Tại sao anh ta muốn làm vậy hết lần này đến lần khác làm cô khó chịu?

Không, không thể, cô không thể mềm yếu nữa! Không thể để cho anh ta đắc ý!

Trong lồng ngực dâng lên một ngọn lửa cháy rừng rực, đôi tay nắm thành quyền, móng tay đâm thật sâu vào lòng bàn tay, cố gắng trợn tròn mắt, không để cho nước mắt hèn yếu chảy ra ngoài, "Đường Húc Nghiêu, lần này không nhọc phiền anh, để tôi tự nói!"

"Tôi là dùng thân thể của mình trao đổi với anh, tôi đã làm người phụ nữ của anh, thế này. … được chưa?"

Đường Húc Nghiêu giật mình nhìn cô, đột nhiên xuất hiện biến hóa khiến lý trí của mình chợt lấy lại vài phần.

Cô cười lạnh nói, "Tốt lắm, tôi nói xong rồi, xin hỏi Đường tổng giám đốc, tôi có thể đi chưa, hẳn là có thể đi, tôi đã làm người phụ nữ của anh, nhưng đó là đã từng, đã sớm kết thúc!"

"Giao dịch giữa chúng ta, đã xong, hết thảy đều kết thúc!"

"Không còn có đã qua, cũng không có hiện tại, càng không có tương lai!"

Ngữ điệu thường thường,lại lạnh dọa người.

Đường Húc Nghiêu nhìn cô cố trấn định mình, hoàn toàn tỉnh ngộ, đến tột cùng anh đang làm gì? Anh tại sao muốn nói như vậy? Anh không muốn tổn thương cô, nhưng vì cái gì luôn là làm ra chuyện trái với ý chí của mình?

Cô nói giữa bọn họ không có quá khứ, làm sao có thể, giữa bọn họ có rất nhiều quá khứ, có một thời cười đùa, có một thời gây gổ, có một thời hóng gió, có. . . . . . có rất nhiều rất nhiều nữa...!

Cô nói bọn họ không có tương lai, nhưng anh lại rất muốn cùng cô cùng nhau có một tương lai!

Anh trăm phương ngàn kế mà mang cô tới bên cạnh mình, nhọc lòng sắp xếp xong xuôi cuộc hẹn hò ngày lễ tình nhân, chính là bên cạnh cô lúc là Thần Dật, sau là Bạch Hạo Nhiên. . . . . . Anh không thể tiếp nhận! Hoàn toàn không thể tiếp nhận!

Anh thật sự không cố ý tổn thương cô.

Muốn vì mình giải thích một chút, nhưng lại không biết nên mở miệng thế nào.

Bọn họ nháo kịch đã hấp dẫn hàng xóm xung quanh, chăm chú xem trò, Hạ Hải Dụ chỉ cảm thấy da đầu tê dại, hai gò má nóng lên, mặt không thay đổi trở về phòng, mặc dù Bạch Hạo Nhiên đi bên cạnh, cô chỉ có thể cúi đầu ngày càng thấp, bởi vì, cô không còn thể diện để đối mặt với em trai Hạo Nhiên nữa rồi.

Ánh mắt Bạch Hạo có chút ủ dột, không còn thẳng thắn và sáng trong giống như ngày thường, lặng lẽ nhìn dáng vẻ chán nản của cô.

"Hải Dụ!" thời điểm cô sắp đưa lưng hoàn toàn về phía anh đóng cửa, anh chợt mở miệng gọi cô lại, cố định nói, "Hải Dụ, em không phải nói là muốn nấu mì cho anh mà, vào đi thôi, anh đói bụng!"

Hạ Hải Dụ hoảng hốt ngẩng đầu lên, có chút không dám tin nhìn Bạch Hạo Nhiên trước mặt, trong ánh mắt của anh thấy được sự chân thành tha thiết.

"Em trai Hạo Nhiên..”.

"Hải Dụ, em không cần giải thích gì với anh, anh không cần biết những chuyện kia, anh chỉ nhận định cảm thụ của mình!"

Bạch Hạo Nhiên hiểu khiến Hạ Hải Dụ cảm động đến muốn khóc.

Một bên này, Đường Húc Nghiêu nhìn Bạch Hạo Nhiên cùng Hạ Hải Dụ thâm tình khẩn thiết, lửa giận vẫn chưa hoàn toàn dập xuống lần nữa lại bùng cháy.

"Bạch Hạo Nhiên, học trường MIT nổi tiếng nhất, rất nhiều người muốn mà không được, cũng từng bảy lần liên tiếp đạt được chương trình nghiên cứu sinh ngành kỹ thuật hệ công trình học của nước Mỹ, là sinh viên Trung Quốc trong chuyên ngành điện tử công trình có thành tích tốt nhất từ trước tới nay, nhập học chưa tới nửa năm chỉ bằng phát minh hạng nhất lấy được toàn bộ điều kiên cao cấp nhất ở Mỹ... nhận định thật sự là một người rất ưu tú! Không biết một sinh viên xuất sắc như vậy, bỗng bị trường cho thôi học hoặc đuổi học, có thể là một tin tức mơi hay không đây?"

Uy hiếp!

"Đường Húc Nghiêu, anh muốn làm cái gì?" Hạ Hải Dụ căm phẫn, hét ầm lên, mặt đỏ rần.

"Không có gì, chỉ muốn chơi thử xem." Anh nói xong không chút để ý, lại đủ uy hiếp, "Em có biết hay không, quan hệ giữa giới học thuật cùng thương ở nước Mỹ, từ trước đến giờ luôn mật thiết, tôi có không ít người chủ chốt, chắc chắn sẽ có một hai người có thể giúp chút gì đó ."

Hạ Hải Dụ tức đến đỏ mắt, anh ta lại muốn dùng thủ đoạn hèn hạ này đối phó em trai Hạo Nhiên!

Đường Húc Nghiêu khinh miệt cười nhạt, thấy cô lo lắng vì người đàn ông khác như thế, không nhịn được hơn, tức giận, "Không cho cùng anh ta ăn cơm cùng nhau, nếu không, tôi sẽ giúp em thấy được tình huống em không muốn thấy nhất!"

"Anh. . . . ."

Bạch Hạo Nhiên kéo Hạ Hải Dụ trở lại, "Hải Dụ, em không cần để ý tới những thứ này."

Sau đó, anh quay mặt nhìn về phía Đường Húc Nghiêu, ánh mắt mang