
hình ảnh của Đường Húc Nghiêu, một đôi mắt đen hoa đào thâm thúy cũng vừa vặn nghênh nhìn ống kính, phảng phất như mặt đối mặt nhìn cô, hơi thở của cô chợt căng thẳng, nhịp tim thất thường.
Cảm giác buồn buồn, có chút gì đó không đúng.
Nhưng là, còn không rõ là tại sao.
Vội vàng chuyển kênh, kênh tài chính cũng đang đưa tin về tin tức này, mặt của anh tiếp tục xuất hiện trên màn hình, Hạ Hải Dụ giận đến muốn đập cái TV!
Chuyển kênh! Chuyển kênh! Chuyển kênh!
Một hơi liên tục nhấn vài lần cái điều khiển TV, cho đến khi chuyển thành kênh thiếu nhi, hớn hở cùng Sói Xám* đấu trí so dũng khí.
Cắn cắn môi, Hạ Hải Dụ không khỏi có chút phiền não, điện thoại di động chợt leng keng tùng tùng vang lên.
Vừa nhìn, đúng là số của anh ta!
Không nhận!
Ba cuộc gọi liên tục sau đó, điện thoại di động rốt cục yên tĩnh.
Hạ Hải Dụ bĩu môi, hừ, định nói với cô là tối nay không tới đi, nói mà không giữ lời!
Gì? !
Không đúng!
Anh ta không đến cô càng cao hứng mới đúng!
Anh tới, trinh tiết của cô không phải là gặp nguy hiểm sao? !
A a a a a, Hạ Hải Dụ mày đúng là váng đầu rồi, vậy mà lại quên mất vấn đề mấu chốt!
Tay nhỏ nắm thành quả đấm, nhẹ nhàng đập vào đầu hai cái, tỉnh táo! Lý trí!
Leng keng ——
Chuông cửa vang lên!
Nghe thấy chuông cửa vang lên, Hạ Hải Dụ vội vàng chạy đi mở cửa, từ cửa kính hé ra một khuôn mặt trẻ tuổi sạch sẽ.
“Em trai Hạo Nhiên!” Hạ Hải Dụ nâng khóe miệng lên, mỉm cười nhìn cậu con trai của bà chủ nhà Bạch Hạo Nhiên.
Nghe gọi như thế, Bạch Hạo Nhiên thân cao một mét tám chán nản, “Tôi chẳng
qua so với cô cũng chỉ kém gần nữa năm mà thôi, hơn nữa tôi cao hơn cô
nhiều như vậy, cô có thể không cần cứ gọi em trai Hạo Nhiên em trai Hạo
Nhiên được không? !”
Hạ Hải Dụ le lưỡi, “Không gọi là em trai Hạo Nhiên, chẳng lẽ gọi anh trai Hạo Nhiên sao? Trẻ con thì đừng kén chọn như vậy chứ!”
“Tôi không phải trẻ con, tôi là đàn ông!” Bạch Hạo Nhiên nhịn không được tức giận, trên khuôn mặt đẹp trai trẻ tuổi nổi lên một chút đỏ ửng mất tự
nhiên, loại cảm giác đó, gọi là tình yêu đầu tiên.
Nhưng Hạ Hải Dụ cố tình không nhìn thấy, thoải mái mời cậu ta ngồi, “Cậu ngồi trước đi, tôi rót ly trà cho cậu.”
“Hải Dụ. . . . . .” Bạch Hạo Nhiên bỗng chốc kéo tay cô, vẻ mặt nghiêm túc, “Tôi có chuyện muốn nói với em!”
“Nói cái gì?” Cô vô tâm hỏi.
Bạch Hạo Nhiên khẽ ngừng tạm một lúc, cười có chút mất tự nhiên, hôm nay cậu nghe được bát quái trong tiểu khu rồi, nói Hải Dụ dẫn theo bạn trai về
nhà. . . . . .
Hạ Hải Dụ nháy mắt mấy cái, hoang mang, em trai
Hạo Nhiên luôn luôn thoải mái, nói chuyện cũng chưa bao giờ mè nheo như
vậy, hôm nay là thế nào đây? !
Bạch Hạo Nhiên lấy hết dũng khí, dùng sức nắm chặt tay Hạ Hải Dụ, “Hải Dụ, tôi thích em, em có thể làm bạn gái của tôi không?”
“Hả? !” Hạ Hải Dụ thất kinh, trong đôi mắt đẹp tràn ngập vẻ khó tin, “Cậu đừng nói đùa đi!”
“Tôi không nói đùa! Hải Dụ, tôi thật sự thích em! Từ lần đầu tiên thấy em
tôi đã thích em rồi! Chính là em chỉ toàn nhìn tôi như em trai, nhưng
tôi không phải là trẻ con, không tới mấy tháng nữa tôi đã hai mươi rồi,
tôi có thể gánh tất cả trách nhiệm mà một người đàn ông có thể gánh! Hải Dụ, xin em cho tôi một cơ hội đi!”
Hạ Hải Dụ hoàn toàn ngây
ngốc, trong mắt cô, Bạch Hạo Nhiên cùng em trai Hải Tinh của cô không
khác nhau là mấy, chỉ là lớn tuổi hơn Hải Tinh mà thôi, thật sự cho tới
bây giờ cô không hề có cảm giác cậu ta đối với cô có ý tứ khác!
Cô kéo kéo khóe miệng, cố gắng dùng phương thức uyển chuyển cự tuyệt, “Cái đó. . . . . .”
“Hải Dụ!” Bạch Hạo Nhiên chợt cắt đứt lời cô, tập trung chuyên chú nhìn cô,
“Tôi đã nghe bát quái trong tiểu khu rồi, nhưng Hải Dụ, tôi không quan
tâm, coi như em có bạn trai, tôi vẫn sẽ không buông tha cho em, tôi là
thật lòng thích em!”
“Đặc sắc! Thật đặc sắc!” Ngữ khí bao hàm
khiêu khích thầm chế giễu đột ngột vang lên, chỗ cửa nhà không đóng
chặt, Đường Húc Nghiêu đang dựa vào khung cửa, cười đến có chút quỷ dị.
Hạ Hải Dụ trợn tròn mắt, con ngươi trong nháy mắt trợn lớn, muốn chết, sao anh ta lại tới vào lúc này? ! Hơn nữa khẩu khí như vậy là sao chứ? !
Đường Húc Nghiêu cười mà như không, trên khuôn mặt đẹp trai quá đáng tràn ngập bí hiểm, tầm mắt lướt qua cô, trực tiếp rơi trên người Bạch Hạo Nhiên, mắt sáng như đuốc, giống như đang đánh giá từ trong ra ngoài.
Bạch Hạo Nhiên ngẩng đầu đón nhận ánh mắt của anh, nháy mắt, trong không khí giống như có một luồng tia lửa điện.
Nhưng mà, sức mạnh chênh lệch quá xa.
Không chỉ bởi vì Đường Húc Nghiêu so với Bạch Hạo Nhiên hơn mấy tuổi, mà là cái loại khí chất trời sinh vương giả kia, không cần nói chuyện, không cần động tác, chỉ cần ánh mắt, là có thể tạo ra tư thái lỗi lạc từ trên cao nhìn xuống.
Vậy mà Bạch Hạo Nhiên cũng không chịu yếu thế, tuổi trẻ nhiệt huyết khí thịnh ở tình yêu trước mặt mà phấn đấu quên mình, quả đấm, len lén nắm chặt.
“Hải Dụ. . . . . . Anh ta là. . . . . .”
Hạ Hải Dụ ngớ ngẩn, nhìn về phía Đường Húc Nghiêu, xong rồi xong rồi, anh ta kiêu ngạo như vậy, nếu anh xúc động quá đem “Giao dịch” giữ