
ặt nghiêm túc của anh là cô khẩn trương, anh muốn nói ý kiến gì với cô. “Anh nói đi!”
Anh còn rất nghiêm túc nhìn cô. “Lần sau lúc em nấu mì Thành Đô, có thể nấu nhiều hơn một chút, sau đó mời anh tới ăn!”
Cô thở phảo nhẹ nhòm, thì ra anh muốn nói cái này. Nghe anh khéo léo khen ngợi tài nấu nướng của cô, khóe miệng cô nhịn không được cong lên. “Tốt, lần sau vào lúc nấu, em nhất định sẽ nấu cho anh!”
“Cảm ơn!”
Cô mới phát hiện, anh cũng có một mặt hài hước, cô cũng định học vẻ mặt nghiêm túc của anh, nói. “Trong tất cả câu khen ngợi em được nghe, đây là câu nói chân thành nhất!”
Anh nín cười, tiếp tục nói chuyện với cô bằng khuôn mặt nghiên túc. “Đây cũng là câu nói thành khẩn nhất trong tất cả nhưng câu khen ngợi của anh!”
Hai người nhìn nhau cười!
Bữa ăn tối này đơn giản, Nhan Như Y có thể nhìn thấy một mặt khác biệt của Hoắc Doãn Văn. Thì ra không phải lúc nào anh cũng có bộ dạng thâm trầm lão luyện, thì ra anh có thể hài hước, thậm chí rất hài hước, ở cạnh rất tự nhiên, rất thoải mái!
Dù sao cũng là chỗ ở của một cô gái độc thân, Hoắc Doãn Văn không ngồi lại lâu, anh đứng dậy chuẩn bị rời đi!
Trước khi đi, anh lại hỏi cô. “Lần sau nấu mì Thành Đô, em có thể mời anh đến ăn sao?”
Cô hiểu ý của anh, cô có thể tiếp tục làm việc ở Hằng Viễn. Trong khoảng thời gian ngắn, cô rõ ràng đã quyết định xong lại do dự. “Sẽ, nếu như có lần sau, em nhất định sẽ mời anh đến ăn!”
Cô không lừa anh, cô nói nếu cô nấu nữa, nếu như cô không nấu, sẽ không cần mời anh!
“Vậy thì tốt, cảm ơn em vì bữa tối!” Hoắc Doãn Văn cười nói gặp lại sau với cô.
Muốn từ chức hay không từ chức, chuyện rối rắm này làm cô mấy cả buổi tối suy ngẫm, cuối cùng cô quyết định ngay khi chưa thay đổi kế hoạch, dù sao đơn từ chức cũng đã viết xong rồi!
Cho nên vừa đến công ty, cô liền chuẩn bị lấy thư từ chức ra!
"Phụ tá Nhan, bộ tài liệu này, Phó tổng cần vào lúc mười giờ sáng nay!"
Nhan Như Y vừa lấy thư từ chức ra, thư ký Trương cũng vừa đi tới, đem tài liệu đưa cho cô.
"A, được!" Ăn lương của người, phải hoàn thành công việc cho tốt trước khi đưa thư từ chức. Cô cất thư từ chức vào giỏ, nhận bộ tài liệu
Thư ký Trương nhìn cô một cách khiêu khích, sau đó nói: "Lần này tôi đã đưa tài liệu cho cô trước tiên rồi đấy, Phụ tá Nhan!"
Cô làm sao nghe không hiểu người đối diện đang ác ý, tưởng khi dễ được cô sao, không có cửa đâu. Nhan Như Y thành thục lõi đời, uyển chuyển cười nói." Thư ký Trương, cô làm việc càng ngày càng cẩn thận, như vậy cũng giảm bớt cho tôi không ít phiền toái, thật rất cảm ơn cô!"
"Cô ——" Thư ký Trương bị cô chọc tức, uốn éo cái mông bó căng trong cái váy ngắn đi ra ngoài!
Nhan Như Y nhìn theo, chun mũi một cái, sau đó ở trong lòng nói, “Thôi đi, cô cho rằng tôi sẽ bị cô chọc tức sao? Tôi chỉ là không muốn đối đầu với cô thôi!”
Mang theo vui vẻ của người vừa chiến thắng, cô cầm tài liệu ngồi vào trong ghế, bắt đầu cặm cụi làm việc!
Hôm nay cô dịch và biên tập tài liệu cực kỳ nghiêm túc, không chỉ dịch lại từng câu, cô còn thận trọng đem từng vấn đề trọng điểm, chú giải cặn kẽ. Chợt, cô nhớ lại anh đã từng kín đáo phê bình cô ‘Em muốn anh thi đọc hiểu sao? Phiên dịch một nửa, còn lại để anh một mình phỏng đoán một nửa kia’. Ha ha, lúc đó anh nói những lời này, rất hài hước!
Rất nhanh, cô hoàn tất tài liệu vào lúc chín giờ năm mươi phút!
Nhan Như Y đem tài liệu trả lại cho Trương thư ký, sau đó chờ một hồi đi vào phòng anh đưa thư từ chức!
Nhưng cô đợi đến mười giờ mới đi vào phòng làm việc của Phó Tổng, Tổng thư ký ở phòng ngoài cho cô biết, Phó tổng giám đốc không có trong phòng làm việc.
"Không có trong phòng làm việc? Phó Tổng giám đốc chẳng phải đầu giờ làm đến giờ vẫn còn ở đây sao?" Cô không tin hỏi ngược một câu."Phó Tổng giám đốc còn yêu cầu tài liệu lúc mười giờ muốn, tôi mới vừa phiên dịch xong!"
"A, tài liệu đó đã được Phụ tá Triệu phụ tá lấy đi giao cho Phó tổng, hôm nay Phó tổng đi kiểm tra thi công và điều kiện kiến trúc ở công trường!" Thư ký giải thích.
"A, như vậy a!" Nhan Như Y cầm thư từ chức, thở dài một cái."Vậy Phó tổng lúc nào trở về ?"
"Cái này khó nói, cô cũng biết Cao ốc Hằng Viễn bán hoặc cho thuê rất nhiều nơi, hơn nữa nhiều nơi còn rất xa trung tâm, cho nên lúc nào Phó tổng trở lại rất khó nói, Phó tổng lúc rời đi cũng không có giao phó gì!"
"A ——"
Thư ký kỳ quái nhìn cô."Phụ tá Nhan, có chuyện gì không?"
"Không, không có —— không có ——" cô lắc đầu một cái.
Chuyện từ chức cũng không cần thiết loan báo khắp chốn, hơn nữa cô bây giờ còn chưa chính thức đệ thư từ chức, càng không thể làm cho xôn xao dư luận!
Cô thật vất vả kiên quyết, nên cúi đầu ủ rũ trở lại phòng làm việc!
Thiệt là, cô hoài nghi anh căn bản cố ý làm khó nàng, hoặc là nói ông trời cũng giúp đỡ anh làm khó mình, thế nào cô từ chức cũng cần phải lao lực như vậy!
Nhan Như Y căn bản không biết gì, nhưng trên thực tế suy nghĩ của cô không sai!
Đang lúc này, điện thoại của cô đổ chuông Trưởng phòng bộ phận quản lý pháp lý gọi cô."Phụ tá Nhan, Hoắc tổng muốn chúng ta lập tức đến công trường XX, có chuyện kh