Tổng Giám Đốc Cặn Bã Xin Anh Đừng Yêu Tôi

Tổng Giám Đốc Cặn Bã Xin Anh Đừng Yêu Tôi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 328550

Bình chọn: 9.00/10/855 lượt.

ắng, có thể đưa cho người đàn ông có địa vị cao như anh bao nhiêu tiền, quá ít thì không được, mà nhiều hơn thì em không có. Nếu như anh không cần tiền, vậy thì mọi chuyện sẽ đơn giản hơn nhiều!” Cô cười hì hì nói, còn mừng thầm một phen.

Nhìn dáng vẻ không quan tâm của cô, Hoắc Doãn Văn hít sâu một hơi, sau đó nói vào vấn đề trọng tâm. “Anh không biết có phải em không quan tâm thật không, hay chỉ là giả bộ không quan tâm, Như Y, chúng ta nên nói chuyện nghiêm túc về vấn đề này, em không thấy sao? Em vẫn còn là xử nữ_”

“Cái này thì sao chứ? Không phải người phụ nữ nào cũng quan tâm tới lần đầu của mình?” Cô nhún vai một cái, cười một tiếng nhẹ nhõm. “Tổng giám đốc Hoắc, bây giờ là năm nào rồi, không nên phức tạp hóa vấn đề này! Nếu như anh thật sự không cần bồi thường, vậy chúng ta tiếp tục duy trì quan hệ ông chủ và nhân viên là được rồi. Chuyện này ai trong chúng ta cũng đừng coi trọng quá, OK?”

Cô lại thể hiện không quan tâm, không để Hoắc Doãn Văn cảm thấy nhẹ nhõm, ngược lại là không thoải mái, rất tức giận.

Nhưng cô không muốn cầu xin cái gì, đồi với anh không phải tốt hơn sao? Anh còn không hài lòng về cái gì đây? Anh rốt cuộc… rốt cuộc muốn cái gì đây?

Buồn bực như làn sương mù, quanh quẩn trong đầu anh, không xua đi được_

****Tác phẩm mới của Cơ Thủy Linh, hi vọng sự ủng hộ của mọi người****

“Hôm qua em ở cùng với ai? Người ta cho em thuốc, em liền ăn hả?” Cô là xử nữ, không có suy nghĩ để cho người khác bỏ thuốc!

Nhan Như Y biết vấn đề nhất định là ở trong thuốc của Cao Hải, tên khốn Cao Hải, Khi cô quay về nhất định giải quyết anh ta. “Chuyện này đúng là lỗi của em!”

“Sau này còn đi uống rượu nữa không? Em căn bản không để ý bị người khác hãm hại!” Anh hỏi cô.

“Sẽ không đi nữa!” Tối qua nhìn thấy hình ảnh đó trong nhà vệ sinh, cô liền quyết định sẽ không bao giờ tới đó nữa. “Bây giờ không còn sớm, em phải dậy!” Nhan Như Y nhìn đồng hồ, di chuyển thân thể đau đớn xuống giường.

Có được lời cam đoan của cô, trong lòng Hoắc Doãn Văn coi như thoải mái, nhìn động tác cứng ngắc của cô, nhìn thân thể trắng như tuyết tràn ngập dấu ấn do mình gieo lên, anh hỏi. “Thật sự em không có yêu cầu gì sao? Nếu như bây giờ em yêu cầu với anh, anh cho em một cơ hội!”

“Em không cần tiền, đừng tưởng dùng tiền nhục nhã em!”Cô đưa lưng về phía anh nói, bây giờ cô không biết anh đang dùng bộ mặt gì để nhìn cô.

Là cười khúc khích? Là giả nai? Cô có chút không thể kiên nhẫn.

Nhưng cô không có quyền đau khổ, không có quyền tức giận với anh, bây giờ phải đối mặt với anh như thế nào, đây đúng là một việc khó khăn!

“Em đừng hiểu lầm, anh không có ý nói tới tiền, chỉ cần em nói, cần anh giups việc gì, chỉ cần em mở miệng!” Anh dừng một chút, sau đó nói ra tiếng lòng mình. “Như vậy, anh sẽ cảm thấy trong lòng thoải mái hơn một chút!”

Nhan Như Y chợt quay người lại, liền đổi sang gương mặt làm nũng. “Có thật không? Em có thể đưa ra bất cứ yêu cầu nào sao?”

“”Ừ!” Anh gật đầu một cái.

“Vậy trả lại công bằng cho em, chuyện ngày hôm qua căn bản không phải là lỗi của em!” Nếu cô có chuyện cần cầu xin anh, thì chính là chuyện này rồi!

Hoắc Doãn Văn không đồng ý với cô, chỉ nghiêm mặt nhìn cô một hồi lâu, mới hỏi ngược lại cô. “Vậy anh phải trả lại công bằng cho em thế nào?”

“Anh phải khẳng định là em đúng, chuyện này căn bản không phải lỗi của em!”

“Sau đó thì sao? Anh phải làm sao? Nhận lỗi với em trước mặt mọi người?” Anh nhẫn nại hỏi ngược lại cô.

Được phó tổng giám đốc nói lời xin lỗi? Hình như chuyện không phải như vậy. Cô lắc đầu một cái.

“Đó là bắt thư kí phải từ chức?” Anh lại hỏi.

Như Y suy nghĩ một chút, theo trực giác lắc đầu. “Em chưa từng nghĩ tới chuyện đập vỡ chén cơm của người ta, hơn nữa năng lực làm việc của cô ấy cũng rất tốt, em cũng muốn anh dùng thư kí tốt!”

“Không sai, cô ấy là thư kí rất có năng lực!” Hoắc Doãn Văn gật đầu.

Trong đôi mắt của Nhan Như Y lập tức nổi giận. “Anh thừa nhận đi, căn bản là anh đang che chở cô ấy, như vậy là không công bằng đối với em.”

“Em sai rồi!” Hoắc doãn Văn nói với cô ba chữ.

“Em sai chỗ nào? Em không sai!” Chuyện này, cô lại tức giận rồi!

“Nếu như chỉ là ông chủ của em, anh cũng không biết nói cái gì với em, chỉ chờ em tự mình hiểu. Nhưng nếu như ngoại trừ quan hệ ông chủ và nhân viên, vậy bây giờ anh có thể nói cho em biết, lí do em sai rồi!” Hoắc Doãn Văn trực tiếp di chuyển thân thể, nghiêng về phía cô, chuẩn bị giải thích tốt cho cô.

“Anh nói đi, em sai chỗ nào?” Cô xem xem anh có thể nói cái gì, Nhan Như Y kéo cao chăn, che kín thân thể mình. Bây giờ là bàn công việc, không phải lúc lộ ra cơ thể!

“Công việc phiên dịch là do em phụ trách, nếu như em không lập tức xử lí tốt, di nhiên anh truy cứu trách nhiệm của em. Tốt, em phát hiện thư kí cố ý đưa tài liệu cho em muộn, sau đó em nói cho anh biết, là ông chủ, anh tất nhiên sẽ xử lí chuyện này_”

“Nếu anh đã có tính toàn,tại sao lại nói trong chuyện này là em sai? Em không hiểu, cho dù thế nào cũng không hiểu_”

“Anh xử lí cô ấy như thế nào, nhất định anh phải nói cho em sao?” Anh hỏi cô một câu!


XtGem Forum catalog