
vừa đúng lúc đến giờ ăn tối!”
Nhan Như Y nhất thời không biết phải phản ứng thế nào, tâm trạng lỡ mất một
nhịp. “Tốt, anh tương đối quen biết những nhà hàng dùng cơm, anh muốn ăn cơm Tây hay ăn đồ ăn Trung Quốc?” Như Y trong lòng điên cuồng gào thét, trời ạ, anh ta thế nhưng lại đồng ý, cô – cô --- cô làm sao mà có tiền
mời một vị đại nhân vật này ăn cơm được? Bữa này có thể chia đôi trả
tiền được không?
Cô hối hận, thật sự hối hận đến nỗi ruột trong
bụng cô cũng trở lên xanh lè rồi. Hay là nói với anh ta, cùng lắm thì để anh ta nghĩ cô là người không hiểu tình thế, dù sao thì những người như vậy cũng không có cơ hội tiếp xúc lần hai đâu!
“Hả? Cho ta lựa chọn sao?” Anh hỏi cô!
Như Y giống trang nam tử hán, vai thẳng tắp nói. “Dĩ nhiên!”
“Tốt lắm – vậy tôi sẽ không khách khí đâu!” Anh cười, sau đó tăng tốc hướng về phía cần đi tới –
Chiếc Mercedes dừng lại trước sảnh “Khách sạn Tôn Hoàng”, đây là khách sạn
nổi tiếng có các món hải sản ngon nha. Chỉ cần nói đến khách sạn cũng đã thấy được những người đến đây chi tiêu phải rất nhiều. Nhưng mà lúc
này, trước sảnh đã đỗ đầy các loại xe nổi tiếng!
Nhan Như Y bắt
đầu run trong lòng, cô có tiền trả sao? Chợt, cô nghĩ đến lúc trước Nhất Minh có đưa cho cô 5000 đồng. Cũng may, 5000 có thể chống đỡ được tàm
tạm đi!
“Cô thích ăn hải sản không? Nơi này hải sản rất tươi
ngon, mùa này các hải sản đầu được vận chuyển trực tiếp từ Úc về đấy!”
Xuống xe, anh đứng trước cửa xe chờ cô xuống.
“Nhan Như Y nhìn về phía đại sảnh cao phía trước, gật đầu một cái. “THích!” . Gặp quỷ, cô
không chỉ thích nơi này mà có thể tới đây dùng cơm là mục tiêu lâu dài
được đặt ra đó. Mỗi lần đi ngang qua nơi này, cô đều mơ tưởng lúc mình
có thể đi vào ăn một bữa hải sản đấy! Cô thậm chí còn nói với Uncle chờ
khi cô lfam việc được một năm, chỉ cần anh ta đến trung Quốc, cô nhất
định sẽ mời anh ta đến đây dùng cơm!
Không ngờ, mục tiêu của cô được thực hiện! Chỉ là, cô sắp phải ăn trái cây sống qua ngày rồi.
“Vậy thì tốt, chúng ta đi thôi!” Hoắc Doãn Văn không nhịn được nở nụ cười,
lôi kéo khuỷu tay cô đi vào khách sạn! Ha ha tiểu nha đầu này điệu bộ
giả danh nam tử hán của cô thật là thú vị!
Không biết một lát nữa lúc anh ta gọi món, cô có khóc hay không đây?
Như Y dùng sức nuốt nước miếng, ép buộc mình phải anh dũng, thoải mái hướng anh nói: “Cảm ơn Hoắc tiên sinh đã nể mặt tôi, xin mời!”
Một bàn toàn các
loại hải sản được chế biến công phu lần lượt được các nữ phụ vụ xinh đẹp bê lên, trong lòng Như Y đau như dao cắt! Hoắc tiên sinh này rõ ràng
muốn lấy mạng của cô sao?!
“Nếm thử một chút đi, mùi vị rất ngon!” Anh chỉ vào con cua to phía trước.
Vừa nhìn đã biết anh ta là khách quen ở đây, hơn nữa vừa rồi khi mới bước
chân vào sảnh quản lý cũng nhiệt tình, cung kính chào đón.
“Vâng!” Như Y cũng không khách khí, thoải mái cầm lấy một con cua lột vỏ ra ăn. Tất cả mặc cho số trời đi, đằng nào cũng phải tốn tiền, không ăn mới là đồ ngốc!
Miếng thịt cua béo ngậy được đưa vào trong miệng, hương vị thơm ngon liền tràn ngập ra ngoài. THật sự là rất ngon nha, so với
con cua mình mua về làm là hai vị hoàn toàn khác nhau. Còn có hôm nay là lần đầu tiên cô được ăn vây cá, cắt cắt, ăn thật ngon, khó trách người
có tiền rất thích ăn món này. “Làm người có tiền thật là tốt!” Cảm xúc
của cô cứ thế mà được nói ra.
“Như thế nào?” Anh ta hình như đối với vấn đề này thật sự tò mò.
“Muốn ăn cái gì liền ăn nha, mỗi ngày đều có thể ăn sơn hào hải vị, chim trời cá nước, thậm chí là những con vật quý hiếm! Hơm nãy dùng cơm trong
khung cảnh này thật tốt, có cảm giác như được làm hoàng đế!” Như Y nhìn
xung quanh phòng được lắp đặt những thiết bị hiện đại, nhìn bên trong
toàn những người giàu có!
“Vậy ý cô là bây giờ cô đang có cảm giác được làm hoàng hậu sao?”
“Hửh?” Có cảm giác làm hoàng hậu? Vậy ý anh ta là hoàng thượng? Trong nháy mắt gương mặt Như Y hồng lên, cô không biết đối diện với người đàn ông đang đùa giỡn vô cùng mập mờ này. Chỉ là nhìn thấy gương mặt anh ta thản
nhiên không có một chút ý tứ nào. Cô vội vàng cười ha ha che giấu cảm
xúc lúng túng .”Hoắc tổng, anh thật xem thường tôi nha, tôi muốn làm nữ
hoàng cơ, ở trên hàng tỉ người có cảm giác thật tốt!
Chỉ bằng một bữa cơm mà khoảng cách giữa bọn họ được kéo lại không ít, “Hoắc tổng”
so với “Hoắc tiên sinh” nghe thân thiết hơn nhiều. “Hoắc tiên sinh” nghe rất xa lạ!
Khóe miệng anh nhếch lên tạo một đường cong hoàn mỹ,
sau đó anh mang điếu thuốc bỏ vào miệng, “cạnh” đốt điếu thuốc lá. Tiếp
đến từng làn khói trắng từ gương mặt anh thổi ra, tạo thành một tầng lá
chắn nhàn nhạt, cô không thể nhìn thấy rõ được vẻ mặt của anh!
“Làm nữ hoàng sao? Khi làm nữ hoàng phải đánh đổi rất nhiều thứ, người thân, tình cảm thậm chí là thân thể --“ Hoắc Doãn Văn cách một tầng khói nhạt nhìn chằm chằm cô gái xinh đẹp trước mặt, bề ngoài rất xinh đẹp, ánh
mắt rất thông minh nhanh nhẹn, nụ cười thì ngốc nghếch ngây thơ, làm
việc lúc thì bình tĩnh, quả quyết nhưng lại có tư thái kiên trì ngốc
nghếch.
Rất tốt, cô thật s