Polly po-cket
Tổng Giám Đốc Cặn Bã Xin Anh Đừng Yêu Tôi

Tổng Giám Đốc Cặn Bã Xin Anh Đừng Yêu Tôi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 329073

Bình chọn: 7.00/10/907 lượt.

han Như Y thấy được bộ dạng xem kịch vui của Từ Nhất Minh, nhìn đến một bộ dạng hả hê vui sướng của bạn gái anh ta, vì mặt mũi trong đám bạn học cũ, cô cũng không phủ nhận!

Tronh nháy mắt, tất cả mọi người đều cho rằng Cao Hải theo đuổi thành công Như Y, đều vỗ tay trầm trồ khen ngợi.

Đang lúc ấy, một bóng dáng làm cho Nhan Như Y hít thở không thông đi vào… Hoắc, Doãn, Văn ——

Đang bước tới. Anh làm sao lại xuất hiện tại nơi này?

Nhan Như Y nhìn chằm chằm bóng dáng đang đi tới gần, không biết nên nói gì, phản ứng gì!

Anh vừa nhìn thấy cô, ánh mắt rõ ràng trầm xuống rất nhiều, vẻ mặt dần lạnh nhạt, mang theo một khối không khí có thể đông lạnh người khác đi vào phòng họp mặt.

Tất cả ánh mắt mọi người tập trung vào anh, nhất là khí phách ông chủ lớn, một đoàn người tiền hô hậu ủng phía sau. Mọi người đột nhiên ngưng bặt, nhìn nhau dò hỏi, người này là ai?

"Hoắc tổng ——" Cao Hải là người đầu tiên chào hỏi Hoắc Doãn Văn."Ngài đây là ——"

Hoắc Doãn Văn quay sang Cao Hải nhíu lông mày, coi như là là chào hỏi, sau đó dời ánh mắt nhắm ngay đến Nhan Như Y."Phụ tá Nhan cũng ở đây, thật là đúng lúc đấy!"

"Hoắc tổng ——" Nhan Như Y ngây ngốc nhìn anh, phỏng đoán lý do tại sao anh lại xuất hiện ở nơi này? Chẳng lẽ anh nhìn thấy cô, nên cũng bước vào phòng này sao?

Đang lúc Nhan Như Y hết sức nghi hoặc, Hạ Sơn đi tới bên Hoắc Doãn Văn."Anh họ, cảm ơn anh đã nể mặt em đến đây! Ah, qua điện thoại anh nói sẽ mang theo người bạn đến đây mà? Làm sao lại một mình anh?"

Hạ Sơn vừa nói, vừa nhìn trái một chút nhìn bên phải một chút, bên cạnh anh chẳng có bóng hồng nào a!

Hoắc Doãn Văn nhìn Như Y một cái, rồi mới trả lời em họ."Ừ, cô ấy tạm thời có chuyện, cho nên anh đi một mình thôi!"

Như Y không biết có phải hay không mình quá đa tâm rồi, cô cảm giác người Hoắc Doãn Văn đang nói là cô?

"Ai, vậy thật đáng tiếc, chẳng qua em chỉ về nước có một tháng thôi, anh lần sau mang người tới gặp em nha!" Hạ Sơn đối với người bạn gái của anh họ rất hiếu kỳ. Mặc dù anh họ đã có hôn ước, nhưng là em họ thân thiết, anh hiểu rất rõ ràng Doãn Văn đối với vị hôn thê một chút tình yêu cũng không có, hoàn toàn là vì sự nghiệp, chỉ vì lợi ích!

Lần trước trong điện thoại, anh họ đã nói sẽ mang một người bạn đến, anh cảm thấy anh họ đang nói đến một cô gái, hẳn là anh họ rất thích cô ấy!

Anh rất tò mò đợi xem cô gái như thế nào làm động lòng anh họ của mình, kết quả thế nhưng lại không có tới chưa có tới, thật có chút thất vọng!

Hoắc Doãn Văn nhìn trong phòng đầy người, chuyển đề tài."Họ đều là bằng hữu của em à? Giới thiệu một chút đi!"

"…Mọi người chú ý, tôi xin giới thiệu một chút, soái ca đứng cạnh tôi là anh họ, một ông chủ lớn, Hoắc Doãn Văn tiên sinh!" Hạ Sơn đóng vai chủ trì, giới thiệu, âm thanh cao vút, khiến mọi người giật mình khiếp sợ.

Trong nháy mắt, trừ Nhan Như Y và Cao Hải, những người khác quả nhiên khiếp sợ há to miệng, sau đó cũng biểu hiện ra nét mặt đã được Hạ Sơn đoán biết!

Hạ Sơn vội vàng lần lượt giới thiệu mọi người xung quanh với Hoắc Doãn Văn."Đây là học muội Trương Dĩnh!"

"Cô khỏe chứ!" Hoắc Doãn Văn đưa tay ra, cầm nhẹ tay đối phương.

Sau đó cùng người thứ hai, người thứ ba. . . . bắt đầu chào hỏi!

Kế tiếp liền đến phiên Từ Nhất Minh, hắn vô cùng hưng phấn nắm tay Hoắc Doãn Văn, còn tự mình giới thiệu."Hoắc tổng, tôi là Từ Nhất Minh, ngài còn nhớ rõ không? Dạo trước tôi bị Land Rover đụng vào, còn được ngài giúp ——"

Hoắc Doãn Văn cắt đứt lời hắn, gật đầu một cái, lạnh nhạt nói ra ba chữ."Tôi nhớ được!"

Sau đó hắn liền buông lỏng ra tay của hắn, đưa ánh mắt nhắm ngay Cao Hải."Vị này cũng không cần giới thiệu, tôi biết ——"

"Hoắc tổng, có thể được ngài nhớ thật là vinh hạnh của tôi, Cao Hải vô cùng cảm kích a!" Cao Hải dùng một loại phương thức khác, lần nữa cường điệu nhấn mạnh tên của mình. Trời mới biết hắn cũng không phải là ngu ngốc, người ta giúp qua mình, nhưng hắn tự biết rõ, người ta vốn là quý nhân bận chuyện làm sao sẽ nhớ rõ ràng tên của hắn, hắn còn phải cường điệu một cái!

"Nào có, hôm nay gặp gỡ mọi người mới là vinh hạnh của tôi!" Hoắc Doãn Văn nhún nhường.

Hạ Sơn tiếp tục giới thiệu."Anh họ, cô gái này là Nhan Như Y, cũng là vị học muội nhỏ tuổi nhất trong nhóm, năm nay mới tốt nghiệp, ở trong trường, thành tích của học muội ở tất cả các hạng mục đều rất xuất sắc ——"

Hoắc Doãn Văn đưa mắt rơi trên người Nhan Như Y ——

Đứng lẫn trong đám người, Nhan Như Y lễ phép cúi đầu chào anh ——

"Anh biết!" Anh nói với âm thanh trầm thấp.

Hạ Sơn không để ý tới biểu hiện của anh họ, càng không nhìn ra đầu mối, còn tiến thêm một bước giới thiệu."Hơn nữa Nhan Như Y hiện là bạn gái Cao Hải!"

Nhan Như Y cảm thấy Hoắc Doãn Văn nhìn mình, ánh mắt của anh chợt thay đổi, hình như đang nổi giận, hàm chứa nồng đậm chỉ trích!

Có thể chính là muốn làm cho cô khó chịu trong lòng, cũng làm cô cảm nhận chút đau khổ thoáng qua trên mặt anh!

Ánh mắt của cô có chút trở nên lo lắng, xao động đang lúc lại không biết nên dời đi đâu.

"Anh biết rõ!" Hoắc Doãn Văn cười cười nói, sau đó vỗ vỗ vai cậu em họ."Hiện