
lừa gạt cưỡng đoạt không ít linh hồn và thân thể, mà chỉ có thiên sứ này khiến cho hắn không nỡ xâm phạm, chỉ nhẹ nhàng gọi tên của hắn, là có thể làm cho trái tim của hắn run rẩy kịch liệt.
Đây là một cảm giác xa lạ lại làm người ta sợ hãi.
“Trí thiên sứ, tên ngươi là gì?” giọng của hắn khàn khàn mà yếu ớt.
“Ta sợ mình đã không còn xứng với cái tên này rồi.” Thanh âm như hát của cô, xướng lên cái tên của mình, “Dùng ngôn ngữ ác ma mà nói, tên của ta có ý nghĩa là ‘Duệ Trí’.” Vùi gương mặt xinh đẹp trong lòng bàn tay, cô khóc nấc lên.
Đây là chuyện không có khả năng, cũng không nên xảy ra.
Nhưng ngày hôm sau, người trên ngôi vị Ma hậu vẫn luôn bỏ trống kia, rốt cục cũng theo Ma vương vào triều sắc phong.
Tất cả chúng ác ma đều hít một ngụm khí lạnh, chỉ vì Ma vương làm ra một chuyện có khả năng sẽ dẫn đến khai chiến giữa Thiên giới và Ma giới – Hắn chính thức cưới một trong Tứ đại thiên sứ làm vợ – Trí thiên sứ.
Không có bất kỳ một ác ma nào dám lến tiếng khuyên nhủ, chỉ duy nhất một ác ma quý tộc dám chậm trễ hành lễ với Ma hậu, ngày hôm sau liền mai danh ẩn tích, ngay cả thi thể cũng không tìm thấy. (ai lai kịt (♥_♥))
Nghe đâu hình như trong tầng tháp bi thảm ở pháp trường, mỗi ngày đều nghe thấy linh hồn của ác ma quý tộc kia gào hét thảm thiết.
***
Từ sau khi có thiên sứ Ma hậu, Ma vương hiếm thấy trở nên từ bi hẳn hơn, tình trạng diệt tộc tàn khốc cùng tàn sát, cũng giảm bớt hơn trước kia rất nhiều. Chỉ vì Ma hậu không nhẫn tâm.
Thế nhưng, chốn Ma giới lấy sợ hãi, tàn khốc làm gốc rễ thống trị này, lại bởi vì vậy mà dần dần mà sinh ra phản loạn.
Đắm chìm trong yêu đương vui sướng, Ma vương đối với hết thảy đều không hề để ý, trong lòng hắn tràn ngập hình bóng Duệ Trí, năm lần bảy lượt khoan thứ cho đám quý tộc mạo phạm.
Nhưng, ứng cử viên cho người thừa kế vương vị lại lo lắng nặng nề.
Hậu cung của Ma vương được tính bằng đơn vị hàng nghìn, nhưng trước nay chưa có ai sinh hạ được vương tử. Cho nên, chúng quý tộc có tư cách kế thừa vương vị, đối với vương vị đều như hổ rình mồi, lại e sợ Ma vương lãnh khốc vô tình và pháp lực cường đại mà không dám vọng động.
Lại nói, bọn họ cũng cần dựa vào bàn tay của Ma vương để thống trị đám ác ma không an phận. Ở trong mắt họ, thiên sứ là loại sinh vật giả nhân giả nghĩa mà yếu ớt, làm ô nhiễm đến Ma vương mà bọn họ kính sợ đến tình trạng này, thậm chí có khả năng làm cho Ma giới sụp đổ…
Không thể tha thứ được!
Càng không thể tha thứ là, ả đàn bà đê tiện của Thiên giới kia, cư nhiên sinh hạ được con của Ma vương, mà còn lại là con trai! Dứt khoát cướp mất hy vọng kế thừa vương vị của họ!
Đám ác ma các quý tộc bất hòa lần đầu tiên đoàn kết lại, nhiều lần bí mật bàn mưu, rốt cục thương nghị được một biện pháp tốt nhất…
***
Mặc dù khát vọng ánh mặt trời, nhưng chưa bao giờ từng nói ra miệng. Duệ Trí ôm con ngồi ở cửa sổ, thỏa mãn nhìn con trai mình. Đứa bé này, chính là ánh mặt trời của cô ở chốn Ma giới u ám.
Cô định cư ở Ma giới, trở thành vợ của Ma vương.
Mặc dù Ma vương bảo vệ cô mọi mặt chu toàn, nhưng cô vẫn sâu sắc cảm giác được địch ý của những ác ma khác.
Cô cũng không thể làm được gì, chỉ có thể lẳng lặng, lẳng lặng cầu nguyện. Không thể gọi tên Thiên phụ thân ái, cô chỉ có thể thành tâm hướng lên ánh trăng cầu nguyện. Nguồn sáng duy nhất chiếu rọi Ma giới, xin hãy nghe lời cầu nguyện của cô…
Đứng từ xa nhìn cô, trong lòng Ma vương tràn ngập cảm giác nhu tình xa lạ.
Có thể sao? Hắn thống trị Ma giới đã rất lâu rồi, có thể gỡ bỏ trọng trách xuống rồi sao? Tùy tiện đem vương vị cấp cho tên nào dã tâm bừng bừng cũng được, hắn dự tính dẫn Duệ Trí cùng con trai của họ, đi đến nơi giao giới giữa Thần – Ma ẩn cư.
Lòng của hắn không còn lãnh khốc nữa, không thể trở lại là Ma vương vô tình được nữa.
Muốn nghỉ ngơi, cũng nên nghỉ ngơi rồi, nhưng hắn có trách nhiệm với Ma giới này, vẫn nên sắp xếp ổn thỏa một chút.
Đến gần người trong lòng, hai người nhìn nhau cười.
Nơi Ma giới lạnh lẽo u ám này không thích hợp với thiên sứ của ta. Hắn yêu thương vuốt ve gò má tái nhợt của Duệ Trí. Rất nhanh, sẽ rất nhanh thôi, ta sẽ mang nàng đến nơi có ánh mặt trời chiếu rọi khắp nơi, cùng sống những tháng ngày không bị quấy rầy, nàng ngẩng đầu sẽ không nhìn thấy ánh trăng ảm đạm nữa, mà sẽ là vầng thái dương rực rỡ.
Sẽ rất nhanh thôi…
Thế nhưng, khi Sí thiên sứ như ánh mặt trời nóng cháy hàng lâm, trong lòng Ma vương lại không có một chút vui sướng, ngược lại là từng trận rét run.
(* Sí thiên sứ: còn được gọi là Seraphim, Luyến thần. Đây là những thiên thần thân cận nhất của Thượng đế. Họ chầu quanh chiếc ngai vàng của Ngài. Họ phát ra những quầng sáng rực lửa đại diện cho tình yêu thương của Ngài. Các Seraphim được nhắc đến như là “những con rắn lửa” và thậm chí ngay cả những chư thần khác cũng không thể nhìn thẳng vào họ)
“Vì tình hữu nghị giữa Thiên giới và Ma giới,” Sí thiên sứ giọng nói lạnh như băng, “Ta đến thăm viếng Ma hậu, thuận tiện vì một chuyện xin nhờ giúp đỡ. Trí thiên sứ của Thiên giới chúng ta đến nhân gian khảo sát, vô cớ mất tích,