
ơi, ta
cũng không làm chuyện xấu gì kinh thiên nha…”
Tĩnh Huyền
Phong không biết sắc mặt chính mình có bao nhiêu khó coi, hắn răng lợi càng
“Kẽo kẹt” rung động, giận dữ chỉ vào đỉnh đầu Cổ Tiếu Tiếu, “Hảo ngoạn? Bổn
vương không nghe lầm đi… Nếu không phải bổn vương phát giác, ngươi còn muốn giấu
diếm bao lâu a? !”
Cổ Tiếu
Tiếu bị hắn làm cho không chỗ trốn, thành thật nói, “Một, một năm…”
… Lời này vừa
nói ra, lửa giận phun tung toé trong không khí tựa hồ nháy mắt lại ngưng kết
thành băng, Cổ Tiếu Tiếu khiếp đảm hướng phía sau cọ cọ mông, bỗng nhiên cổ
chợt lạnh, mũi kiếm lạnh như băng đã đặt trên cổ nàng, nàng run run một chút cả
người ngốc ở tại chỗ, tựa hồ hôm nay Tĩnh Huyền Phong thực khác với bình
thường, là thật tâm muốn giết nàng, nàng càng nghĩ càng ủy khuất, “Oa” một tiếng
gào khóc, “Tĩnh Huyền Phong ngươi cũng quá vô tình đi? ! Đây là lần thứ ba cầm
dao đặt trên cổ ta! Chém đi chém đi! —— sống với loại người bá đạo vô
lí như ngươi không bằng chết còn thống khoái! Ta chịu đủ rồi! Động thủ động
thủ đi —— “
Tĩnh Huyền
Phong giật mình tại chỗ vẫn không nhúc nhích… Lời của nàng thực đáng giận,
đáng giận làm cho tâm hắn trong nháy mắt rét lạnh.
“Thỉnh
Vương gia bớt giận ——” Hồng Hạnh khoan thai đi đến phù phù một tiếng quỳ gối
trước mặt Tĩnh Huyền Phong.
Trong hành
lang gấp khúc bọn hạ nhân cũng quỳ xuống đất cầu xin tha thứ, liên tiếp vang vọng
thanh âm thỉnh cầu tha mạng cho Vương phi.
… Tĩnh Huyền
Phong căm tức nhìn nàng, không khỏi gian nan há mồm thở, lại nắm cổ tay
nàng lên hướng phòng ốc đi đến, mặc kệ Cổ Tiếu Tiếu kêu khóc như thế nào
cũng không thèm để ý tới, cũng không thể nói gì hơn.
Hắn giận
không thể một cước đá bay cửa… Cũng không đành lòng nhìn qua một bên, yên lặng
bình tĩnh nói, “Thân là Trấn Nam Vương phi, nhưng lại không tuân thủ nữ tắc…
Ngươi kêu bổn vương như thế nào buông tha ngươi…”
Cổ Tiếu
Tiếu khóc đến xụi lơ, cũng hàm oan kêu, “Ta chỉ là không hy vọng tuổi còn
trẻ đã làm phụ nữ có thai, này cùng không tuân thủ nữ tắc có gì quan hệ a…
Ô ô…”
Tĩnh Huyền
Phong quả thực không thể tin được lỗ tai chính mình, hắn mâu trung xẹt qua một
tia mất mát, cười thực trong trẻo nhưng cũng lạnh lùng, “Ý của ngươi là, cùng
nam nhân khác lẫn lộn sẽ không xảy ra chuyện này ?”
Cổ Tiếu
Tiếu nhất thời ngừng khóc trừng lớn hai mắt, căm giận nói, “Ngươi nói lại lần
nữa xem! Ta cùng nam nhân nào lẫn lộn? ! Tĩnh Huyền Phong ta nói cho ngươi
biết, muốn giết cứ giết, dù sao làm người mù cũng không có ý nghĩa gì, nhưng
cũng đừng chụp cho ta mấy cái tội danh đó! —— “
Đúng lý hợp
tình? Xem ra Tĩnh Huyền Phong nhất định phải nhắc lại một lần cho nàng rõ,
“Ngươi không phải luôn miệng nói thích nam nhân kia sao? Gì cường tráng gì nghịch
ngợm !” Hắn lại lửa giận xông lên đầu, “Ngươi thực can đảm không coi bổn vương
ra gì mà yêu đương vụng trộm? Xem ra thật sự là sống đủ!”
Cổ Tiếu
Tiếu mê mang nháy nháy mắt, “Ngươi chẳng lẽ là, đang nói Audi? …”
“Yên tâm! Bổn
vương chắc chắn đem nam nhân kia bầm thây vạn đoạn hóa thành thịt nát!” Tĩnh
Huyền Phong nghiến răng nghiến lợi rất nhanh quyết định, dám chạm vào nữ nhân
của hắn, cho dù nam nhân kia có chạy đến chân trời góc biển, hắn cũng tuyệt
không buông tha!
Cổ Tiếu
Tiếu nhất thời mắt trợn trắng tê liệt ngã xuống đống cỏ khô, khóc không ra nước
mắt mỏi mệt nói, “Ta cũng không hâm mộ tình tiết người thú kết giao…”
Tĩnh Huyền Phong này vương bát đản, mới sáng sớm liền ầm ỹ, đòi chết đòi sống
, cư nhiên chỉ vì công cẩu!
Tĩnh Huyền
Phong ngẩn ra xoay người, tiến lên hai bước kéo cánh tay nàng chất vấn nói,
“Ngươi làm thế để bổn vương không giết ngươi?”
Cổ Tiếu
Tiếu không thể nhịn được nữa đẩy hắn một phen, “Bệnh thần kinh! Audi là con chó
nhỏ ta nuôi! Ngươi từng nghe nói qua có ai tên kêu là Audi sao? Chẳng lẽ ta
ngoại trừ ngươi ra chạm đến giống đực chính là không tuân thủ nữ tắc sao?
! Ngươi này không phân tốt xấu liền muốn giết người, nước tràn não a ?”
Tĩnh Huyền
Phong thật lâu không nói nhìn chăm chú nàng, mà hai tròng mắt đỏ đậm dần dần xẹt
qua tia cười, cũng vội ho một tiếng nghiêm túc nói, “Ngươi cũng không chịu
nói rõ ràng, sao lại không khiến bổn vương xúc động? ! Huống hồ ngươi vẫn tự
nói chính mình sai rồi, mới vừa rồi bổn vương hỏi ngươi một câu ngươi liền
đáp một câu, là có ý gì? !” Tĩnh Huyền Phong ngồi xếp bằng lại, đột nhiên một
tay lay lay chân nàng, “Trả lời!”
“…” Sự cho
tới bây giờ, Cổ Tiếu Tiếu không giải thích rõ ràng xem ra là không được,
nàng tâm thần không yên xoay lưng về phía hắn, hít thật sâu, cúi đầu nhận tội
nói, “Chính là chuyện ngày giỗ của sư phụ ta đó, ta quả thật nói dối , kỳ thật
hắn lão nhân gia sinh tử chưa biết thế nào”
Tĩnh Huyền
Phong đem đoạn đối thoại hồi tưởng lại một lần, nhất thời mâu trung cả kinh,
“Ngươi! … Vì trốn tránh chuyện vợ chồng, ngay cả việc xấu xa này cũng làm ra?
!”
Cổ Tiếu
T