
̃ng không biết được, bộ ngực vẫn có, tuy rằng
không lớn, nhưng cây quất cũng là quýt, so với xuyên qua thành nam nhân tốt
hơn nhiều.
Cổ Tiếu
Tiếu khóc không ra nước mắt, mắt trợn trắng ——
Nữ ngự y
Hơn nữa là
một vị nữ ngự y hai mắt mù
Thậm chí là
một vị nữ ngự y hai mắt mù có y thuật cao siêu
Sở trường,
châm cứu. (=)))
Vì sao?
Cao nhân
truyền thụ.
Người mù vì
sao cố tình muốn học châm cứu?
Ngài không
sợ đâm người chết sao?
Rối rắm a.
Nhớ tới nhất
thủ lão ca, kia a
Cho ta mượn,
cho ta mượn một đôi tuệ nhãn (mắt) đi
Nhất
thiết phải để cho ta nhìn rành mạch rõ ràng chuyện hỗn loạn này a…
Chính mắt
nhất đổ hoàng thành mộng,
Khách kéo
khách kéo nát.
(đại ý
là vỡ mộng =)) )
Sờ sờ còn
đi, cái bàn xúc cảm không sai.
Đừng nói một
đôi, cho ta mượn một cái! Một cái mắt cá vàng cận thị độ cao cũng được a! ——
Tiểu Diêm
Vương, ta nguyền rủa ngươi chơi game vĩnh viễn không qua cửa. (=)) đối với
game thủ, còn lời nguyền nào ác hơn =)) )
Không không
không, này không đủ ngoan
Một lần nữa,
khụ khụ…
Tiểu Diêm
Vương, Cổ Tiếu Tiếu chúc ngươi ——
Làm cho lệ
quỷ cắn chết!
Làm cho sắc
quỷ cắn tử!
Đi đường
bị kiến dẫm chết!
Ăn cơm
nóng quá mà tử!
Uống miếng
nước lạnh đều nghẹn chết ngươi!
Ngươi đi
tìm chết đi! ! ——
——————————–
Bát quái
mĩ hậu cung
“Cổ ngự y,
cung nữ của Như quý phi ở cửa chờ ngài đã hai canh giờ , chủ tử còn không
nhích người?” Cửa phòng truyền đến tiếng cung nữ có vẻ khiếp sợ, chỉ vì hôm
nay, thần sắc chủ tử nhìn qua có chút dị thường.
Trùng hợp?
Chủ nhân thân thể này cũng họ cổ, bất quá kêu cổ Tiểu Tiểu, Cổ Tiếu Tiếu hiện
tại kỳ thực là “Giả” ngự y .
Cổ Tiếu
Tiếu sờ soạng nửa ngày mới đụng đến ngăn kéo đệ tam cách nội châm cứu hộp,
không yên lòng ứng thanh, “Đi thôi “
Nàng nổi
lên cảm xúc hồi lâu, chỉ vì chính mình làm đấu tranh tâm lý đến ba tiếng, rốt
cục cũng có dũng khí bước bước đầu tiên ra ngoài thế giới… Chỉ nghe
“Đông!” một tiếng, đầu gối cùng ghế dựa tiến hành tiếp xúc thân mật lần đầu
tiên, cung nữ hai ba bước chạy tiến lên nâng, nghi hoặc nói, “Chủ tử, ngài như
thế nào đụng vào?”
“…” Buồn
cười! Những lời này giống như đúng lý hợp tình hỏi nàng ——nhưng ngươi là người
mù, như thế nào đi đường có thể không dùng mắt? —— này rất buồn cười .
“Như quý
phi thế nào không thoải mái?”
—— ai? Ai
nói người mù thính giác linh mẫn? Giờ phút này, Cổ Tiếu Tiếu tầm mắt trống rỗng
dừng ở cung nữ cách mình ba thước.
“Nô tỳ
không biết,hình như là bệnh cũ đau đầu lại tái phát”
“Nga…” Cổ
Tiếu Tiếu nói như không nói, cái này dễ làm , xem ra là bệnh cũ Như quý phi
lại tái phát.
Cổ Tiếu
Tiếu là nữ ngự y duy nhất trong cung, ngẫu nhiên cũng sẽ vì Hoàng Thượng châm
cứu điều trị thân mình, cho nên, nhóm người ở hậu cung cũng sốt ruột, vì
có thể được Cổ Tiếu Tiếu ở trước mặt hoàng thượng nói tốt vài câu, có bệnh
hay không bệnh đều tìm nàng qua chắp nối tình cảm.
Cổ Tiếu
Tiếu được cung nữ nâng hạ nghiêng ngả lảo đảo tiêu sái tiến vào trong Như
phi cung, nàng nghĩ muốn tận mắt xem văn vật cổ tích này đó, ai, nhưng chẳng
phải đều như nhau. (đen ngòm )
“A, làm phiền
Cổ ngự y tự mình đi một chuyến, mau ngồi” phòng trong truyền đến kiều hương mềm
yếu ôn nhu.
Còn nói
lời này, ngài chẳng phải nói họ bảo ta đến.
Cổ Tiếu
Tiếu ngoài cười nhưng trong không cười giật nhẹ khóe miệng, tầm mắt lại lệch
khỏi quỹ đạo, “Như quý phi đau đầu? Ăn phiến phân (tên thuốc, đừng hỏi ta
là thuốc j =_=”) , nhất định trong mười hai giờ thế nào cũng không đau nữa “
Như quý phi
vén sa mạn (màn) lên, ngồi dậy kéo Cổ Tiếu Tiếu ngồi vào trong giường, thần
bí hề hề nhẹ giọng nói, “Phân này là thần dược gì?”
“Một loại
thuốc tây cực kì phổ biến, các đại dược điếm đều có bán, cả nước thống nhất
bán lẻ giới 17 khối 5″ (cái nì cũng chịu) Cổ Tiếu Tiếu bình tĩnh như nước
trát trát nhãn tình, nàng chính là cố ý , nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi, có thể
cùng cổ đại quý phi chuyện trò, cũng là cơ hội hiếm có.
Như quý phi
không rõ cho nên khơi mào đôi mi thanh tú, tựa hồ cũng thấy ra thái độ Cổ
Tiếu Tiếu hôm nay khác thường. Nói, Cổ ngự y ngày thường nói không nhiều lắm,
bình thường nàng nói không quá mười câu, vị ngự y này chính là lạnh như
tiền, nhiều nhất đáp lại chỉ có —— nga, ân, có lẽ.
Như quý phi
cười gượng hai tiếng, ra lệnh làm nô tài trong tẩm cung lui ra sau, lại nắm
tay Cổ Tiếu Tiếu đặt lên ngực, không khỏi che miệng ngượng ngập nói, “Không
dấu gì Cổ ngự y, ta hôm nay thỉnh ngài lại đây… Là muốn hỏi ngài có gì mới có
thể khiến bộ ngực này đầy đặn chút ” (hự, matxa chăng???)
Cổ Tiếu
Tiếu với lên một phen, mặt không chút thay đổi còn nghiêm trang nói, “Ngực
của ngài còn lớn hơn gấp bồn lần so với ta, còn muốn lớn hơn? Ngài
không sợ rủ xuống sao?”
Như quý phi
ngắm Cổ Tiếu Tiếu đang tự sợ dáng người khô quát của mình, xì cười trộm,
tùy theo chầm chậm nói, “Ai hội ghé