
n
mật đến ngay cả lời nói của Hoàng Thượng cũng không nghe đi?”
Tĩnh Huyền
Phong khinh thường hừ một cái, “Ngươi không đề cập tới việc này bổn vương
còn có thể quyết định buông tha ngươi, chậc chậc, tiểu manh nhi, ngươi cũng
biết câu tự làm bậy không thể sống chứ? … Thủ dụ đâu? Lấy ra cấp bổn vương
nhìn xem “
Thủ dụ ở
trong hộp châm cứu , vì tránh cho Tĩnh Huyền Phong “Hủy thi diệt tích”, Cổ
Tiếu Tiếu cố ý làm động tác giả che đai lưng “Cho ngươi xem có thể, nhưng
ngươi không thể xé…” Từ “xé” chưa nói xong, nàng đã nghe đến tiếng cạp váy
bị “xé”, Tĩnh Huyền Phong hai ba động tác ngăn lại nàng mà sờ soạng,
“Ngươi giấu chỗ nào?”
“…” Cổ
Tiếu Tiếu ôm lấy đùi ngồi trên sàn, may mắn để lại cái nội tâm (underwear) .
Tĩnh Huyền
Phong chưa tìm được thủ dụ, càng giữ chặt cánh tay nàng túm đến trước người,
vén lên quần áo còn sót lại không nhiều lắm trên người nàng cẩn thận sờ soạng
nửa ngày… Cổ Tiếu Tiếu hai tay hoàn ngực, ngốc đứng ở một bên chờ hắn muốn
làm gì thì làm… Nàng cảm thấy chính mình có điểm giống đang ở sở cảnh sát điều
tra phạm nhân bị người ta lục soát cả người, còn kém không bắt mổ cổ họng
moi mắt tìm tang vật .
Tĩnh Huyền
Phong không nghe được nàng đáp lời, không khỏi hướng lên trên nhìn lại, ánh mắt
cuối cùng dừng ở trên biểu tình ủy khuất “Kiên quyết đấu tranh” của nàng…
Tĩnh Huyền Phong thong thả nháy mắt mấy cái, kéo nàng đến giữa hai chân mình,
mặc nói, “Bổn vương chưa bao giờ dỗ quá nữ nhân, bất quá, mới vừa rồi là ta ngoạn
có chút quá, dọa ngươi sợ đi?”
Cổ Tiếu
Tiếu bỏ qua một bên, bình tĩnh nói, “Ngươi làm trò vừa đánh vừa xoa “
Tĩnh Huyền
Phong không được tự nhiên sờ sờ cái mũi, “Trên quần áo của ngươi đều là sói huyết,
ta là muốn giúp ngươi đổi một bộ “
Cổ Tiếu
Tiếu mặt không chút thay đổi hai tay duỗi ra, “Cám ơn tam hoàng tử nhớ thương,
kia thỉnh ngài đưa ta đi “
Tĩnh Huyền
Phong thấy nàng không có ý tứ truy cứu , nhẹ giọng thuận khẩu khí, tùy tay mở
ra mộc quỹ (tủ) bên cạnh tìm kiếm bộ đồ mới… Cổ Tiếu Tiếu ngồi ở ghế trên chờ
đợi… Cả đêm xả phá hư vài kiện, không biết chính mình mang theo quần áo có đủ
thay tới được biên cương.
Tĩnh Huyền
Phong tựa hồ cảm thấy nàng thật sự đang tức giận, thu hồi ý ngoạn nhạc ngồi xổm
xuống trước người nàng , cố tìm cái để nói, “Phụ hoàng còn nói ngươi ôn
nhu hiền thục, hiện tại cảm thấy ngươi tính tình thực tại không nhỏ đi”
“Ở với
ngươi lâu, câm điếc đều bị ngươi làm cho hội mắng chửi người” Cổ Tiếu Tiếu
xoay người định đi “Ngươi đừng để ý ta được không? Coi ta như là không khí
được không?”
Tĩnh Huyền
Phong kéo đùi nàng lại đối hướng chính mình, Cổ Tiếu Tiếu vừa muốn xoay người
lại bị nắm bả vai, nàng mày nhanh túc (nhăn lại), không kiên nhẫn nói, “Ngươi
lại muốn làm sao?”
Tĩnh Huyền
Phong nhìn chăm chú nàng trong chốc lát, kéo thấp đầu nàng tựa vào bên môi…
Cũng nhẹ nhàng kéo sát nàng lại bên người, Cổ Tiếu Tiếu nhất thời ngẩn
ra, vội vàng bịt miệng đẩy hắn, chất vấn nói, “Làm sao đột nhiên hôn ta?”
“Môi của
ngươi thực nhuyễn ” Tĩnh Huyền Phong ha ha cười nhấp mím môi, hắn nguyên bản là
muốn nàng đừng tức giận nữa , nhưng là lại không biết dùng phương nào pháp
khiến nàng vui vẻ.
Cổ Tiếu
Tiếu dở khóc dở cười thở dài, “Tam hoàng tử thân ái , ngài không mệt sao? Ép
buộc ta cả đêm “
“Không
mệt, vừa nhìn thấy ngươi, bổn vương sẽ có tinh thần” Tĩnh Huyền Phong nghiêng
người ngồi ở trên ghế, ôm lấy thắt lưng của nàng , để nàng thuận thế ngồi ở
trên đùi mình, thân thể Cổ Tiếu Tiếu dựa vào trên khôi giáp của hắn, nhất
thời lạnh đến đánh cái run run, nàng nghiêng đầu chống lại hắn hai má vị trí,
môi lại chạm vào gương mặt hắn, nhỏ vụn hồ tra (râu) đâm vào cánh môi có điểm
ngứa… Nàng tò mò vươn tay sờ sờ, “Không có dao cạo râu chính là không thể sạch
sẽ “
Tĩnh Huyền
Phong kéo tay nàng đặt ở trên mí mắt chính mình “Ngươi sờ sờ xem, đoán ta có
cái bộ dáng gì “
Cổ Tiếu
Tiếu cười gượng ba tiếng, này có thể sờ sao? … Bất quá, nàng vẫn là bắt đầu vuốt
phẳng, tự tiêu khiển tự nhạc nói, “Mày xếch… mắt tam giác… mũi hình tháp
(hãy liên tưởng đến tháp Eiffel,amen)… miệng cá nheo … mặt hình vuông… tai
Trư Bát Giới …”
“Bậy bạ!”
Tĩnh Huyền Phong cầm tay nàng, giận dữ nói, “Ngươi ý định chọc giận ta có phải
hay không?”
Cổ Tiếu
Tiếu cạc cạc cười, “Ngươi muốn ta sờ , ta cảm giác chính là như vậy “
“Đúng là
tiểu manh nhi không có mắt nhìn” Tĩnh Huyền Phong nghe nàng phát ra tiếng
cười, nhẹ nhàng thở ra, hắn cầm lấy quần áo đặt ở trên vai nàng , Cổ Tiếu
Tiếu một bên mặc quần áo một bên hỏi, “Chẳng lẽ ta dáng người liền kém như vậy
sao?”
“Ân? Nói
sao?”
“Sẽ không
có một chút ý niệm phạm tội trong đầu?”
Tĩnh Huyền
Phong hơi hơi nhíu mi, “Phạm tội? Không hiểu, ta vì sao nhìn đến dáng người của
ngươi hội muốn giết người ?” (đúng là bà nói gà ông nghĩ vịt)
“…” Cổ
Tiếu Tiếu khóe miệng giật giật, xem ra bọn họ trong lúc đó là không có g