XtGem Forum catalog
Tôi Đã Nói Rồi, Tôi Là Con Gái!

Tôi Đã Nói Rồi, Tôi Là Con Gái!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325694

Bình chọn: 8.5.00/10/569 lượt.

g bay trên chín tầng mây thì bị bà lão đáng ghét đó giựt xuống:

- Nhưng sao chẳng có ngực gì cả thế này? Lép như con tép! Người lại

cứng, ngồi y như đàn ông. Không có chút thùy mị nết na gì cả. Con gái

con đứa, người ta nói thì ngẩng mặt lên mà nghe, cúi xuống làm gì? Cô

đang gườm tôi đấy à?

Nó giựt giựt môi. Bà ta có tin chỉ 1 câu nữa thôi là nó sẽ đá bà ta bay

sang tận Trung Quốc ngồi tụng kinh không? Brown thấy tình hình căng

thẳng thì chen vào:

- Sư phụ!......

Bà quay sang gắt hắn:

- Con ngồi yên đó, ta chưa nói xong! Này cô, đừng tưởng cậy mình cao lớn có tý duyên mà làm phách nhé. Loại người như cô tôi biết rõ lắm, thấy

đồ đệ tôi giàu có nên đi quyến rũ chứ gì? Tôi nói cho mà biết nhé, đừng

có mơ. Tôi già thật đấy nhưng còn tỉnh táo lắm.

Brown cau mày lại:

- Sư phụ!

Nhưng nó giơ tay cản hắn:

- Đây là chuyện riêng của phụ nữ. Anh nhích qua 1 bên đi!

Quay sang bà ta, nó nói trong kìm nén:

- Thưa "sư - phụ", "con" có nhà cửa đàng hoàng, có cha mẹ dạy bảo, cũng

không đến nỗi nghèo nhưng cũng có ba là tỷ phú. Còn con quyến rũ cậu ta

hay không thì cậu ta tự biết. Hơn nữa, con là "loại người nào", thì đồ

đệ của người cũng là "loại người" đó. Ngưu tầm ngưu, mã tầm mã thôi.

- Ta....

- Nếu người còn có ý kiến gì khác thì xin lỗi, con không thể nghe được nữa. Con xin phép!

Nó ngắt lời bà ta rồi đứng dậy quay lưng đi. Brown giữ tay nó lại, bà ta chợt mỉm cười vui vẻ:

- Có cá tính! Biết giữ lễ phép. Ta chấm rồi đấy, Tử Vinh à, ha ha......

Nó nhăn nhó quay lại:

- Tử Vinh?

Brown vội kéo nó lại gần, nói nhỏ:

- Tên tôi - Hạ Tử Vinh. Cậu đừng đi, sư phụ chỉ thử cậu thôi.

Bà ta đứng dậy, tiến về phía nó:

- Làm con phải giận rồi, ta chỉ muốn thử con 1 chút thôi. Con ở lại ăn cơm nhé, cũng 10h rồi còn gì.

Nó cười:

-..Dạ,,,,,,

Bà gật gù rồi đi ra ngoài. Nó bụm miệng cười. Bà ta có dáng đi rất kì

quặc, người lại được có một mẩu, nó không muốn thất lễ nên không dám

cười trước mặt bà. Nhưng buồn cười quá nên không giấu được trước mặt

Brown. Tưởng hắn sẽ nói mình thế này thế kia, ai ngờ:

- Hồi mới gặp sư phụ tôi cũng ngồi bụm miệng cười cả buổi đấy.

Hắn nhếch miệng lên 1 chút còn nó thì gục gặc đầu. Nó không hiểu là tính cách của hắn vốn thế này hay bây giờ hắn mới thể hiện thế này mà khác

với nó nghĩ quá. Vẫn vẻ mặt lạnh lùng ấy, vẫn ánh mắt vô cảm ấy, nhưng

khi nhìn thẳng vào đó, nó lại thấy vô cùng ấm áp....

Bữa cơm thanh đạm với rau và các món chế biến từ cú quả. Nó thích nhất

là món súp lơ xào. Nhưng có vẻ đụng đũa vào món đó rất khó thì phải. Như tình hình lúc bấy giờ, có 3 người ngồi trong mâm cơm mà đấu đũa cheng

cheng. Sư phụ thì thuộc hàng "gừng già" nên "cay" là phải. Hắn thì quen

với việc chiến đấu trong mâm cơm thế này nên cũng gắp được đầy bát mà

ăn. Chỉ có nó là "lính mới tò te" nên còn đang chưa xơi được gì. Nhưng

nó rất nhanh thích ứng, chưa gì đã đấu đũa được với sư phụ và đá được

đũa của hắn ra ngoài. Cục diện bây giờ nghiêng hẳn về phía nó, nó đã

hoàn toàn kiểm soát được mâm cơm. Bà sư phụ kinh ngạc nhìn nó đá đũa của mình mà không làm gì được, quay sang trút giận lên đồ đệ:

- Bạn gái con tốt thật! Bây giờ ta mới thực sự tin là nó xứng đáng hơn ai hết để làm vợ con!

Nó suýt sặc, ngẩng lên thấy hắn và sư phụ đang nhìn mình chằm chằm, không ăn được nữa:

- Con.... no rồi ạ!

Hoàng Kỳ sau khi tìm kiếm trong mỏi mệt và thiếu ngủ đã nằm gục trên

ghế đá công viên. Angus tranh thủ lượn lờ qua đó trước giờ hẹn thì thấy

cậu. Không muốn dính vào nên hắn lờ đi, đi tiếp. Hoàng Kỳ thì nằm chóp

chép miệng ngủ ngon lành.

Nó đòi về sớm và bắt Brown đưa về công viên. Đúng 2h, tụi nó đã có mặt ở đó:

- Này, Brown, có muốn cùng chơi 1 trò chơi không?

Hắn nhíu mày thắc mắc. Nó mỉm cười.......................

Nó đòi về sớm và bắt Brown đưa về công viên. Đúng 2h, tụi nó đã có mặt ở đó:

- Này, Brown, có muốn cùng chơi 1 trò chơi không?

Hắn nhíu mày thắc mắc. Nó mỉm cười.......................

- Cậu đi lối này, tôi đi lối kia. Hẹn gặp nhau ở "mắt bão". Không liên

lạc, không thắc mắc thêm, thử xem có gặp được nhau không? Gọi

là........ trắc nghiệm nhân duyên đi, ha ha......

Nó nhe răng cười, chờ đợi sự đồng ý từ phía hắn, nếu không, làm sao nó

đảm bảo được cả 3 cuộc hẹn được...... Hắn thì cứ im lặng nhìn nó rồi đột ngột quay bước đi theo hướng nó chỉ, buông lại ánh mắt lạnh lùng với nụ cười khẽ nơi khóe miệng như muốn nói: "Tôi nhất định sẽ tìm được cậu!"

Nó vui mừng chạy thật nhanh vào nhà vệ sinh, thay 1 bộ đồ nam và quấn

tóc lên rồi chụp mũ vào. Với Angus thì nó cần quái gì phải chuẩn bị

chứ! Brown thì cứ yên tâm, con đường rối rắm như mê cung mà hắn đi phải

mất một thời gian kha khá. Công viên này thì nó thuộc nằm lòng bàn tay,

không sợ 3 tên khùng đó gặp cùng 1 lúc. Lừa cả 3 tên thế này cũng mệt

thật. Nhưng ai bảo cứ hẹn cùng 1 ngày mà không cho nó "trăn trối" lời

nào....

Angus liên tục gọi cho nó mà nó để máy im lặng, không nghe. Đến cuộc thứ 33 mới thấy nó "alô":

- CẬU ĐANG CHẾT Ở XÓ XỈNH NÀO HẢ?????

Nó giơ cái điện thoại ra xa, đợi hắn thở xong mớ