
thế, cuộc sáp nhập các đảng phái lẻ tẻ và thu phục lòng người của
Dark Moon tiếp tục tiến hành và hoàn thành. Đúng như mong đợi, cái tên
Dark Moon đã trở thành danh từ riêng được nhắc đến với sự tôn kính của
hầu hết học sinh, sinh viên và là nỗi sợ hãi của những kẻ lưu manh làm
điều xằng bậy. Huyền thoại về 9 linh hồn của Dark Moon cũng lớn dần
theo tên hội. Nó đã đủ sức để làm điều mình cần rồi.........
Mấy hôm nay Linh Lan ở nhà nó, suốt ngày cùng Hoàng Anh nô đùa, trêu chọc nó khiến nó phát cáu lên. Nếu
biết con nhóc lên đây rồi làm phiền thế này thì nó không đem lên nữa cho rồi. Nhóc đó lên đây chỉ làm nó phải vò đầu bứt tóc mà kêu gào suốt
ngày thôi. Ví như lúc này.............
- TRIỆU LINH LAN!!!! MỚI SÁNG RA MÀ EM ĐÃ LÀM GÌ THẾ HẢ???
Linh Lan cười khúc khích nhìn nó đứng gào trong phòng tắm với khuôn mặt
lem luốc kem đánh răng. Biết tính nó vừa vệ sinh cá nhân vừa ngủ gật nên con bé bôi kem đánh răng ra khắp nơi có thể đụng đến mặt nó: vòi nước,
bàn chải đánh răng, khăn.........
Hoàng Anh nghe nó hét thì chạy sang hùa với Lan đứng ôm bụng cười. Nó
tức giận cầm cái khăn dính đầy kem đánh răng ném vào chỗ 2 người họ.
Linh Lan nhanh nhẹn né được, chiếc khăn đáp trúng mặt Hoàng Anh, từ từ
tuột xuống. Mặt Hoàng Anh cũng lem nhem trắng. Linh Lan phá lên cười. Nó đành áp dụng "biện pháp mạnh".
Nó đến gần Linh Lan, từng bước chậm rãi, ánh mắt xoáy vào mắt cô nhóc. Hoàng Anh há miệng nhìn, tự nói:
- Lẽ nào nó học được cái tính của mình ngày xưa???
Nó và Lan cùng quay sang:
- HỌC CÁI ĐẦU ANH!!!
Nó đâu có biến thái như ông anh được. Điều nó muốn làm là.........
- Chị...... chị muốn dùng bạo lực phải không??
Nó vẫn tiến tới, không nói gì. Linh Lan vừa lùi vừa hơi sờ sợ:
- Nếu thế thì hãy đấu công bằng đi!!! Và........ ĐỪNG CÓ NHÌN EM NHƯ THẾ!!!!
Cô nhóc lùi đến bàn học của nó, hét lên. Nó với tay đến....... Linh Lan nhắm chặt mắt lại sợ hãi.
(Im lặng...........)
Cô mở hé 1 mắt........ Không thấy nó đâu. Mở cả 2 mắt tìm kiếm cũng
chẳng thấy đâu. Quay trước quay sau thì cô thấy con gấu thủy tinh to
bằng nắm tay đang nằm úp xuống bàn, đè lên 1 tờ giấy gì đó. Tò mò, Lan
nhấc con gấu lên, ngay lập tức nghe thấy tiếng "xoẹt xoẹt xoẹt" "keng"
"cộc cộc" "ào". Nguyên 1 túi nước từ trên rơi xuống, trúng ngay đầu cô.
Ngửa mặt lên chỉ thấy có cái túi nilon còn treo lơ lửng. Cô cúi xuống tờ giấy khi nãy:
- CHƯA HẾT ĐÂU! ^^
Tự dưng nhiệt độ trong phòng giảm xuống hẳn, 1 dây điện vung vẩy loằng
ngoằng nhấp nhoáng dưới sàn nhà, vòng vèo quanh Linh Lan khiến cô phải
nhảy cẫng lên, dậm dậm chân như tập Aerobic vì sợ bị giật:
- AAAA!!! HOÀNG MINH!!!! EM GIẾT CHỊ!!!!
Nó ở ngoài "chơi" với Hoàng Anh, nghe thấy vậy thì cười tít mắt:
- Quen nhau lâu thế mà không hiểu tính chị sao em?? Ha ha ha, muốn sống yên ổn thì đừng có đụng đến Vũ Hoàng Minh này!!
- Á, THÔI NGAY ĐI, EM KHÔNG NHẢY ĐƯỢC NỮA ĐÂU. SAO MÀ LẮM DÂY THẾ NÀY!! Hoàng Minh!!!
Nó cười ha hả nhìn tác phẩm trước mặt mình: "bà cô Hoàng Anh": mặc
váy...... 7 tầng, kết hợp thêm áo các loại, quấn khăn trên đầu, mặt choe choét son phấn. Anh nhìn vào tấm hình nó chụp trong điện thoại mà khóc
ròng. Biết thế thì ngay từ đầu đừng ủng hộ việc nó đi học võ, để bây giờ nó đè đầu cưỡi cổ mình mà làm trò, hic hic.
Linh Lan nghe thấy nó phá lên cười thì nghĩ nó đang trêu tức mình, tức
giận cầm con gấu ném 1 phát vào cửa. Hệ thống dây điện cũng ngừng ngoe
nguẩy lại. Thì ra chỉ cần tác động lên cửa vào phòng là hệ thống tự
ngắt. Còn con gấu đã đè lên sợi dây nối với công tắc điều khiển. Cô hừ 1 cái rồi tiến ra ngoài:
- Coi như chị thắng lần này!
Vừa mở cửa ra, cô đã đứng đơ người nhìn Hoàng Anh từ đầu đến chân rồi
từ chân lên đầu. Chớp chớp mắt hai cái, cô lấy tay bịt miệng, vai run
run. Rồi không kiềm chế được nữa, cô phá lên cười:
- HA HA HA!!!
Hoàng Anh tức giận nhìn "đồng đội cũ" của mình, từ bây giờ đã trở thành đối thủ thứ 2 của anh, sau Hoàng Minh. Tay chân anh bị nó trói chặt
lại, không di chuyển được, nếu không thì chắc chắn đã có thứ gì đó để
lấp cái miệng cười đáng ghét của Linh Lan lại. Cô nhóc thì cười chảy cả nước mắt:
- Trông anh giống....... cô bé quàng khăn đỏ quá =)).
Nó xuống phòng bà Năm rửa mặt rồi ăn sáng và đến trường trước. Hí hửng
vì từ nay đã thoát được những trò làm phiền của Lan. Con bé đã chuyển
sang thích trêu chọc Hoàng Anh rồi. Nó chỉ còn 1 việc là "tọa sơn quan
hổ đấu" thôi, :))
Nhưng đó là ở nhà. Ở trường, Linh Lan lại đốp chát với Hoàng Kỳ suốt
ngày, không cho cái tai nó yên ổn chút nào. Chẳng hiểu sao mà Lan với Kỳ thù nhau còn hơn cả nó. Không có chuyện gì cũng bới móc ra mà cãi nhau:
- Hoàng Kỳ, anh đứng ra chỗ khác cho tôi nhờ. Cái cửa sổ đang đẹp tự dưng có anh nó đen sì lại kia kìa.
Kỳ tức giận:
- Triệu Linh Lan, cô đừng có bắt bẻ người khác. Cô tưởng mình hơn ai? Tí tuổi đầu mà........
- Hơn ai? Tôi hơn anh là cái chắc. Tôi xinh gái hơn anh, vui vẻ hơn anh, đáng yêu hơn anh, và chắc chắn, tôi có nhiều fan nam hơn anh! Và lớp
này đâu phải mình tôi kém anh 1 tuổi.
Kỳ không biết nói