Tôi Đã Nói Rồi, Tôi Là Con Gái!

Tôi Đã Nói Rồi, Tôi Là Con Gái!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326785

Bình chọn: 10.00/10/678 lượt.


đấm vào. Cả 4 đứa cười giòn tan.

Để cho bọn nó tận hưởng niềm vui một chút, đại diện MZ lại

nói:

- Tuần sau các bạn sẽ bắt đầu kí hợp đồng và trở thành người

mẫu của MZ. Các bạn phải cố gắng hết sức mình để có thể tiến xa hơn. Chúng tôi

sẽ xếp các bạn vào chung 1 nhóm với người mẫu hàng đầu MZ - Angus để thực hiện

dự án nhóm người mẫu 5 thành viên lấy tên là ANGELS. Bây giờ các bạn.....

- KHÔNG PHẢI CHỨ???_ Nó hét lên. Tại sao lại là hợp tác với

cái tên chảnh chọe đó?? Không, nó nghĩ lại rồi, nó sẽ nhường cho bất kì ai đấy,

có ai muốn thay nó thì nói lẹ đi. Nó không muốn làm cùng với tên biến thái

Angus đâu...........

Nó cười gượng gạo nói với cô hiệu trưởng và 2 người kia:

- Thưa cô.... em..... có thể rút lui được không ạ?

Tất cả mọi người nhìn nó ngạc nhiên. Cô hiệu trưởng từ tốn hỏi

lại:

- Em suy nghĩ kĩ chưa? Kì thi này vốn không ép buộc, chỉ khi

các em kí hợp đồng thì mới phải chịu trách nhiệm về những điều khoản trong hợp

đồng thôi.

- Dạ em....

Hoàng Kỳ ngắt lời nó:

- Tốt thật, cậu thấy tôi cùng vào nên tính rút lui trước là

phải. Biết đâu sau này tôi lại được ái mộ hơn, đúng không?

- Cậu coi chừng cái mặt khỉ của mình đấy! Ai nói tôi sợ nào?

- Ồ, để xem ai sợ đến nỗi định rút lui ấy nhỉ?

- Ai vậy? Tôi có nói là rút lui sao?? Mà cậu bại dưới tay

tôi rồi còn định khiêu khích để tiếp tục bại à? Tôi sẵn sàng đây, ha ha.

Hoàng Kỳ hừ 1 cái rồi quay mặt đi. Nó thưa lại với cô là nó

sẽ tiếp tục. 1 Hoàng Kỳ và 1 Angus chứ có đến 100 thằng Vũ Hoàng Minh này cũng

cóc sợ! Fighting!!

Tiêu Dương cũng nhìn nó với ánh mắt dễ thương chết người:

- Hay quá, Minh giúp đỡ tớ với nha!_ cười.

Nó bất giác đưa tay lên bẹo má nhỏ:

- Vì cậu tớ sẽ ở lại!

Dương đỏ bừng mặt lên, nó nhìn thấy được cả khói đang bốc

lên nữa đấy. Nhưng đứng trước Tiêu Dương thì nó không thể kiềm chế được. Đảm bảo

ai cũng thế thôi, nhìn là muốn cắn, muốn bẹo, muốn ôm, muốn đá cho 1 phát. Như

Trần Duy lúc này cũng đang giơ 1 tay, vừa cười với nó vừa bẹo má Dương. Cả nó

và hắn cùng đồng thanh:

- Dễ thương thật!

Dương vừa kêu đau vừa quẫy quẫy 2 tay:

- A, A, hả ớ a, au á (thả tớ ra, đau quá)

Nó và Duy buông tay thì nhỏ ôm lấy má, phụng phịu:

- 2 người bắt nạt tớ!

Hoàng Kỳ đứng ngoài thấy ngứa mắt bèn nói chen vào:

- Thầy cô và mọi người vê rồi kìa. Mấy người tính đóng quân ở

đây à?

Thế là cả 4 rủ nhau đi ăn mừng. Tiêu Dương hết dỗi rất

nhanh, tíu tít đi giữa nó và Trần Duy, nói chuyện rôm rả. Hoàng Kỳ thì cứ ngó

lơ đi chỗ khác rồi thi thoảng lại kêu:

- Mấy người lắm chuyện quá!

Nó lè lưỡi, nghĩ bụng hắn cũng thích đi cùng chứ không thì

sao lại còn ở đây. Nhưng sợ nói ra mất vui, nó tiếp tục bàn luận về món cơm

chiên và chè Huế với 2 người còn lại.

Đang đi thì Hoàng Kỳ va phải 1 tên trong đám du côn đi ngược

chiều. Tên đó quay lại trừng mắt quát:

- Thằng khốn, mày đi kiểu gì đấy hả?

Cả đám nghe thấy tiếng quát liền dừng lại. Tên đi đầu quay lại,

gạt bọn đàn em ra để nhìn cho rõ mặt thằng "xấc xược" nào dám đụng

vào người của chúng:

- Thằng ngu nào........ Á, mày.... à, đại... đại ca, bọn em

biết lỗi rồi, bọn em không dám làm thế nữa, xin phép anh ạ!

Nói rồi hắn định co cẳng chạy nhưng đã bị Hoàng Kỳ túm cổ lại,

xách lên. Hoàng Kỳ trừng mắt lên nhìn tên đó:

- Mày vừa nói cái gì? Ai là thằng ngu hả?

Hắn sợ hãi run cầm cập:

- Em... em không biết đó... đó là anh, em "bay" liền

ạ!

Nói rồi hắn cầm tay Hoàng Kỳ, gỡ nhẹ nhàng xuống và tự vỗ

vào mông mình rồi chạy biến. Mọi người xung quanh nhìn Hoàng Kỳ với ánh mắt kì

thị và sợ hãi. Tiêu Dương núp sau áo nó len lén nhìn còn nó và Trần Duy đứng

nhìn hắn. Hắn quắc mắt:

- Nhìn cái gì? Có ai làm gì đâu chứ?

- Tôi đang xem trên mặt cậu có viết chữ "GIẾT NGƯỜI"

không mà mấy tên kia sợ như thế.

Hắn bực bội nhưng không nói gì nữa, chỉ quay sang nhìn anh

trai đúng 1s rồi quay đi. Duy thì im lặng rồi lại lên tiếng:

- Đi hát karaoke nhé.

Nó và Tiêu Dương nhảy lên đồng ý, quên hết mọi chuyện vừa

nãy mà vui vẻ vào quán Karaoke. Vừa bước vào cửa, tụi nó đã nhận ngay những cái

nhìn "khủng khiếp của các cô gái và 1 số ánh mắt đểu giả của bọn con trai.

Nó nghe thấy tiếng xì xào:

- Trời ơi, mấy người kia đẹp quá. 3 anh chàng pro hết sẩy!!

- Nhưng anh kia có bồ rồi, 2 anh còn lại nhìn thích hơn.

- Cô nàng kia trông cũng "ngon" phết chứ, đáng tiếc

là có thằng nẫng mất rồi.

Nó bực mình đi qua để lên phòng karaoke ở trên. Tiêu Dương

do sợ hãi nên đang bám lấy cánh tay nó, làm mấy kẻ lắm mồm kia tưởng là 2 đứa bồ

bịch. Thôi thì nó đang đóng giả con trai cũng chẳng sao, nhưng lại bảo nó không

bằng 2 tên kia thì hơi ức.

Lên đến phòng, tụi nó gọi đồ ăn và 1 ít nước ngọt không ga.

Sở dĩ không dám uống bia rượu vì tụi nó sợ bị cho thuốc, với cả người mẫu thì

không nên uống những thứ có cồn hoặc ga. Tụi nó chọn vài bài rồi đưa cho chú ở

dàn máy. Trần Duy xung phong lên hát trước với mấy bài nhạc pop lãng mạn. Giọng

của hắn trầm ấm và truyền cảm khiến người nghe như ngủ vùi trong mật ngọt. Nó

có cảm giác còn nghe được cả nhịp tim của Tiêu Dương khi


Polaroid