80s toys - Atari. I still have
Tình Yêu Dũng Cảm Của Quyên Tử

Tình Yêu Dũng Cảm Của Quyên Tử

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322633

Bình chọn: 7.5.00/10/263 lượt.

phụ nữ, mỗi lần làm đều là một lần hưởng thụ.

Cho nên đại đa số dưới tình huống này, Quyên Tử sẽ không từ chối, dù sao chuyện đó nghiêm túc mà nói là đôi bên cùng có lợi.

Quyên Tử cười khanh khách:

“Xem ra Tả thiếu của chúng ta chưa thỏa mãn dục vọng nhỉ, ra ngoài hai ngày nay không gặp cái đẹp nào à?”

Một tay vẫn nằm phần dưới như cũ, tay còn lại bám chặt gáy anh, nhón chân lên, cúi xuống cổ anh, mút từng cái…

Tả Hồng ưm nhẹ hai cái, không chịu nổi sự hấp dẫn như vậy, tìm được môi cô, phủ lên, đầu lưỡi khuấy động kích tình, phát ra âm thanh chụt chụt… Quần áo cô rơi xuống, mổ hôi lẫn với những tiếng thở dốc khó nhịn, có nặng có nhẹ vang vọng trong không gian…

Đến khi lấy lại được hơi thở bình thường, nằm trên giường, Tả Hồng ôm chặt cô gái trong lòng, giọng thì thào thỏa mãn:

“Quyên nhi, anh nhất định sẽ khiến cho em vui vẻ nguyện ý lấy anh, anh bảo đảm”

Quyên Tử mở choàng mắt, nhìn anh chằm chằm rất lâu, sau đó đẩy anh ra, ngồi dậy, kéo chăn quấn lấy thân thể, đứng bên giường quay lại nói:

“Tả Hồng, em nói thật, em chưa bao giờ nghĩ sẽ lấy anh, em và mẹ của anh đều nói rồi, đừi này không bước vào cửa Tả gia…”

“Vậy em vào cửa nhà ai, tên tiểu tử ở dưới nhà vừa rồi sao?”

Sắc mặt Tả Hồng sa sầm, như bóng đêm cuồn cuộn ngoài cửa sổ:

“Quyên Tử, đừng trách anh không cảnh cáo em…nếu em không muốn kết hôn, anh cũng sẽ ở vậy, cứ theo đuổi em, đời này em đừng hòng nghĩ đến ai, biết không?”

Quyên Tử cười khì khì:

“Lời nói của Tả thiếu thật gia trưởng, anh thích cưới vợ thì cứ cưới, ai cản trở đâu, vị hôn thê của anh còn đang chờ đợi kìa, mẹ anh nói rồi, đời này chỉ chấp nhận một nàng dâu, em cũng nói rồi, đời này em chỉ có một mẹ, người khác bắt em gọi là mẹ, em không thích, về phần người đàn ông ở dưới nhà, không mượn anh xen vào.”

Nói xong, hất đầu đi ra ngoài, Tả Hồng đã cảm thấy huyệt thái dương giật đau buốt, chuyện này thật là rối loạn.

Hôn sự giữa Tả gia và Mạc gia đã định từ lâu rồi, điều này không đơn thuần là chuyện giữa anh và Mạc Vân Kha, còn là quan hệ về mặt lợi ích chính trị giữa hai nhà, dù sao cũng khó tránh, loại quan hệ này rất bền chắc.

Trước kia anh cũng không cảm thấy gì, dù thế nào đi nữa thì anh và Vân Kha đã sớm ngầm hiểu với nhau, sau khi kết hôn thì nước sông cũng không phạm nước giếng, nhưng Tả Hồng không nghĩ đến sẽ gặp một cô gái như Quyên Tử.

Anh đã sớm đi đến việc hủy bỏ hôn sự với Mạc gia, hai người lớn nhà anh, cũng không lo, Tả gia chỉ có một cậu con trai, anh cứ kiên trì như vậy, trước sau gì họ cũng phải chấp nhận thôi. Cho dù họ không chấp nhận, bây giờ anh cũng không sống dựa vào bố mẹ, cùng lắm thì hai người sống với nhau thôi.

Chỉ là trong khi anh ra sức đấu tranh như vậy, con nhóc Quyên Tử này lại kiên quyết không chịu lấy, không muốn gả cho anh, không sao, Tả Hồng đời này lần đầu có ý muốn đường hoàng cưới một người phụ nữ về nhà, người cũng không ít, Tả thiếu ta sao phải lo?

Lúc đầu, Tả Hồng còn tưởng con nhóc này làm mình làm mẩy với mình, dù sao phần lớn phụ nữ đều như thế, nhưng sau, anh lại thấy cô mua nhà cửa, nghiêm túc muốn sống một mình.

Tả Hồng không đồng ý, nhưng ngoài mệt đành phải chiều theo ý cô, trong lòng có chủ ý đầu tiên cứ chiều, chờ xử lý xong việc lộn xộn trong nhà, rồi quay lại tính toán chuyện hai người.

Một năm qua, hai người tuy ba ngày hai bữa rùm beng một trận, nhưng cuối cùng, cũng không ồng có tên đàn ông lòng dạ xấu xa nào bên cạnh cô cũng coi như có chút tiến bộ. Người phụ nữ của Tả Hồng anh, kẻ khác đừng có mơ tưởng, đây là ranh rới cuối cùng của một người đàn ông.

Không nghĩ đến đột nhiên lại nhảy ra một tên đàn ông như vậy.

Tả Hồng mặc một cái quần là phẳng phiu đi ra ngoài, nhặt gạt tàn lên, cầm trong tay, búng điếu thuốc vừa ngậm trong miệng, tựa vào tường cạnh cửa toilet, giơ tay gõ hai tiếng:

“Quyên nhi, người đàn ông vừa rồi rốt cuộc là ai vậy, thật sự là tình cũ của em à”

Nửa ngày chẳng có động tĩnh, Tả Hồng dán lỗ tai lắng nghe, cạch cạch, cửa mở ra, Tả Hồng rụt đầu lại, cợt nhả:

“Anh sai rồi, anh sai rồi, vẫn không được à, vừa rồi là anh nóng nảy quá, quên mất quy ước, thực sự thì anh không quên chỉ là hỏi đại thôi, người đàn ông vừa rồi, nhìn có vẻ quen.”

Quyên Tử rên lên một tiếng, ném khăn tắm trên tay vào ngực anh, ghét bỏ đẩy ra:

“Cách xa tôi một chút, cả người toàn mùi thuốc hôi xì”

Tả Hồng nhảy vào ôm hôn rồi cắn một cái:

“Đây là hương vị đàn ông biết không, đừng có phân biệt tốt xấu gì”

Nhìn Quyên Tử chạy về phía phòng bếp, anh lại cất giọng:

“Em đợi chút, anh tắm rửa rồi nấu hoành thánh ăn khuya, anh mang từ Cẩm Giang về, để rã đông đã, em thích ăn nhân bánh rau dại…”

Quyên Tử mở tủ lạnh ra sững sờ, chỉ có một lúc thôi mà, tủ lạnh đã đầy, Tả Hồng người đàn ông này, quả thật rất tỉ mỉ.

Lấy quả táo rửa qua, cắn một miếng, ăn được gần nửa quả thì Tả Hồng ra đến nơi, bên hông quấn một chiếc khăn tắm, ôm chặt cô từ phía sau, cắn một miếng táo trên tay Quyên Tử:

“Ừm, lúc xong việc trở về, Huyện trưởng cho mấy thùng lớn, nói là táo trồng ở chỗ bọn họ rất ngon, cho chúng ta nếm thử”

Quyên Tử liế