XtGem Forum catalog
Tình Yêu Dũng Cảm Của Quyên Tử

Tình Yêu Dũng Cảm Của Quyên Tử

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324292

Bình chọn: 9.5.00/10/429 lượt.

ống gì, cô cũng không có ý định giấu diếm, lúc ở Mỹ, cô luôn ở cạnh anh, cảm giác thực sự rất ấm áp, nhưng chỉ giới hạn trong tình cảm an hem bạn bè. Triệu Hành nghĩ, chuyện nam nữ cũng rất tế nhị, giống như Quyên Tử, ban đầu chỉ là một cô nữ sinh mười bảy tuổi, nhưng lại khiến anh khó có thể khắc chế.

Nhưng đối với Tô Đồng, cho dù xinh đẹp tươi mới đứng trước mặt thì cũng không kích thích nổi dục vọng của anh, tình dục và tình yêu đi cùng với nhau, một người đàn ông không đụng đến thân thể một phụ nữ, thì người đó sao có thể yêu thương được cô gái kia?

Triệu Hành nhiều lần nói nửa đùa nửa thật với Tô Đồng, giục cô tim bạn trai, nhưng Tô Đồng rất cố chấp, cố chấp là chỉ vĩnh viễn đi một con đường không lối ra. Triệu Hành đã từng nghĩ rằng, chỉ cần mình trở về nước thì cô sẽ buông tay, nhưng sau đó cô ấy cũng quay về, khiến Triệu Hành cảm thấy có chút bất đắc dĩ.

Phải nói, bây giờ anh còn có chút oán giận, ngày đó Quyên Tử nói những lời như vậy, anh cũng đã suy nghĩ rất lâu, cảm thấy chỉ có thể là Tô Đồng, Tô Đồng chơi trò này, có lẽ là lúc cô ấy lên cấp trung học năm thứ hai

.Khi đó, anh chỉ cho rằng cô là đứa bé đùa dai, nhưng từ đó trở đi, Tô Đồng chính là có ý phá hỏng. Triệu Hành cũng không muốn trực tiếp chất vấn Tô Đồng, nhìn cô ấy đến gần như là lấy lòng, thậm chí là nở nụ cười hèn mọn, Triệu Hành bỗng không đành lòng, dù sao thì hai nhà bọn họ cũng còn có giao tình, cô ấy cũng làm bạn với anh nhiều năm như vậy.

Cũng may anh và Quyên Tử gặp lại nhau, may mắn còn có cơ hội. Đối với Tô Đồng, chỉ cần anh và Quyên Tử ở chung một chỗ, cô tự nhiên biết khó mà lui, đi tìm hạnh phúc cho riêng cô. Triệu Hành tính toán như vậy, nhưng dĩ nhiên đó là anh nghĩ quá đơn giản, bất luận là đối với Quyên Tử hay Tô Đồng.

Mặc dù gặp lại Quyên Tử, nhưng đã qua mười năm, anh phát hiện, có lẽ chỉ có anh còn nhớ mãi không quyên chuyện mười năm trước, Quyên Tử là cô gái không tim không phổi, có lẽ đã sớm quên, cô ất từ trước đến nay đều là người phóng khoáng ngông nghênh.

Còn có Tô Đồng, cho dù anh cố ý lạnh nhạt vẫn không ngăn được cô đến gần, cô ấy hình như không cảm nhận được sự lạnh nhạt này. Triệu Hành biết, Tô Đồng không phải là người ngây thơ ôn hòa như vẻ bên ngoài, có lẽ bởi vì biến cố của gia đình nên có vài phần mưu mô, cũng chính điều này khiến cho Triệu Hành mỗi khi đối mặt với cô đều không đành lòng, không đành lòng trách cứ, không đành lòng tổn thương, không đành lòng một nhát cắt đứt tình bạn nhiều năm như vậy. Quả thật không hề dễ dàng!

Tô Đồng đứng ở ngoài cửa nhìn anh chằm chằm, vẻ mặt có chút đặc biệt, không thể nói là khổ sở mà còn có cả thương tâm. Thậm chí Triệu Hành còn không biết cô đứng ở đó bao lâu rồi, có phải chuyện anh nói với Quyên Tử qua điện thoại cô đều nghe thấy?

Nhưng Tô Đồng chỉ im lặng một lát, cô nâng lên một nụ cười, đẩy cửa đi vào, bước chân nhẹ nhõm tự nhiên, giống như vừa rồi chỉ là Triệu Hành nhìn nhầm. Cô đi đến khoác cánh tay Triệu Hành, lắc nhẹ:

“Anh Hành, buổi tối chúng ta đi ăn đồ ăn Hàn Quốc được không, em mời”

Triệu Hành nhìn cô chằm chằm, khẽ thở dài:

“Đồng Đồng, buổi tối anh có hẹn”

Đáy mắt Tô Đồng thoáng qua tia tức giận:

“Là cô ta, đã nhiều năm như vậy, anh vẫn không quên được cô ta, cô ta có gì tốt, anh có biết cuộc sống riêng tư của cô ta rất loạn, cô ta và người đàn ông đã có vợ sống chung mấy năm, cô ta chính là đồ đàn bà hư hỏng….”

Chát…………… Triệu Hành tát Tô Đồng một cái, đưa tay bắt bả vai cô, khiền cho Tô Đồng không thể không ngẩng đầu nhìn thẳng mắt anh, Tô Đồng có chút sợ hãi, cô chưa bao giờ thấy Triệu Hành như vậy, khuôn mặt tuấn tú nhã nhặn bị sự tức giận làm vặn vẹo có chút dữ tọn, ánh mắt sắc bén như dao, thẳng tắp đâm vào người Tô Đồng.

“Không cho cô mắng chửi cô ấy, cô có biết nếu không phải vì cô thì cô ấy đã sớm là của tôi. Cô ấy vốn dĩ là thuộc về tôi, trong lòng tôi, cô ấy bây giờ hay mười năm trước đều vô cùng tốt đẹp.”

Đột nhiên Tô Đồng sửng sốt, thì thào nói:

“Anh đã biết, thì ra anh đã sớm biết………”

Triệu Hành buông cô ra, xoay người đi đến cửa sổ sát đất, đốt một điếu thuốc hít một hơi thật sâu, một lúc lâu mới chậm rãi nói:

“Chuyện trước đây, anh đã không muốn hỏi nữa rồi, em đi đi, hi vọng em có thể tìm được hạnh phúc của chính em, anh khẳng định hạnh phúc của em mãi mãi không phải là anh.”

"Ha ha ha!"

Tô Đồng phá lên cười, tiếng cười bén nhọn, còn có chút điên cuồng:

“Anh Hành, anh cho rằng không có tôi thì anh và người phụ nữ kia có thể ở cùng một chỗ sao, nằm mơ đi, vì tôi sẽ nguyền rủa anh, cả ngày lẫn đêm nguyền rủa các người….”

Triệu Hành xoa bóp huyệt thái dương co rút đau đơn, tiếng cười cuối cùng của Tô Đồng như vang vọng trong đầu anh làm anh phiền muốn chết. Quyên Tử đặt dao xuống, quét mắt nhìn Triệu Hành:

"Không thoải mái sao, gần đâ siêu thị thuộc tập đoàn Worle xuất hiện tin tức lừa gạt tiền, chuyện này rất khó xử lý?”

Triệu Hành thả tay xuống, ngẩng đầu cười:

"Mặc dù em không làm chuyên mục này nữa nhưng tin tức của em lúc nào cũng rất nhanh nhạy. Thôi hôm nay không nói chuyện của anh, công việc của em