pacman, rainbows, and roller s
Tình Yêu Đan Xen Thời Gian

Tình Yêu Đan Xen Thời Gian

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323751

Bình chọn: 8.5.00/10/375 lượt.

ở ngoài bảo bài trí năm trăm bàn tiệc cưới cung cấp cho tùy tùng đi theo, người đi đường cùng thôn nhân lân cận hưởng dụng, tính toán số lượng trong ngoài cộng lại ước chừng trên vạn người. Nữ chủ nhân Huyễn Nhi này chính là bận rộn đến bất tỉnh, vừa phải theo trượng phu nhận thức một vài đại thương, hộ khách, vừa phải dặn dò người hầu phục vụ xử lý; bởi vì đối với cổ lễ (lễ nghi thời xưa) hoàn toàn không hiểu biết, lại thỉnh Lãnh thúc tìm đến mấy lão mama thỉnh giáo, không ngờ chuyện lại vẫn còn một cái sọt (hem biết a ~, mà ta nghĩ chắc là lỗ hỏng), thật sự là sợ chết…

.

Rốt cục tất cả phong cảnh náo nhiệt toàn bộ đi qua, ngày hôm sau để cho người hầu thu thập tàn cuộc, sau khi từng khách nhân khởi hành đi hết, Huyễn Nhi mới cảm giác chính mình sắp sụp đổ! Không biết xảy ra chuyện gì, trước đó vài ngày liền choáng váng đầu đến khó chịu, bởi vì vội vàng ngược lại không chú ý nhiều lắm, chỉ cho là mình mệt mỏi quá độ, nhưng hôm nay lại có chút tệ hại hơn! Không chỉ có choáng váng đầu, còn muốn nôn mửa, thậm chí còn không rời giường nổi…

.

Lời của mẫu thân từng nói qua bây giờ như điện quang hỏa thạch chợt hiện vào trong trí nhớ của mình: mẹ có nói qua, mỗi thân thể cùng linh hồn nhất định phải từ trường tương khế hợp lại vừa linh hoạt sử dụng thân thể. Còn một vài người dựa vào tái sinh bởi vì từ trường không tương thông, cho nên sau khi tái sinh, không phải là sắc mặt xanh mét chính là thân thể cứng ngắc giống như cương thi, thậm chí có chút phù hợp, cũng sẽ có trục trặc trên một vài bộ phận. Bởi vậy mẹ không dám tùy tiện tìm thân thể cho nàng dựa vào tái sinh. Còn thân thể Tô Huyễn Nhi này, nhập vào thân trải qua gần hai tháng, cũng chưa từng có cái gì không ổn, vừa vặn hoàn toàn thích ứng. Dù sao đây là thân thể tiền sinh của nàng, nhưng chung quy sẽ có một chút sai biệt đi? Nếu không tại sao hôm nay chính mình đột nhiên yếu ớt như vậy? Qua vài ngày sẽ được đi? Mẹ cũng không nói cần phải điều chỉnh như thế nào.

.

Bận rộn làm xong hôn sự cho Vô Hà, Thạch Vô Kỵ liền cùng các tổng quản cả ngày nhốt ở trong Phong Vân lâu làm việc hoàn toàn quên mình. Nàng đã lĩnh giáo rồi, Thạch Vô Kỵ này là một thiết lập công sự mất hết tính người, ba ngày ba đêm cũng sẽ không đi ra. Thời điểm làm việc ở Phong Vân lâu, tạp vụ nhân sĩ không được vượt qua Lôi Trì một bước, ngay cả Huyễn Nhi cũng không cho. Hôm nay trời còn chưa sáng hắn đã đi, nàng dây dưa làm nũng, hôn nàng một hồi thật lâu mới đi, cuối cùng lại không giữ được hắn. Bình thường nàng sẽ không quá để ý, chủ trì một sự nghiệp lớn có thể có mỗi ngày nhàn hạ cắn răng tốt số như vậy, trừ phi muốn phá sản. Nhưng hôm nay nàng không thoải mái nha, mặc dù không có trực tiếp nói cho hắn biết, nhưng tại sao hắn lại không hiểu phong tình như vậy? Lúc người không được khỏe liền sẽ mãnh liệt đi vào chỗ bế tắc, đây là có thể được phép.

.

“Thiếu phu nhân, dùng cơm, buổi sáng người không ăn được mì phở, phòng bếp đặc biệt làm điểm tâm phương Nam chính gốc, đại thiếu gia còn dặn dò hầm bát canh gà cho người bổ thân thể…” Một nha hoàn lạ mặt đem cơm tiến vào.

.

“Không ăn không ăn, đem ra đi!” Nghe thấy mùi đồ ăn liền muốn nôn mửa, đương nhiên ngay cả nhìn cũng không muốn nhìn.

.

Nha hoàn kia kỳ rất quái, chẳng những không có bị hù lui, trái lại đến gần bên giường trực tiếp nhìn chằm chằm Huyễn Nhi, ánh mắt kỳ dị.

.

Huyễn Nhi ngồi dậy, kỳ quái nhìn nàng, nha hoàn này nàng xác định chính mình chưa bao giờ thấy qua.

.

“Ngươi là ai?” Huyễn Nhi cẩn thận hỏi.

.

“Ba ngày sau Tô lão gia sẽ tới đây, muốn tiểu thư trong vòng ba ngày lấy sổ sách đưa cho tiểu tỳ. Hơn nữa muốn tiểu thư chuẩn bị tốt rời khỏi, lão gia muốn mang tiểu thư quay về Giang Nam, sẽ không bỏ tiểu thư ở nơi này chịu tội. Nhớ kỹ, tiểu tỳ gọi là Tiểu Nghi, ở tại phòng ba của phòng nữ hầu.” Vội vàng dặn dò xong, giống như một trận gió bỏ đi, xem ra có chút công phu. Huyễn Nhi lặng người thật lâu.

.

Ông trời! Lão nhân Tô Quang Bình kia muốn tới, ba ngày sau sẽ đến? Làm sao bây giờ? Còn muốn mang nàng đi? Không sợ đắc tội với Thạch Vô Kỵ? Trừ phi có chỗ dựa vững chắc rất tốt. Kỳ quái nhất chính là vì sao phải mang nàng đi? Tuyệt đối không phải là bản tính huyết thống gì, trừ phi nàng có thể mang đến cho hắn ưu đãi cực lớn! Tô Quang Bình không dễ đối phó, sợ Ngọc nương phải chịu khổ, nàng nên làm cái gì bây giờ? Nếu như thực sự cho hắn một quyển sổ sách giả, Ngọc nương cũng không thoát khỏi Tô gia, nhiều lắm tạm thời chịu một chút nổi khổ da thịt. Hiện tại thân thể này lại suy yếu không chịu nổi, như thế nào mới tốt đây?

.

Đi ra khỏi phòng, ở trên hành lang dài nhìn thấy Tiểu Thanh. Rất lâu không thấy nàng, Huyễn Nhi không hiểu nhìn nàng, biết nàng là một nữ hài số khổ, cũng không so đo ý đồ của nàng, dù sao chỉ cần Huyễn Nhi nàng giữ chặt Vô Kỵ, người khác cũng không xâm phạm vào, còn Tiểu Thanh cũng có ý vô ý trốn tránh nàng.

.

“Thiếu phu nhân.” Tiểu Thanh liễm thân hành lễ.

.

“Có chuyện gì sao?” Huyễn Nhi tính toán muốn đi tìm đôi phu thê đằm thắm mới cưới tán gẫu, muốn dời đi lực chú ý đối với t