Tình Yêu Của Chúng Ta

Tình Yêu Của Chúng Ta

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323754

Bình chọn: 10.00/10/375 lượt.

là bất đắc dĩ. Cậu ấy đã ở trong cái gút mắc đó từ lâu rồi. Còn nhớ những gì anh nói ở biển chứ? Nếu có

ngày em biết cậu ấy lừa dối em, thì đó chỉ là vì bất đắc dĩ, vì một gút

mắc đã có từ lâu mà cậu ấy không thể nào tháo ra được.

- Em không biết nữa. Anh về đi, em muốn ở một mình

- Nhi…

- Em đã gọi Chi rồi, cô ấy sẽ đến bây giờ thôi

Nghe thấy vậy, anh cũng bớt lo lắng. Anh biết cô cần một người bạn an ủi

- Nhi, Nhi. Mở cửa cho mình.

Lúc nãy nghe bạn thân của mình khóc, Chi lo lắng, không biết chuyện gì

đã xảy ra. Thiên ra mở cửa, Chi chạy nhanh vào, thấy gương mặt phờ phạc

của Nhi, cô lao đến ôm lấy cô vào lòng. Nhi khóc nức nở lên.

- Chi, làm phiền em lo cho Nhi giúp anh.

- Được rồi, anh đi đi. - Chi vừa vỗ về Nhi, vừa nói với Thiên.

Sau khi rời khỏi nhà Nhi, Thiên phi xe về nhà Phong. Khi anh đến chỉ

thấy mọi thứ để kỉ niệm cho 1 năm họ quen nhau đều đã giăng đầy nhà,

Phong thì ngồi im trên ghế.

- Cô ấy biết rồi. - Anh biết Thiên đã đến, nên cũng không quay đầu lại, như nói cho Thiên mà cũng như nói cho chính mình nghe.

- Mình biết.

- Cô ấy khóc, khóc rất nhiều. Mình không biết nên làm gì để cô ấy ngừng khóc nữa. - Anh ôm đầu

- Mình biết

- Tất cả là tại mình, mình không nên lừa dối cô ấy như vậy. Ngay từ đầu, mọi thứ đã là sai lầm.

- Phong, có thể cậu lừa dối cô ấy là sai, nhưng tình yêu của hai người

thì không như thế. - Thiên an ủi Phong. Anh là bạn thân với Phong đã

bao năm nay, chưa bao giờ thấy cậu ấy như thế

- Hôm nay, mình cảm thấy cô ấy như sắp rời xa mình. Thiên, cậu nói xem, cô ấy sẽ không rờ bỏ mình đâu, đúng không?

- Cô ấy sẽ không, giờ đã có Chi bên cạnh cô ấy rồi. Mình nghĩ cậu nên để cô ấy suy nghĩ tiếp đã, đợi cho cô ấy bớt đau buồn thì hãy đến tìm rồi

giải thích. Mình tin cô ấy sẽ hiểu mà thôi.

Đúng vậy, cô ấy sẽ suy nghĩ kĩ mọi chuyện mà thôi.

Suốt cả tuần vừa rồi, anh không được gặp Nhi, nhưng Chi đã đến tìm anh,

mắng ch*i anh nhiều rồi. Anh tình nguyện để Nhi đánh mắng anh như thế,

nhưng cô không hề đến tìm anh. Anh rất lo, nỗi lo mất cô ngày càng lớn

trong anh. Minh cũng đã biết chuyện, cũng đã nhiều lần nói anh là dại

dột, sao có thể làm thế. Nhưng dù gì cũng là bạn thân bao năm, Minh cũng cố gắng ở bên anh, an ủi anh.

Cho đến một ngày, anh mãi cũng không bao giờ quên cái ngày này, tim anh tưởng chừng như vỡ ra khi nghe Chi nói:

- Anh Phong, nguy rồi, không thấy Nhi đâu hết. - Cái gì? - Phong không tin được vào tai mình, anh lắc lắc vai Chi hỏi lại

- Không.. không thấy Nhi đâu hết. Đồ đạc của cậu ấy cũng biến mất rồi.

- Không thể thế được.- Phong thì thào

- Cậu ấy giờ làm gì còn người thân nào nữa, không biết đã đi đâu rồi nữa.

Phong nghĩ đến một mình cô ở bên ngoài, không nơi nương tựa, không có

bạn bè giúp đỡ, cũng không có anh bên cạnh bảo vệ cô, sẽ nguy hiểm cỡ

nào.

Rồi anh quay lại nhìn hai người bạn tốt nói:

- Thiên, Minh, phiền hai cậu chia nhau ra tìm Nhi cùng mình. Chi, cô có nghĩ ra nơi nào cô ấy có thể đi đến không?

Thế rồi bốn người Phong, Thiên, Minh và Chi tìm Nhi khắp nơi nhưng đều không thấy, cô cứ như là bốc hơi khỏi mặt đất vậy.

Hai tuần, đã hai tuân nhưng anh vẫn không tìm thấy Nhi đâu. Anh cũng đến những nơi họ từng đến với nhau, nhưng đều không thấy hình dáng cô.

Anh nhìn chiếc ảnh họ từng chụp cùng nhau. Đó là lần hai người tổ chức

giáng sinh. Cô bắt anh chụp ảnh đôi, nói là giữ lại kỉ niệm, sau này có

thể lấy ra xem. Anh nhìn nụ cười của cô, lúc đó cô mới đẹp và đáng yêu

làm sao, vậy mà chỉ trong nháy mắt đã biến mất khỏi thế giới của anh

rồi.

Mở cửa căn nhà của Nhi, không có gì thay đổi. Có thay đổi thì chỉ là giờ đã không còn cô ở nơi này, anh đã không thể thấy được hình bóng của cô

nữa rồi. Anh đi quanh ngôi nhà, mỗi một ngóc ngách anh đều như thấy được cô, mỗi một nơi trong này đều có kỉ niệm của họ.

Rồi anh ngồi xuống bên giường cô, mở ra bức thư cô để lại cho anh mà hai tuần trước Chi đưa cho anh.

“Phong, cảm ơn anh đã cho em biết cái gọi là hạnh phúc trong quãng

thời gian qua. Đó là quãng thời gian vui vẻ và hạnh phúc nhất cuộc đời

em. Sau này, anh phải thật hạnh phúc đó, phải thật vui vẻ và hãy tha thứ cho mẹ của em. Em mong rằng gút mắc trong lòng anh đã được giải tỏa.

Yêu anh, có lẽ là sẽ có tổn thương, nhưng cũng chính vì vậy em mới yêu

anh vì nỗi đau bao giờ cũng sẽ lưu lại lâu hơn là niềm vui. Em rất vui

vì anh đã yêu em thực lòng, nhưng em không thể quên được nỗi đau này, nó quá lớn.

Mong anh sẽ mãi hạnh phúc. Tạm biệt.

Nhi”


Không biết từ bao giờ mà nước mắt đã rơi trên khuôn mặt Phong. Anh không thể hạnh phúc được, anh sẽ không hạnh phúc nếu không có Nhi. Chẳng phải đây là điều anh luôn mong muốn trước đây hay sao? Bây giờ đã đạt được,

nhưng anh lại cảm thấy đau quá. Anh hối hận, thực sự hối hận vì cái kế

hoạch điên cuồng kia của mình. Phong ngồi xuống đất, tay vẫn nắm chặt

bức thư của Nhi. Anh không muốn tin, thực sự không muốn tin là anh đã

mất cô rồi.

**

Trong bar New Club, Thiên, Minh ngồi nhin Phong uống rượu không ngừng.

Họ chỉ còn biết cảm thán cho người bạn


Disneyland 1972 Love the old s