XtGem Forum catalog
Tình Yêu Bá Đạo Của Tổng Giám Đốc Hắc Bang

Tình Yêu Bá Đạo Của Tổng Giám Đốc Hắc Bang

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326334

Bình chọn: 10.00/10/633 lượt.

c biệt của tổng giám

đốc nào được thoải mái như cô rồi. . . . . . Cô đi tới sau

lưng Lăng Diệp, cúi người xuống đè lên người anh, lẩm bẩm:

"Diệp, anh sẽ làm hư em mất."

"Anh biết em thích tự do." Lăng Diệp không hề kiêng kỵ việc Úc Hàn Yên vẫn

đang ở sau lưng mình, tiện tay mở một bản hợp đồng ra, nhàn nhạt nói.

Không muốn em rời khỏi tầm mắt anh, nhưng lại muốn cho em được tự do sao?

Thật ra thì, em đã có thói quen ở bên cạnh anh từ lâu rồi. Trong lòng Úc Hàn Yên rất cảm động, cô cười nói:

"Anh đã nói một câu rất đúng."

Tầm mắt Lăng Diệp đang đặt trên bản hợp đồng liền chuyển về phía khuôn mặt Úc Hàn Yên, lông mày anh hơi giãn ra, anh dò hỏi:

"Nói gì?"

"Kiếp trước em không gây ra tội gì nên ông trời mới ban ơn cho em gặp được anh."

Không những thế, mà kiếp trước em hẳn đã cứu vớt hành tinh, cho nên ông trời mới để cuộc đời em gặp được anh.

……………

Trụ sở chính Nhan gia, thư phòng Nhan Hạo.

"Tôi muốn cái mạng của Lăng Diệp —— tổng giám đốc tập đoàn Lăng Thị, giá

tiền anh tự đưa ra." Điện thoại di động của Nhan Hạo vừa nối thông với

đầu bên kia, hắn liền đi thẳng vào vấn đề chính.

"Mặc dù hắn ta

sinh ra trong giới bạch đạo quyền quý, nhưng lại có quan hệ rất sâu sắc

với bang Liệt Diễm." Người bên kia điện thoại sau khi im lặng gần mười

giây mới dùng giọng khàn khàn, khó nghe nói.

Nhan Hạo đứng trước cửa sổ sát đất, mắt nhìn phong cảnh bên ngoài, khẽ cười nói:

"Từ trước đến nay tôi không biết, thủ lĩnh của tổ chức sát thủ hàng đầu thế giới lại là một ông chủ sợ phiền phức đó."

"Mười tỷ." Giọng nói khàn khàn lại vang lên lần nữa.

"Anh đúng là có dũng khí ra giá." Nhan Hạo nhíu mày, nói giễu cợt.

Hắn dừng một lúc, tiếp tục nói:

"Tôi sẽ chuyển trước cho anh ba tỷ, phần còn lại sẽ được chuyển đủ sau khi thành công."

"Không thành vấn đề."

Nhan Hạo suy nghĩ một lúc, bổ sung thêm một câu:

"Không được giết chết vợ chưa cưới của hắn." "Vẫn chưa tan tầm

sao?" Úc Hàn Yên duỗi thẳng lưng một cái, mở mắt nhìn người đối diện vẫn đang cặm cụi xem văn kiện, dùng giọng hơi khàn hỏi.

Lăng Diệp ngẩng đầu lên nhìn cô, sau đó đứng dậy, cầm chiếc áo vest đang vắt trên ghế, vừa mặc vừa thản nhiên nói:

"Bây giờ tan tầm được rồi."

Ngay tức khắc Úc Hàn Yên liền tỉnh hẳn. Cô ngồi thẳng người dậy, nói khẳng định:

"Người trong công ty đã tan tầm từ sớm rồi."

Lăng Diệp đi tới trước mặt cô, cúi người xuống, tay phải đặt sau ót cô, hôn lên môi cô.

Úc Hàn Yên ngoan ngoãn vòng hai tay qua cổ anh, chìa cái lưỡi thơm tho ra, chủ động nghênh hợp nụ hôn của anh.

Ánh mắt Lăng Diệp biến sắc, tối tăm không thấy đáy. Bên trong như có gì đó

đang trỗi dậy, bàn tay anh đặt sau ót Úc Hãn Yên cũng tăng thêm lực. Một lúc sau, anh kéo khoảng cách giữa hai người ra, nếu anh

không làm như thế, rất có thể anh sẽ không kiềm chế được, lột luôn quần

áo của đối phương trong đây mất.

Úc Hàn Yên mở mắt, bên trong phủ một tầng hơi nước. Cô đưa đầu lưỡi mềm mại của mình ra liếm một vòng

quanh miệng, giống như con mèo nhỏ thỏa mãn vì được ăn no.

Đôi

mắt hẹp dài của Lăng Diệp nhấp nháy. Người này không biết là hành động

bây giờ của mình có bao nhiêu sức quyến rũ chết người sao. Nếu không

phải cô đang trong thời kỳ kinh nguyệt, anh thề sẽ ăn cô không để sót

lại thứ gì. Anh ngồi thẳng người lên, không dám nhìn đối phương, dùng

giọng có chút kỳ quái nói:

"Anh đói rồi."

Đúng! Anh đó bụng. Anh muốn ăn đồ ăn, cũng muốn ăn cả cô!

Úc Hàn Yên đứng thẳng người, vừa chỉnh lại bộ đồ công sở của mình vừa nhỏ giọng trách cứ:

"Ai bảo hết giờ anh cũng không thèm đánh thức em dậy!"

Cô dừng lại mấy giây, nói thêm:

"Nếu đã đói thế vậy ra ngoài ăn cho nhanh."

Tay phải Lăng Diệp bắt lấy bàn tay trái Úc Hàn Yên, để mười ngón tay đan xen vào nhau. Hai người cùng đi ra ngoài. Anh nói:

"Anh muốn ăn đồ ăn em làm."

Úc Hàn Yên biết sẽ rất khó để thay đổi quyết định của anh, nên cũng không

khuyên giải gì, chỉ có điều, cô không thể không thừa nhận, đối phương

vẫn còn nhớ đến tài nấu nướng của cô làm cho cô rất vui mừng.

Về

tới biệt thự, Úc Hàn Yên ném chiếc áo vest nhỏ lên trên ghế sofa, đi

thẳng đến phòng bếp mở tủ lạnh ra, nhìn đủ loại rau củ, thịt cá tươi mới trong tủ, cô quay đầu lại hỏi:

"Anh muốn ăn món ăn Trung Quốc hay món ăn tây?"

Lăng Diệp cởi áo vest ra, nói giọng bình bình:

"Món ăn Trung Quốc." Anh nhớ lần trước cô làm món Trung Quốc. Cái mùi vị đặc biệt đó khiến anh phải nhớ nhung hơn một tháng trời.

Úc Hàn Yên

nghe xong, trong đầu nhanh chóng nghĩ ra một vài món. Quần áo

cũng không kịp thay, cô cởi cúc tay áo, vén cao lên, đeo tạp dề vào,

nhanh chóng mở tủ lạnh lấy những nguyên liệu nấu ăn mình cần ra.

Là một sát thủ xuất sắc, Úc Hàn Yên sử dụng vũ khí bình thản đến xuất sắc, cho nên so với đầu bếp hàng đầu, tốc độ thái thức ăn của cô có thể còn

nhanh hơn.

Lăng Diệp dựa người vào cửa phòng bếp, vẻ mặt dịu dàng lẳng lặng nhìn Úc Hàn Yên. Người phụ nữ lúc nghiêm túc có cảm giác thật đặc biệt.

"Làm gì mà nhìn chằm chằm vậy? Muốn học sao?" Úc Hàn Yên bỏ một con cá vào trong chảo rán, buồn cười hỏi.