pacman, rainbows, and roller s
Tình Thù

Tình Thù

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321975

Bình chọn: 7.00/10/197 lượt.

là chuyện thường mà- LãnhPhong nhặt tờ báo lên, trầm tĩnh- Có bài báo viết là cô vợ khôngchịu nổi sự phảnbội của chồng, người yêu cũ chỉ là an ủi cô thôi…Chia tay đâu phải là chấm hết…Vẫncòn là bạn mà…

Hàn Dương sững lại…

Lãnh Phong cố tình làm vậy. Gánh hết mọi chuyện,chỉ để gỡ rắc rối cho Hàn gia, cho Văn Bảo và Hà Doanh không phải đối mặt với rừngchỉ trích.

Hàn lão gia cũng nhanh chóng hiểu ra…Đứa trẻnày…

-Con rất thông minh…nhưng cũng không cần phảilàm vậy đâu Phong…Dù sao con cũng là người của nhà ta…Không thể không để ý tớidanh tiếng của mình được. Vả lại…

-Dạ…Nếu không còn gì, con xin phép ra ngoài làmviệc…

Lãnh Phong bước ra ngoài, đã có nhiều phóng viênchờ anh ngoài sảnh:

-Ông Hàn…Làm ơn cho biết chút thông tin…Ông vàcô Lục…quan hệ thế nào?

-Ông Hàn..nghe nói ông và cô Lục đã có định ước…Saukhi ông và người vợ hiện tại ly dị sẽ công khai. Ông có cải chính gì không?

-Ông Hàn….

Lãnh Phong không nói không rằng, chỉ đi theo sựmở đường của toán bảo vệ, mất hút vào thang máy.

Ngay lúc đó điện thoại của anh reo.

Giọng Vũ Lâm:

- Con về nhà ngay…Mẹ có chuyện muốn hỏi…

- Thưa mẹ…Con mới về!

Trên tay Vũ Lâm là một tờ báo vừa xuất bản:

-Đây là cách giải quyết của con sao? Minh tinh LụcAn Nhiên, con cũng tài giỏi lắm, tìm được minh tinh đóng kịch chung…

Lãnh Phong không trả lời. Minh tinh thì cần tiềnlẫn những tin đồn cho thiên hạ không phải lãng quên…Anh có mục đích của riêngmình. Hai bên cộng tác với nhau, cùng có lợi:

-Vất vả lắm mới lấy được lòng tin của ông nội…Conmuốn hủy hoại tất cả à?

-Không đâu…Ông nội cũng biết chuyện rồi mà…Connghĩ không có vấn đề gì…Đàn ông mà mẹ…Chỉ có phụ nữ là khổ thôi!

Ánh mắt lạnh như băngđó hướng về bà trách móc:

-Con trách mẹ đã lôi chuyện vợ yêu của con ralàm khó con à? Mẹ cũng chỉ nói sự thật thôi…

-Lần sau mẹ có thể đặt máy ảnh vào góc tối hơn.May là Doanh Doanh không để ý…người chơi cô ấy một đòn đau lại là mẹ chồng cô ấy…

Vũ Lâm khựng lại…

Bà cười gằn:

-Con biết hết rồi à?

-Con không phải đã nói với mẹ rồi sao? Đừng độngtới Doanh Doanh. Cô ấy là vô tội…

-Có tội chứ! Tội là con gái của hai người đó…Tộilà…

-Tội là có một gia đình quá hạnh phúc. Đúngkhông?

-Phải…Đó cũng là một cái tội…

Dĩ vãng từng chút một, hiện về…

Trong công viên ngày đó, nhà bốn người hạnhphúc…Đứa trẻ lớn thì tung tăng trên nền đất, chạy đùa với ba. Đứa bé nhỏ trongnôi, đang cùng mẹ nhìn cha và anh vui đùa trong nụ cười rạng rỡ.

Còn bà…đứng đó…Thân tàn ma dại…không ra một conngười…

-Tội rất lớn….

-Mẹ nhất định sẽ trả được mối hận đó…Một ly rượucó thuốc kích thích, một đứa con bất đắc dĩ, một mối tình dang dở, thiết nghĩDoanh Doanh đã chịu nhiều rồi…

Lãnh Phong lẳng lặng nhìn mẹ…

-Tha cho cô ấy đi mẹ…

-…………

-Những người gây ra những tổn thương của mẹ, consẽ giúp mẹ trả hết cho xong…Con chỉ yêu cầu mẹ, đừng động tới Doanh Doanh…Nếukhông, con cũng sẽ ngăn lại bằng mọi giá…Lúc đó mẹ con mình sẽ càng xa lạ…Mẹơi!

Giọng nói chứa đầy thê lương, trách móc…

-Con dọa mẹ đó à?

-Hơn 20 năm đợi được…không lẽ chỉ có vài thánglà không chịu đựng nổi sao? Con hứa rồi, nhất định sẽ làm được mà…

Lãnh Phong bước ra cửa…

Anh đã từng luyến tiếc hạnh phúc…Đã từng cố níukéo…Đã trong những đêm lặng lẽ nhìn cô ngủ….Đã ôm con vào lòng, hít thật sâumùi hương thơm mịn trẻ thơ…

Nhưng anh chỉ có thể đứng lặng nhìn cô…như nhữngngày cũ….Trên lầu cao thấy cô cười rạng rỡ mà lòng ấm áp vô cùng.

Người ta có thể cười Phong, tại sao là yêu màkhông dám nhận, tại sao không mạnh mẽ giữ lấy cô chặt bên mình.

Vì Phong là đứa trẻ sinh ra từ thủ đoạn…Anhkhông xứng làm người. Bản thân chỉ là một công cụ giật giành hạnh phúc…Để khikhông được, bị ném vào một xó ven đường.

Phong rất yêu mẹ…

Nhưng mẹ không yêu anh!

Không sao cả…Dù thế nào Phong vẫn sống, vẫn lớnlên và vẫn được học hành…Vẫn còn may mắn hơnnhiều người khác. Buổi tối trời mưa có chỗ ấm êm mà ngủ, không phải quan tâm đếncơm áo gạo tiền.

Chỉ có…Nỗi oán thù baonăm trước. Mẹ không quên được. Một ngày nào đó, mối hận này cũng phải giải quyếtcho xong.

Phong là kẻ được chính số phận lựa chọn, là ngườiđóng vai trò xóa đi nỗi ám ảnh của Vũ Lâm trong quá khứ…Trong câu chuyện của họ,không ai là người có lỗi. Ai

cũng muốn giữ gìn hạnh phúc…Thủ đoạn, dù họ códùng đến, cũng chỉ vì muốn bảo vệ cho hạnh phúc của mình tồn tại mãi mà thôi.

Chỉ có những thứ sinh ra từ thủ đoạn ấy, bịkhinh khi, bị vứt bỏ mới là thứ không nên tồn tại. Lãnh Phong- cơn gió lạnhbuốt- vốn là một thứ bên lề hạnh phúc. Khi ra đời không ai chào đón, chỉ mong nếucó biến mất, có ai đó nhỏ giùm một giọt lệ tiếc thương!

Cuộc họp bất thường hôm nay diễn ra căng thẳng hơn thường lệ…

Đó là một buổi kiểm điểm trách nhiệm của Hàn Dương…Hợp đồng lớn nhất của công ty hiện tại là việc xây dựng một loạt cao ốc thương mại lớn, bất ngờ bị đình trệ, nguyên nhân là nhà cung cấp vật tư của Hàn thị- Vĩnh Tường không thực hiện đúng hợp đồng, khiến trước mắt phải đối diện với một loạt vấn đề, nổi bật nhất là bồi thường theo thỏa thuận của khách hàng