
Điêu Điêu Tiểu Cửu, tự nguyện để bổn môn chịu chút khổ. Điêu Điêu Tiểu Cửu cũng biết bản tính của hắn, phải biết rằng Đại bá chỉ có một mình nàng, trăm năm sau, bổn môn này không phải truyền cho nàng, chẳng lẽ hắn lại không tiếc mà cho người khác sao. Đại bá nói là nói như vậy, lúc hắn còn sống muốn lấy một chút đồ của hắn cũng rất khó. Vì cái tên Long Tại Thiên này mà giết gà, có thể thấy được hắn thật sự rất xem trọng hôn sự này.
Mọi người nhao nhao cao hứng một tiếng, canh này có lẽ là cháo gà, nhưng nhìn bên trong canh không thấy gà đâu, chỉ có thể nhìn thấy một đống rau cỏ. Nhưng nhất định thứ này so với lúc trước vẫn ngon hơn, nên vẫn còn hi vọng, mọi người vừa nhẫn nại để cái canh đại dương này nhìn trời, vừa tiếp tục ôm bụng đói chờ.
Lần này thì nhanh hơn, chậu mang lên càng lớn mà không có màu, ước chừng lớn như bồn rửa mặt vậy, Điêu Bì với tư thế hiên ngang oai hùng của nữ hài tử bê vào.
Đây là một chậu đậu, cũng chưa lột vỏ, chỉ mới luộc qua, Điêu Bì nhìn thoáng qua Đại bá, ý nói, nàng cũng hết sức rồi!
Đại bá suy nghĩ một chút, nén đau thương nói: “Mang gà lên!”
Chúng nhân lộ sắc mặt vui mừng, rốt cục có thể thấy thịt rồi!
Đó là cái dạng gà gì a, Mắt Điêu Điêu Tiểu Cửu mơ màng, thật già a, già đến đầu khớp xương cũng lòi ra khỏi da, nghĩ đến gà này nhất định chờ chết già ở nơi nào, không nghĩ tới Đại bá lại có bản lãnh đem lão nhà người ta ra khiến yến hội xôn xao, nói thật ra, muốn tìm đến một con gà nhiều năm như vậy còn phải tốn một ít công phu, Điêu Điêu Tiểu Cửu xưa nay kính lão, nhưng nói là nói vậy, nàng thật không dám khen tặng Đại bá.
Tất cả mọi người phát ra tiếng thán phục, Long Tại Thiên cũng cười, hiện tại hắn hiểu nhà người ta tại sao nhắc tới Điêu môn sẽ cười đến rụng răng!
Hắn quay đầu lại, nhìn Điêu Điêu Tiểu Cửu một cái, nha đầu này cũng đủ mập mạp, cũng không có gầy nhom. Hắn muốn mau chóng cưới nàng về nhà, cứ để ở chỗ này có mà chết đói. Còn đang vét sạch thức ăn trong bữa tiệc…
Người đông sức lớn, một con gà già như vậy cũng bị ăn tươi, một chậu đậu lớn như vậy cũng ăn hết rồi.
Tất cả mọi người đang chờ mong, chờ mong kỳ tích phát sinh…
Nhưng, kỳ tích không phải mỗi ngày đều phát sinh. Đại bá rất không vui vẻ tuyên bố, hôm nay thật sự ăn quá no, cần vận động tiêu hóa bữa tiệc ngon miệng này. Cho nên, mọi người từ đâu tới thì về chỗ đó, hắn không thể giữ khách nữa. Chưa từng nghe qua thâm hụt tiền lớn như thế.
Tất cả mọi người lưu luyến không muốn rời phất tay từ biệt, chỉ trừ cái tên da mặt dày Long Tại Thiên kia ra.
Đại bá nhất định muốn giữ hắn lại trên núi ở vài ngày, phải biết rằng ở trọ thật là tốn tiền, không bằng giữ tiền lại sau này cho Điêu Điêu Tiểu Cửu. Đại bá nhất định là loại người… này, hắn nếu đã đem một người coi thành người của mình, sẽ cực kỳ thể thiếp tỉ mỉ quan tâm. Hiện tại, Long Tại Thiên đã bị hắn coi thành vị hôn phu của Điêu Điêu Tiểu Cửu. Đương nhiên sẽ lo lắng thật tốt cho hắn.
Long Tại Thiên lọt mắt xanh Đại bá cảm thấy rất khoái trá, được voi đòi tiên bèn đưa ra yêu cầu, muốn mang Điêu Điêu Tiểu Cửu đi dạo khắp nơi, cho biết đường xá.
Đại bá gật đầu đồng ý, hắn đang muốn đuổi mọi người đi, để thu hoạch những… sính lễ này.
Điêu Điêu Tiểu Cửu không muốn, “Ta hôm nay choáng đầu. Muốn trở về phòng nghỉ ngơi.”
Long Tại Thiên vẻ mặt cười đến tà khí: “Tốt, ta vừa lúc muốn biết các ngươi ở đâu, có thể dẫn ta qua sao?”
Đại bá nói: “Ngươi đành vất vả một chút ở phòng sư huynh nàng đi. Hiện tại bọn chúng không ở đây. Điêu Điêu, ngươi đưa Long vương gia đến gian phòng của Nhị sư huynh đi.”
Điêu Điêu Tiểu Cửu mặt mũi nhăn nhúm, Đại bá… thích bắt nạt người thật thà nhất, phòng Đại sư huynh cùng Tam sư huynh, hắn thế nào cũng không dám lấy ra cho người khác dùng.
Điêu Điêu Tiểu Cửu học bộ dáng Đại bá, từ trong lỗ mũi phun ra một tiếng hừ! Xoay người rồi chạy, cái tên Long biến thái kia, hắn thích theo hay không theo cũng mặc kệ.
Long Tại Thiên từ biệt Đại bá, tiêu sái theo sát cô nương khuôn mặt nhỏ nhắn đang bỏ chạy.
Điêu Điêu Tiểu Cửu mặc dù không cao lắm, nhưng đổi lại eo lưng nàng rất nhỏ, chân lại rất dài, bộ ngực cũng cũng không tệ lắm, cái mông đầy đặn, tóm lại tỉ lệ vô cùng hoàn mỹ. Long Tại Thiên đi theo phía sau nàng thấy vậy tâm tình khoái trá. Hắn nhất định thích loại hình nữ hài tử như thế. Mỗi một bộ phận đều phù hợp tiêu chuẩn trong mộng của hắn. Quả thực là trời cao vì hắn mà chế tạo.
Điêu Điêu Tiểu Cửu dẫn hắn tới bên một khe nước, đó là suối nước từ trong núi do đất bồi mà thành một cái ao xanh. Bốn phía tất cả đều là thạch bích, không có đất, thoạt nhìn nước cực xanh. Bên trong có một vài con tôm nhỏ tươi sống bơi lội vui vẻ.
Điêu Điêu Tiểu Cửu tùy tiện tìm một tảng đá lớn, cũng không lau phủi, ngồi xuống. Nàng muốn cùng cái tên biến thái này nói cho rõ ràng. Nàng không cần gả cho hắn, nàng phải gả cho Liễu Liễu sư huynh.
Long Tại Thiên dường như cũng không quá quan tâm, ghé sát vào bên người nàng ngồi xuống.
Điêu Điêu Tiểu Cửu hướng bên cạnh dịch ra một chút, Long Tại Thiên liền dịch theo một chút, Điêu Điêu Tiểu