pacman, rainbows, and roller s
Tình Nhân Ngầm

Tình Nhân Ngầm

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322454

Bình chọn: 8.00/10/245 lượt.

hu hồi, mà trước mắt nhuyễn ngọc ôn hương hắn khước từ không được, cũng không muốn khước từ.

Nữ nhân này thương hắn không phải sao? Thật yêu hắn, thật lâu, thật lâu, nếu nàng thương hắn, hắn tại sao không thể ôm nàng, muốn nàng?

“Anh muốn ôm em, Quan Vũ điệp.” Vừa nói, cũng không đợi nàng đáp ứng, hắn lửa nóng đã nhiệt liệt đặt lên môi nàng, một đường triền miên xuống, bàn tay thăm dò vào cổ áo của nàng, cỡi ra áo ngực của nàng, bời vì bị hắn nhiệt liệt xoa bóp mà đứng thẳng.

“Nhâm Chi Giới. . . . . .” Nàng thở gấp không ngừng, toàn thân giống như là bị ném đến trong lò lửa nóng rực, mỗi cái hôn của hắn, một cái đụng vào như sắt kìm một loại, khống chế linh hồn của nàng cùng thân thể.

Cúi đầu liếm xuống đến phần dưới bụng của nàng đúng ngay quần nhỏ mỏng mềm mại che đậy chỗ tư mật rung động, Nhâm Chi Giới không thể chờ đợi được nữa kéo quần của nàng, đem bàn tay dò xét đi vào, vuốt ve bắp đùi trắng nõn của nàng, tiếp liền xoa nắn hoa tâm yếu ớt kia.

Quan Vũ Điệp khẽ rên lên tiếng, muốn đưa tay chặn lại chỗ mang đến nóng rang cùng ngọn lửa, thân thể lại không tự chủ được càng thêm nghênh hướng hắn.

Nàng tại sao muốn cự tuyệt đây? Ngày nay nàng chờ thật lâu, Nhâm Chi Giới rốt cục cũng chịu ôm nàng, yêu nàng, nàng tại sao muốn kháng cự?

Không, nàng không cần kháng cự, bởi vì nàng thương hắn, hắn muốn, nàng liền cho hắn.

Nàng than nhẹ thở gấp không ngừng kích thích giác quan Nhâm Chi Giới, hắn cúi đầu liếm trên hai ngực đẫy đà phơi bày bên ngoài của nàng, bàn tay gia tốc thăm dò vào bên trong nàng mà mãnh liệt kéo ra đưa vào.

Quan Vũ Điệp không nhịn được hắn trêu chọc như vậy, một tiếng tiếp một tiếng hô hào từ miệng tràn ra, hai tay của nàng thật chặt trèo ở bờ vai của hắn, cùng hắn càng thêm gần sát.

“Em yêu anh, Nhâm Chi Giới.” Trên y phục người nàng đã bị hắn kéo hết, làn váy cũng bị hắn trêu chọc vén lớn trên đùi, cơ hồ cùng trần truồng không khác.

Nhâm Chi Giới nghe vậy nhìn nàng, nhưng không có dừng lại động tác, lúc nàng đạt tới cao triều, đồng thời hắn cởi quần nhất cử thẳng tiến vào nàng.

“A!” Nàng khóc hô lên thanh âm, hai chân thật chặt quấn lên hông của hắn.

Giống như nguồn nhiệt chôn giấu ngàn vạn năm trong nháy mắt mà nổ tung, theo hắn cuồng liệt dũng mãnh đẩy đưa, đầu ngón tay của nàng thật sâu lâm vào lưng của hắn, cùng nhau lần nữa bay lên thiên đường tình dục. . . . . …

***

Khuyết lạc vào phòng làm việc một hồi lâu rồi, lại thấy Nhâm Chi Giới nhìn văn kiện trên bàn làm việc không ngẩng đầu lên, không chút nào phát hiện hắn đến. Vốn là muốn nhìn hắn đến khi nào mới có thể phát hiện mình tồn tại, bất quá, ở năm phút đồng hồ sau, Khuyết Lạc đã bắt đầu không nhịn được.

“E hèm.” Khuyết Lạc cố ý ho nhẹ thanh âm, rốt cục thuận lợi đưa tới chú ý của Nhâm Chi Giới.

“Thiếu chủ? Anh tới khi nào?” Nhâm Chi Giới nghe tiếng giương mắt, đứng lên đi về phía hắn, trong vẻ mặt không nhìn ra từng tia một khác thường nào.

” Làm việc?” Khuyết lạc sờ sờ cằm, mặt quỷ quyệt nhìn hắn, “hay là còn muốn nữ nhân?”

Không có thói quen nói láo cũng không thói quen ở trước mặt người Khuyết gia biện hộ, Nhâm Chi Giới lựa chọn trầm mặc mà chống đỡ.

“Cậu thật sự muốn tiếp nhận thiên kim tiểu thư Quan Vũ Điệp? Cho ta nhắc nhở cậu một câu, nàng cũng không phải là nữ nhân tùy tiện vui đùa một chút.”

Nhâm Chi Giới nhìn Khuyết Lạc một cái, vẫn là không lên tiếng.

Hắn dĩ nhiên biết Quan Vũ Điệp không phải nữ nhân có thể vui đùa một chút, nếu không theo trình độ nàng quấn hắn, hắn cùng với nàng đã sớm phát sinh quan hệ, sẽ không chờ đến tối ngày hôm qua.

“Hối hận?” Khuyết Lạc hiểu rõ tựa như liếc hắn một cái, “Say rượu mất lý trí, cậu không nên uống nhiều rượu như vậy.”

“Vũ Điệp là một cô gái tốt.” Chẳng qua là không phải là hắn muốn nữ nhân.

“Đó, ý của cậu là cũng không phải là không muốn kết hôn nàng đi?”

“Chi Giới không có nói như vậy.”

“Nếu như cậu thật thích cô ấy, hôn sự với cô ấy giao cho ta làm, bảo đảm một chút vấn đề cũng không có, như thế nào?”

“Chi Giới cám ơn Thiếu chủ quan tâm, hôn nhân còn không gấp.”

“Đúng vậy a, không vội, không vội, bất quá. . . . . . cậu tối hôm qua tốt nhất có các biện pháp phòng hộ, nếu không làm lớn bụng nữ nhi của lão Trấn là không gánh hết tội. Đúng rồi, ta đi vào là muốn nói cho cậu biết, buổi trưa ta hẹn Lăng nhi ăn cơm, cậu cùng đi đi.”

Nhâm Chi Giới liếc hắn một cái, “Có chuyện?”

“Không có việc gì, chẳng qua là cùng nữ nhân ở cùng nhau ngồi nói chuyện cũng có chút nhàm chán, cho nên tìm cậu đi cùng cho vui.” Khuyết Lạc cà lơ phất phơ nói.

“Vậy tôi tìm Vũ Điệp cùng đi, cho náo nhiệt chút.”

Khuyết Lạc như có điều suy nghĩ nhìn hắn một cái, gật đầu một cái, “Tùy.”

Hắn đi ra phòng làm việc hồi lâu, Nhâm Chi Giới mới chậm rãi cầm điện thoại lên đánh cho Quan Vũ điệp.

“Chi Giới? anh tìm em?” Giọng nói của nàng có chút vui vẻ.

“Khuyết Lạc tìm chúng ta buổi trưa ăn cơm, có rãnh không?”

“Đương nhiên có rãnh rỗi. Em mười hai giờ đến công ty tìm anh, được không?”

“Anh trở về chở em.”

“Chở em. . . . . . Ừ, tốt, anh sợ em lạc đường a?” Quan Vũ điệp làm nũng nói.