
g ngày càng nghiêm trọng.
Dù sao Trịnh Bình Đông cũng lớn hơn Cố Trì Tây gần 10 tuổi, thủ đoạn hắn ta sử dụng cũng âm hiểm giả dối hơn. Hắn ta biết quyền quản lí thực sự nằm trên tay Cố Lôi, một khi Cố Lôi qua đời, một tên nhóc như Cố Trì Tây làm sao có thể đấu lại hắn ta. Vì thế hắn ta dùng những biện pháp nham hiểm đến bức bách Cố Lôi, vào lúc Cố Lôi hấp hối, thậm chí Trịnh Bình Đông còn thuê dàn nhạc tang lễ, ngày nào cũng đứng dưới nhà Cố Lôi ngày đêm không ngừng tạo ra tạp âm.
Cuối cùng Cố Lôi cũng bị tức chết, lúc chết ông ấy chỉ mới 50 tuổi, Cố Trì Tây 22 tuổi. Năm đó, Cố Trì Tây đã quỳ trước mộ phần của Cố Lôi, trước mặt lão Thẩm và Lão Tần, thề sẽ báo thù cho cha.
Còn ở bên kia, âm mưu của Trịnh Bình Đông sớm đã bắt đầu.
Mặc dù Tùng San đã nói là mình không sao nhưng Cố Trì Tây vẫn khăng khăng mang cô tới chỗ bác sĩ làm kiểm tra. Nhìn chấm nhỏ màu đen đang nảy nảy trên màn hình máy siêu âm, bỗng nhiên Tùng San chảy nước mắt.
"Thai nhi phát triển bình thường, chỉ là thể trọng của thai phụ quá nhẹ, nên tăng thể trọng lên một chut để phòng ngừa bị thiếu máu." Bác sĩ nói.
Tùng San nghe xong thì nhìn về phía Cố Trì Tây mỉm cười, "Bây giờ em có thể không cần lo vì bị mập rồi."
Cố Trì Tây ôm hôn Tùng San, "Để anh nuôi em mập đi !"
Tùng San bĩu môi, "Không cần đâu, em vẫn muốn giữ dáng ! Không thể giống như mẹ em sionh con xong thì biến thành eo thùng phi!"
Cố Trì Tây bật cười, bàn tay to lớn vuốt ve bụng cô, "Anh sẽ mời một chyên gia dinh dưỡng cho em, người đó sẽ chịu trách nhiệm cân bằng thể trọng cho em."
Hai người vừa ra khỏi bệnh viện thì đi dạo phố, mua một đống đồ dùng cho thai phụ, từ gối ôm chuyện dụng tới quần lót chuyên dụng, cái gì Cố Trì Tây cũng tự mình kiểm tra qua, chăm chú nhìn vào mục ghi lại nguyên liệu thành phần trong mỗi vật dụng, nghiêm túc giống như đang nghiên cứu khoa học vậy.
Tùng San nhìn dáng vẻ này của hắn thì mỉm cười, "Em còn tưởng rằng anh không thích đi dạo phố , không ngờ rằng anh lại cẩn thận như vậy."
Cố Trì Tây cười nói: "Trước kia quả thật anh chưa từng đi."
Tùng San ôm cổ hắn hôn một cái, "Ông xã, em cảm thấy anh rất có tiềm chất làm vú em."
Cố Trì Tây lộ ra nụ cười bất đắc dĩ, "San San, anh từng cho rằng cả đời này anh cũng không thể có con."
Tùng San nghe xong hơi sửng sờ, "Tại sao lại vậy chứ? Anh từng có nhiều phụ nữ như vậy mà, người muốn sinh con cho anh hẳn phải nhiều lắm chứ ?"
Cố Trì Tây cười cười, "Vốn dĩ không thiếu người như vậy, nhưng trong hợp động anh đã ghi rõ, nếu trong quá trình diễn ra hợp đồng mà đối phương mang thai, hợp động tự động chấm dứt, từ phí sinh dưỡng đến cho con ăn học đều do bên nữ tự gánh vác. Sau khi các cô ấy cùng anh ký kết hợp đồng, thì không có một người phụ nữ nào dám mang thai."
Tùng San nhíu mày, suy nghĩ một chút rồi nói: "Vậy đây là do anh mà, anh làm cho những người phụ nữ đó sợ tới mức không dám sinh. Đây không phải là tự làm bậy sao? Anh không cần các cô ấy sinh con cho anh, chẳng lẽ là vị sợ sau này mấy đứa trẻ đó tranh giành gia sản sao ?"
Cố Trì Tây nắm lấy tay cô, "Anh chỉ cảm thấy phụ nữ mang thai và sinh con là một chuyện rất phiền phức, hơn nữa, vô cùng nguy hiểm."
Tùng San chăm chú nhìn vào mắt hắn, "Cho nên căn bản là anh không muốn có con."
Cố Trì Tây ngừng một lát rồi gật đầu, "Đúng vậy, từ sau khi anh thấy Uông Tiểu Kinh một thanh6 một mình mang thia và sinh con xong, thì không muốn chuyện như vậy xảy ra một lần nữa. Bởi vì những người phụ nữ đó không có người nào muốn ở bên cạnh anh đến già ."
Tùng San nghe xong thì cười thở dài, "Uông Tiểu Kinh đúng là có ý nghĩa sâu xa đối với anh."
Lúc Uông Tiểu Kinh biết được mình mang thai, cũng vừa lúc qua trâm ngày mất của Cố Lôi. Uông Chính Mẫn biết chuyện thì giận dữ, đem nhốt Uông Tiểu Kinh ở trong nhà, cố ý sắp xếp bảo vệ canh gác 24 giờ. Mà khi đó, cũng là lúc bắt đầu giai đoạn tranh đấu gay gắt của Trịnh Bình Đông và Cố Trì Tây.
Thập niên 90 có rất nhiều xí nghiệp, công ty không chịu nổi cải cách mà như đứng trước đầu ngọn sóng lớn, từ từ xuất hiện hiện tượng thâm hụt nghiêm trọng. Mà cách làm của chính phủ đối với những chuyện này thì khá vô tình, hoặc là ra lệnh cho nhà máy ngừng kinh doanh đem quyền sở hữu tài sản bán cho tư nhân, hoặc là xâu chuỗi mấy xí nghiệp nhỏ bị thâm hụt lại cùng một chỗ sau đó nhập vào một xí nghiệp lớn có lợi nhuận cao. Vô luận cách làm nào, cúng gây ra đã kích động lớn cho công nhân bình thường, kết quả trực tieo61 nhất là công nhân bị đuổi việc, về nhà chờ sắp xếp việc làm. Mà khi đối diện với cục diện như vậy, Uông Chính Mẫn chọn một con đường riêng đó là thu nạp các doanh nghiệp tư nhân, xác nhập xí nghiệp tư nhân với xí nghiệp của quốc gia, trên danh nghĩa là thống nhất thành một thể, hướng tới mục tiêu phát triển ngành sản xuất dẫn đầu thế giới. Đối tượng Uông Chính Mẫn lựa chọn để thử nghiệm chính sách này là Cố Trì Tây cùng Trịnh Bình Đông, hai người đang muốn tranh giành tải sản của xí nghiệp Cố thị. Cách thực hiện nói trắng ra thì rất đơn giản, chính là nài ép lôi kéo muốn xác nhập doanh nghiệp tư