Polly po-cket
Tình Muộn 2

Tình Muộn 2

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326802

Bình chọn: 10.00/10/680 lượt.

g nhiên là rất vui vẻ đồng ý.

Mấy kiểu hẹn hò nam nữ này, Tùng San sớm đã không còn hứng thú nên lập tức khéo léo từ chối rồi ra về.

Jessica đã có ý với bạn học đó từ lâu, cô ấy còn đang lo lắng Tùng San đi theo sẽ làm xao nhãng sự chú ý của bạn học đó, nghe thấy Tùng San từ chối thì rất vui vẻ: "Vậy ít nhất cũng phải để xe Lincoln đưa cậu về nhà chứ, lúc này xe cộ rất đông đúc, đúng rồi San San, mình còn chưa biết cậu ở đâu đó.”

Tùng San hơi do dự, còn còn đang nghĩ nên trả lời thế nào thì nhìn thấy xe của Cố Trì Tây đang đậu cách đó không xa, cô vội vàng xua tay nói không cần, sau đó băng qua đường rồi lên xe.

Jessica nhìn theo xe của Cố Trì Tây, hôm sau nói với Tùng San "Chẳng trách cậu không muốn đi chơi cùng bọn mình, xe cậu đi là là xe Benz số lượng có hạn, đương nhiên khinh thường chiếc Lincoln cũ kĩ của Tề Giai Tuấn rồi.”

Tùng San cũng không hiểu xe Benz số lượng có hạn thì khác gì với Benz bình thường, cô chỉ cười cười, không nói lời nào.

Jessica cười hì hì ôm Tùng San hỏi, "Người trong xe là ba cậu sao? Nhìn thật trẻ, còn rất đẹp trai nữa!"

Tuy Tùng San chưa từng chủ động nói với người khác về Cố Trì Tây, nhưng nếu Jessica đã hỏi, cô thấy mình không cần thiết phải nói dối. Vì thế cô cười nói: "Anh ấy là vị hôn phu của mình.”

Câu này khiến Jessica sửng sốt rất lâu, cô ấy trừng mắt nhìn Tùng San, sau đó bật cười, "San San, cậu đúng là thâm tàng bất lộ nha!"

Jessica lại hỏi rất nhiều vấn đề về Cố Trì Tây, Tùng San chỉ đành chọn cách đơn giản trả lời vài câu, cô luôn cảm thấy có chút gì đó là lạ, nói nhiều thì giống như khoa trương, nói ít thì như đang làm cao.

Ngày đó về nhà, cô nói chuyện của Jessica cho Cố Trì Tây biết, sau đó cô hỏi: "Rốt cuộc em phải giới thiệu anh với người khác như thế nào mới tốt đây?"

Cố Trì Tây cười cười, ôm lấy Tùng San, xoa đầu cô, "Vậy còn phải xem quan hệ của em và Jessica như thế nào, em cảm thấy bọn em là bạn bè, bạn học, hay là bạn thân?"

Tùng San nghĩ một lát, "Em cũng không biết, bọn em so với bạn bè bình thường thì tốt hơn một chút. Nhưng em lại cảm thấy nếu chia sẻ bí mật của nhau với cô ấy thì hơi khó.”

Cố Trì Tây cười nhẹ hỏi: "Tại sao lại như vậy?"

Tùng San nói: "Có lẽ là do hoàn cảnh lớn lên khác nhau, hoặc có lẽ vì chưa quá thân thiết. Em luôn cảm thấy bình thường cô ấy luôn rất nhiệt tình, nhưng em vẫn không thể cảm thấy tấm lòng thật sự của cô ấy, đại khái chắc do em đã suy nghĩ nhiều rồi.” Tùng San ôm cánh tay của Cố Trì Tây, gối đầu lên vai hắn, "Em cảm thấy cô ấy muốn làm bạn với em nên mới nhiệt tình như vậy…. nên nói như thế nào đây… chính là quá tận tâm.”

Cố Trì Tây vuốt ve bàn tay nhỏ bé của cô, "San San, vì Jessica thành thục hơn em, cô ấy đã quá quen với quy tắc để lăn lộn ở cái xã hội này.”

Tùng San ngẩng mặt lên, đôi mắt to loé sáng, "Là sao? Anh nói cô ấy lợi dụng em à?"

Cố Trì Tây nói: "San San, thứ tình bạn này, trong mắt em là làm bạn bè với nhau, nhưng trong mắt cô ấy lại là người có thể giao thiệp trong tương lai.”

Tùng San ngừng một lát, vẻ mặt ảm đạm: "Cố Trì Tây, có phải càng lớn thì càng khó tìm được bạn bè không anh?"

Cố Trì Tây cười cười: "Phải là càng lớn thì càng hiểu ra ai mới là bạn bè chân chính.”

Tùng San thở dài, "Anh đã nói như vậy, em cảm thấy ngày mai em không thể nói chuyện với Jessica được nữa.”

Cố Trì Tây ôm cô, hôn lấy hôn để: "Thật ra cũng vì nhu cầu mà thôi, không có gì đáng trách. Thật tình mà nói, kiểu tình bạn như thế này đôi bên đều không có hại gì, không có áp lực quá lớn, nhất là lúc kinh doanh.”

Tùng San nghe xong cười nói: "Ý anh là lão Sở luôn tìm anh vay tiền, anh không thể không cho mượn nên rất buồn bực?"

Cố Trì Tây bật cười, nhéo nhẹ cô, "Em đừng suy từ cô ấy ra chuyện của anh, cô ấy chắc cũng đã đoán được phần nào đó rồi. Tới mức này là được rồi, đủ để khiến cho cô ấy giữ thái độ của mình đối với em, cũng như không dám làm chuyện gì hại tới em. Thật ra loại người này rất khôn khéo, cũng rất giỏi kiềm chế.”

Tùng San nhìn vẻ mặt của hắn, cố ý lộ ra ánh mắt sâu xa đầy ẩn ý, "Cố Trì Tây, lão Thẩm nói ánh mắt của anh rất độc đáo, quả nhiên là như vậy. Đúng là anh rất thông minh. Em phải học hỏi anh nhiều thêm nữa mới được.”

Cố Trì Tây cười bất đắc dĩ, "San San, anh không hi vọng em học được những thứ này, anh hi vọng em mãi mãi hồn nhiên như bây giờ.” Hắn vừa nói vừa cười, hôn lên khóe miệng cô, "Như vậy con của chúng ta sau này cũng có thể kế thừa phẩm chất tốt đẹp của em.”

Tùng San sửng sốt, đôi mắt to mang theo sự khó tin, "Anh nói cái gì?"

Cố Trì Tây sờ sờ bụng cô, "Đã gần hai tháng rồi, em còn muốn gạt anh sao?"

Tùng San đảo mắt, gục đầu xuống, "Làm sao anh biết?"

Cố Trì Tây lại ôm hôn cô, "Gần đây em thay đổi nhiều như vậy, sao anh không phát hiện ra được chứ.”

Từ lúc xuống thuyền tới giờ, tinh thần cô bé con vẫn luôn không tốt, ngủ nướng mấy ngày không chịu dậy, giấc ngủ cũng không sâu, mỗi đêm đều tỉnh mấy lần. Sau khi tựu trường trở nên bận rộn, cơm ăn càng lúc càng ít, cô giúp việc hầm canh thì lại che miệng buồn nôn.

Thân thể cũng càng trở nên mẫn cảm, chỉ cần hắn c