
Lăng
và những người khác đều nhìn ra được Andy không phải đối thủ của Alex,
nhìn thấy Alex đang tiến công ác liệt cực kỳ nguy hiểm, lo lắng kêu lên: “Andy, đừng đánh nữa.”
Alex nghe thấy âm thanh Sở Lăng đối với
Andy vô cùng lo lắng, nhất thời lửa giận càng bốc cao, một cú móc tay
trái liền đấm thẳng vào cằm Andy, không chút nương tay đánh bay anh ta
dội vào chấn song.
Đám người Kay động loạt hét lên: “Andy.”
Sở Lăng vội vã chạy tới bên cạnh Andy nửa quỳ xuống, lo lắng nâng anh dậy: “Andy, anh sao rồi?”
Alex nhìn thấy Sở Lăng nâng Andy lên, trong mắt tràn ngập quan tâm và kích
động, đôi lam mâu càng thêm phẫn nộ đến mức sắp phun ra lửa, khuôn mặt
tuấn tú lạnh băng, nước tới xách Andy dậy, không cho Sở Lăng kịp ngăn
cản quăng vào trong phòng giam, ba người lập túc vây quanh: “Andy,
Andy.”
Alex nhanh tay bắt lấy Sở Lăng đang muốn chạy vào bên
trong, không quan tâm tới sự vùng vẫy nắm chặt cổ tay kéo cậu lui về
phía sau vài bước, một tên vệ sĩ nhanh chóng chạy lên khóa cửa phòng
giam lại.
Một lúc sau Andy mới giãy dụa ngồi dậy, ngẩng đầu không chút nào e sợ trợn mắt nhìn Alex, Alex cũng lạnh lùng nhìn lại, ánh mắt hai người giao nhau dường như tóe ra lửa, mà chỉ có hai người bọn họ
biết rốt cuộc có chuyện gì xảy ra.
Alex chậm rãi thu hồi ánh mắt, ôm chặt Sở Lăng còn đang cố gắng vùng vẫy, nhìn thấy ánh mắt cậu vẫn lo lắng nhìn về phía Andy trong phòng giam, nghe thấy tiếng cậu lo lắng
gọi tên của gã ta: “Andy!”
Alex vô cùng tức giận đột ngột bùng lên sát khí, cắn răng lạnh lùng ra lệnh: “Giết toàn bộ!”
Nói xong kéo Sở Lăng đang sửng sốt ra ngoài.
Ray giơ tay phải lên: “Chuẩn bị.” Đám vệ sĩ lập tức nâng súng lên hướng vào bốn người trong phòng giam.
Sở Lăng hoảng sợ hét lên: “Không!” Càng ra sức giãy khỏi tay Alex, chạy
thẳng về phía cửa phòng giam, dang tay đứng trước một loạt họng súng:
“Đừng nổ súng!”
Bàn tay Lôi vẫn đưa trên không, quay đầu lại nhìn Alex.
Alex nhíu chặt mày: “Lăng, mau quay lại đây.”
Sở Lăng tức giận nói: “Alex, anh đã đồng ý với tôi không giết bọn họ.”
Alex cười lạnh: “Tôi chỉ đáp ứng tạm thời không giết.”
Sở Lăng nhìn thấy sát khí bốc cao trong đôi mắt xanh thẳm của Alex, vừa vội lại hoảng: “Không, Alex, xin anh, đừng giết họ.”
Andy nằm bên trong phòng giam hổn hển kêu lên: “Jason, không được cầu xin tên khốn đó.”
Alex trầm giọng: “Lăng, lập tức theo tôi ra ngoài.”
Tâm tư Sở Lăng vô cùng rối loạn lắc đầu nói: “Không, không, tôi không đi, anh muốn giết họ thì cứ giết tôi trước đi.”
Alex nhìn chằm chằm Sở Lăng đang đứng trước phòng giam, nhìn hắn hồi lâu, cuối cùng chậm rãi nói: “Ray, dẫn người lui ra ngoài.”
Ray thấy Alex luôn kỷ luật nghiêm khắc hôm nay lại nhượng bộ cũng không có
biểu tình bất ngờ, phất tay ra lệnh đám vệ sĩ rời khỏi, chính mình cũng
ra ngoài cửa.
Sở Lăng lúc này mới nhẹ nhàng thở ra, vô lực dựa
vào song sắt, cảm giác linh hồn mình cũng căng thẳng đến mức muốn thoát
khỏi thân thể.
Alex đi tới trước mặt cậu, bình tĩnh nói: “Lăng, em thật sự muốn cứu bạn mình sao?”
Sở Lăng cố gắng ép sát người về phía sau, lãng tránh tiếp cận của Alex: “Đúng vậy.”
Ánh mắt Alex chuyển tới trên người Andy, khẽ cười lạnh: “Nếu vậy, em muốn lấy cái gì trao đổi?”
Trong lòng Sở Lăng hiểu được Alex vẫn muốn uy hiếp mình, nhất thời không thể trả lời, chí có thể cúi đầu im lặng.
Alex tới gần cậu, tay phải nhẹ nhàng nâng cằm cậu lên, cúi người tiến sát
bên môi cậu: “Lăng, yêu cầu của em tôi sẽ không cự tuyệt, tôi đã sớm
nói, bất luận em muốn gì tôi cũng đồng ý, chỉ cần em mở miệng. Nói đi,
cuối cùng em muốn tôi làm thế nào?”
Môi của Alex cơ hồ dán chặt
lên môi Sở Lăng, âm thanh nói chuyện cũng vô cùng dịu dàng, nhưng đôi
lam mâu lại chăm chú vào Andy, ánh mắt tràn ngập khiêu khích.
Andy không khỏi tức giận, lảo đảo muốn đứng dậy, khàn khàn kêu lên: “Jason,
không cần cầu xin, tôi thà chết cũng không muốn cậu làm vậy.”
Alex bất ngờ xoay người Sở Lăng để cậu đối mặt với bọn họ, từ sau lưng ôm
lấy cậu, nghiêng đầu áp bên tai cậu cười khẽ: “Lăng, nghe thấy không?
Bạn em không muốn nhận tình cảm này, tôi xem hay là thôi đi.”
Sở Lăng rũ mắt xuống, căn bản không dám nhìn những người bạn chí cốt của mình, cắn chặt răng nói: “Tôi muốn anh thả họ ra.”
Đôi lam mâu vẫn chăm chú nhìn Andy, giống như muốn ra oai nhẹ nhàng hôn khẽ lên vành tai và gò má Sở Lăng: “Có thể, bất quá em phải trả một cái giá lớn.”
Sở Lăng cũng hiểu được Alex sẽ không bỏ qua cơ hội uy hiếp mình, âm thầm hít sâu: “Anh nói đi.”
Alex nhìn về phía Andy trong mắt hiện lên ý cười thắng lợi, nhẹ nhàng nói:
“Từ bỏ chống cự, ngoan ngoãn ở trên giường của tôi, chỉ cần em không cự
tuyệt, tôi sẽ đồng ý thả bọn họ.”
Sở Lăng đối với điều kiện Alex
đưa ra cũng đoán trước vài phần, nhưng khi nghe thấy Alex nói rõ ràng
như vậy, vẫn không tự chủ run rẩy.
Andy nhất thời nỗi trận lôi đình hét lên: “Đê tiện vô sỉ khốn nạn! Jason, không được đáp ứng, trăm ngàn lần không được đáp ứng!”
Ba người Kay đều hoảng sợ không dám tin, cứng họng nhìn tỉnh cảnh trước mặt.
Alex căn bản không để ý tới l