
theo đó là một tiếng phanh xe chói tai, chiếc
xe có rèm che dừng lại, làm đoàn xe phía sau cũng lập tức phanh lại tạo
thành một vụ va chạm lộn xộn, đám vệ sĩ nhảy xuống khỏi xe hét lớn, rút
ra súng lục dựa theo hướng đạn phát ra bắt đầu tìm kiếm.
Cổng chính trang viên mở rộng, ngày càng có nhiều xe với bọn vệ sĩ xông ra.
Sở lăng buông súng trường xuống, đứng dậy lạnh lùng nhìn lướt qua đoàn
người đang lục soát trên sườn núi, xoay người men theo lối đi đã tìm
kiếm từ trước nhanh chóng rời khỏi, chạy như bay về hướng chiếc xe đã
chuẩn bị sẵn.
Sở Lăng nhanh chóng mở cửa xe ngồi vào,
vừa muốn khởi động động cơ, liền cảm giác một nòng súng chỉa vào ót
mình, một giọng nam trầm thấp vang lên: “Không được nhúc nhích.”
Sở Lăng bất ngờ kinh ngạc sau đó bình tỉnh lại, nhìn vào gương chiếu hậu
trông thấy người đang chỉa súng vào mình là một thanh niên cỡ hai mươi
bảy, hai mươi tám tuổi, cậu từng nhìn thấy gương mặt anh tuấn lãnh tĩnh
này trong tư liệu tình báo, người này chắc hẳn là Ray Dunton, là thủ
lĩnh số một dưới tay Alex,vừa là bằng hữu thân thiết, vừa là trợ thủ ở
bên người mà Alex tín nhiệm nhất.
Trong lòng Sở Lăng
không khỏi lo lắng, liền suy nghĩ các sự việc một chút, nếu Ray ở đây,
như vậy người cậu vừa giết có thể chỉ là giả, tuyệt đối không có khả
năng là Alex.
Lúc này đã có bảy tám gã đàn ông cao to
mặc âu phục đen vây quanh xe, trong tay mỗi người là một khẩu súng lục
đen nhánh, đây chắn chắn là những sát thủ do chính tay Ray huấn luyện
ra,từ đầu chắc hẳn Ray đã cùng với thủ hạ tinh anh đã ấn nấp tại đây.
Âm thanh trầm thấp của Ray lại vang lên lần nữa: “Xuống xe.”
Sở Lăng mở cửa bước xuống xe, Ray cũng theo sát phía sau, không ngờ Ray
vừa bước ra còn chưa kịp đóng cửa xe, Sở Lăng đột nhiên đá một cước vào
trên cửa xe, Ray bất ngờ không kịp phòng bị kêu lên một tiếng, súng lục
vì đụng vào cửa xe mà rơi xuống, ngay lập tức Sở Lăng móc súng lục vượt
lên phía trước bóp cò, hai gã vệ sĩ rống lên một tiếng ngã xuống, những
người khác lập tức tránh ra, nhưng lại không nổ súng bắn trả lại, nhưng
cùng lúc đó có nhiều tên vệ sĩ đang nhanh chóng chạy đến đây.
Sở Lăng chau mày lại, ánh mắt khẽ đảo một vòng, hiểu rõ tình thế hôm nay
vô cùng bất lợi cho cậu. Chết tiệt, xem ra cậu đã quá khinh địch.
Ray nhanh chóng
nhặt lên khẩu súng ngắn, khẽ lắc cánh tay đau nhức do bị cửa xe va vào,
tức giận lạnh lùng nói: “Mày nghĩ có thể chạy thoát sao? Còn không mau
buông súng xuống!”
Sở Lăng đột ngột xoay người, hướng
họng súng về phía Ray, Ray lập tức nhanh chóng nhảy sang một bên, tiếng
súng vang lên, một tên vệ sĩ phía sau Ray lúc nãy trúng đạn ngã xuống.
Đồng thời tay trái rút từ trong ngực ra thêm một khẩu súng, hai tay không
chút do dự liên tục bóp cò, đám vệ sĩ một số ồ ạt xông về phía Sở Lăng,
một số cuộn người né tránh loạt tấn công ác liệt của cậu, nhưng từ đầu
đến cuối không có người nào giơ súng bắn trả.
Ray rủa
thầm một tiếng: “Con mẹ nó!” Alex ra lệnh không cho phép bọn anh đả
thương người, phải bắt sống, nhưng đối với một cường địch đã trãi qua
nghiêm khắc huấn luyện có thân thủ cùng kĩ năng bắn súng tuyệt hảo như
thế này mà nói, muốn bắt sống, so với giết còn khó khăn hơn.
Ray nhanh chóng nhảy về phía sau Sở Lăng, cánh tay trái vươn tới tóm lấy
yết hầu cậu, nhưng Sở Lăng phản ứng cực nhanh, bay lên đá vào đầu vai
Ray, nhưng thân thủ Ray cũng nhanh nhẹn không kém, ngay khoảnh khắc giày sắp chạm chóp mũi vội vàng buông tay nhún người nhảy lùi về phía sau
thoát được nguy hiểm gang tấc.
Sở Lăng tiếp tục bóp cò súng thì phát hiện đã hết đạn, Ray cùng bọn vệ sĩ nãy giờ đang chờ đến lúc này, lập tức lao về phía cậu.
Sở Lăng xoay người nhảy lên, xinh đẹp lộn một vòng phóng lên nóc chiếc xe
bên cạnh, áo khoát đen theo động tác tuyệt mỹ của cậu mà bay lên khiến
cho tất cả mọi người ở đó đều ngẩn ngơ, quả thật không hiểu làm sao mà
cậu làm được, lẽ nào đây chính là điều kỳ diệu của võ công Trung Hoa
thần bí.
Trong lúc Sở Lăng còn lơ lửng trong không trung thì hai tay khéo léo lấy ra hai băng đạn, khi cậu nhẹ nhàng đáp xuống
mui xe thì hai tay cũng đón được hai băng đạn mới từ trong tay áo rơi
xuống.
Ray vừa nhìn thấy Sở Lăng nữa ngồi nữa quỳ trên
nóc xe cấp tốc thay băng đạn, lập tức quát to: “Nhanh bắt lấy nó.” Lập
tức có sáu, bảy người xông lên.
Sở Lăng đứng lên, chân
đá liên hoàn, mấy tên vệ sĩ leo lên mui xe đều bị đá ra ngã xuống đất,
sau đó đứng trên cao nhìn xuống, hai khẩu súng hướng về phía bọn vệ sĩ
lần thứ hai bóp cò không chút lưu tình, bọn vệ sĩ chỉ có thể né tránh,
liên tục có người trúng đạn, quang cảnh vô cùng hỗn loạn.
Ray cũng bị ép thối lui về phía sau liên tục, đối mặt với tình cảnh này
khiến anh tức giận muốn bùng nổ, hơn mười người không bắt được một
người, với anh mà nói đây đúng là một sự xúc phạm, Ray đoạt lấy một khẩu súng trên tay một tên vệ sĩ giơ lên, âm thanh Alex đột ngột phát ra từ
trong máy bộ đàm: “Ray, tôi lập lại lần nữa, tôi muốn anh không tổn hại
một sợi lông cọng tóc nào bắt người này đem về cho tôi.”
Ra