
au chạm tới đỉnh điểm, cùng nhau
chìm đắm trong bể sâu khoái cảm….
Sở Lăng vô lực xụi lơ trong
lòng ngực Alex, Alex nhẹ nhàng ôm lấy cậu, khẽ dịch chuyển cơ thể một
chút nhưng vẫn bán nằm trên người cậu, ngừng thở dốc, ngẩng đầu nhìn Sở
Lăng vẫn nhắm chặt mắt thở hổn hển, trong lòng tràn ngập nhu tình, yêu
thương hôn lên cánh môi đỏ ửng, thấp giọng kêu:
“Lăng?”
“Ân…..”
Sở Lăng lười biếng đáp lại, cũng không mở mắt.
Alex khẽ cắn lên tai Sở Lăng, khẽ thì thầm:
“Lăng, tôi còn muốn….”
Sở Lăng tựa hồ có chút hoảng sợ, mở to mắt kinh ngạc nhìn Alex.
Alex hôn lên đôi môi anh đào hé mở, nói:
“Tôi thật sự rất muốn em, một lần sao đủ a?”
Sắc mặt Sở Lăng vùa mới khôi phục lại bất giác đỏ ửng, có chút buồn bực nói:
“Tôi đã mệt muốn chết rồi, anh không được quá đáng.”
Alex nhìn thấy đôi tinh mâu lưu chuyển lóe lên biểu tình cáu giận, nam tính
dưới bụng vừa mới bình ổn lập tức điên cuồng trổi dậy, hơi thở gấp ghé
bên tai cậu ôn nhu nói:
“Lăng, em xem tôi đáng thương như vậy,
nhịn đói lâu như vậy….từ khi nhận thức em, tôi vẫn luôn nhẫn nhịn chịu
đói, em nhẫn tâm để tôi khó chịu như vậy sao? Lúc em cầm súng chỉa vào
còn không nỡ giết tôi, chẳng lẽ lại bỏ mặc để tôi dục hỏa đốt người mà
chết sao?”
“Anh…..”
Sở Lăng nhất thời bị khẩu khí tủi thân của Alex dụ dỗ dở khóc dở cười, nhìn anh một hồi lâu, bất đắc dĩ quay đầu, khẽ thở dài:
“Thực không có biện pháp nào với anh.”
Alex vừa nghe thấy khẩu khí của hắn bắt đầu có chút mềm mại, càng tiến thêm một bước cười nói:
“Được không? Lăng, đáp ứng tôi….”
Vừa nói vừa bắt đầu hôn cậu, bàn tay cũng bắt đầu vuốt ve cơ thể cậu.
Sở Lăng bị Alex quấn lấy không có cách nào khác chỉ có thể đồng ý.
Alex cảm nhận được Sở Lăng ngầm đồng ý, lập tức hưng phấn ôm lấy cổ cậu mãnh liệt vùng dậy, vội vàng nhưng vẫn không quên ôn nhu tách hai chân cậu
ra, dục vọng nóng rực đã chờ đợi phát động từ sớm tự động đặt trước u
huyệt gợi cảm vẫn còn đang chảy ra dòng chất lỏng trắng đục, một lần nữa không chút khách khí toàn lực tiến vào bên trong lấp đầy tiểu huyệt
chật hẹp đã vô cùng ẩm ướt…..
Ai, ai cũng bảo đêm dài đằng đẵng, vì cái gì lúc này anh chỉ hận đêm xuân khổ đoản….
Sáng sớm, Alex thần khí sảng khoái xuất hiện ở nhà ăn, nhưng Sở Lăng không cùng xuống với anh.
Ray vừa thấy bộ dạng đắc ý và nụ cười thỏa mãn của Alex, giống hệt như mèo con trộm được thịt, nhịn không được cười nói:
“Alex, sao cười hệt như sắc lang thế? Tôi đoán Jason đáng thương nhất định bị anh tra tấn không thể xuống giường được.”
Tâm tình Alex đang rất vui vẻ, đối với lời lẽ trêu chọc của Ray cũng không để ý tới, chỉ liếc mắt nói:
“Thì sao? Thấy người khác hạnh phúc nên ghen tỵ à?”
Anh nhớ tới xuân cảnh kiều diễm vô hạn tối hôm qua nhịn không được lại bật
cười, anh gần như quấn quít muốn Sở Lăng suốt một đêm, hết lần này tới
lần khác ôm cậu dây dưa…
Cuối cùng khi anh ôm Sở Lăng vào phòng
tắm tẩy sơ giúp cậu, Sở Lăng đã mệt tới mức không chờ được anh xả đầy
bồn nước nóng đã ngã vào lòng anh ngủ mê man, mãi tới bây giờ cũng chưa
thức dậy.
Ray lắc đầu cười nói với Sophia ngồi cạnh:
“Sophia, tôi nói đúng không? Alex gần đây qua cầu rút ván, ăn cháo đá bát, mỹ vị ăn tới miệng, một câu cám ơn cũng không có.”
Sophia một bên bận bịu nhấp nháp hương vị cháo thịt nạc, một bên cười nói:
“Đúng vậy, Alex, anh vẫn chưa cám ơn tôi a.”
Alex nói:
“Được, các ngươi muốn gì cứ nói.”
Ray cười nói:
“Nếu tôi muốn anh đem vị trí thủ lĩnh Hắc Diễm cho tôi ngồi hai ngày thì sao?”
Alex không để ý tới cười nhạo nói:
“Anh muốn có Hắc Diễm.”
Ray cười:
“Thiết, thật ra anh ta muốn cho Jason, đáng tiếc người ta lại không thích.”
Sophia cười nói:
“Anh với Jason sao có thể so sánh được?”
Alex cười cười:
“Cho dù Lăng không muốn cũng không tới phiên anh đâu.”
Ba người vừa ăn sáng vừa vui vẻ đùa giỡn.
Sở Lăng ngủ tới tận giữa trưa mới tỉnh dậy, toàn thân vô cùng khó chịu,
hơn nữa bên hông cứ đau nhức, còn có chút sốt nhẹ, này đương nhiên là
kết quả của một đêm quá mức buông thả, nếu không phải nhờ vào thể chất
tập võ từ nhỏ, chỉ sợ cũng giống như Ray nói, căn bản không xuống giường được.
Alex nhìn thấy bộ dáng cậu suy yếu như vậy, vừa đau lòng lại áy náy, nhịn không được ôm lấy cậu năm lần bảy lượt nhận lỗi.
Sở Lăng cũng không có ý muốn trách tội Alex, nhìn thấy anh thành khẩn như
vậy cậu cũng không cần giả vờ làm ra vẻ oán trách đem hết trách nhiệm đổ lên đầu anh, bởi vì chính mình trong một tràng tình ái kịch liệt kia
cũng cảm nhận được vui thích, điểm này cậu không phủ nhận, chỉ là sau
khi làm cơ thể trở nên vô cùng yếu ớt khiến cậu có chút phiền não.
Cả ngày Sở Lăng đều ở trong phòng không có ra ngoài, không phải cậu không
thể xuống giường được, chỉ là dấu hôn ngân trên cổ quá nổi bật, muốn che cũng không được, thứ hai là lúc bước đi có chút khó chịu, quả thực
không muốn trong bộ dạng này ra ngoài gặp người khác, nhất là Ray rất
thích bỡn cợt, nhất định sẽ cười mình.
Ngày hôm sau, Sở Lăng đã
hành động thoải mái như bình thường, Alex định dẫn cậu ra ngoài giải
khuây, nhưng vừa ăn xo