Tĩnh Liên Chi Truyện

Tĩnh Liên Chi Truyện

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322095

Bình chọn: 7.00/10/209 lượt.

ương nhiên là ăn cơm chùa như nàng nha !

Nàng cãi :

- Ai nói ta ăn cơm chùa ! ta ăn cơm trả tiền đàng hoàng nha !

- Thiệt không ?

Hắn giở giọng nghi ngờ.

Nàng khẳng định :

- Bổn nãi nãi nói một là một, nói hai là hai…

Hắn nở nụ cười âm mưu đạt được :

- Vậy nàng cũng tự tin quá đáng như ta rồi còn gì…

Nàng ngớ người rồi nghẹn họng như hắn…

Hắn mặt không đỏ rồi lấy cánh tay ôm chặt vai nàng, đầu dựa vào dụi dụi :

- Chúng ta thật hảo là phu thê trời sinh nha !!!

(mm : ọe…)

Môi run rẩy, nàng sớm đã nổi da gà toàn thân, lắp bắp :

- Ngươi quá mức vô sỉ rồi… còn lợi hại hơn sư phụ ta nữa…

Hắn giương mắt cún con lên nhìn nàng :

- Thế có muốn nhận ta làm sư phụ rồi tiện thể kết làm phu thê luôn không ?

Nàng lấy tay sờ lên trán hắn làm lòng hắn không khỏi lâng lâng, rồi cực kỳ vô tình dí trán thật mạnh làm hắn không đau nhưng vẫn la lên thật lớn, hai bàn tay ôm lấy cái trán đỏ hỏn rồi mắt rơi lệ nhìn nàng như thê tử bị phu quân bỏ rơi :

- Sao nàng lại làm thế ! nàng biết đau lắm không hả.

Nàng lại gần rồi xách tai hắn lên mắng:

- Làm thế để cho ngươi tỉnh lại ấy mà… nam nhân gì đâu mà tự kỷ thế chứ.

Hắn không nhịn mà cãi lại :

- Thế nàng đã thấy nam nhân nào tự kỷ mà đẹp trai hơn ta chưa… tưởng muốn tự kỷ là tự kỷ được à !!!

Nàng chỉ tay vào mặt hắn không nói nên lời :

- Ngươi… ngươi…

Hắn xáp lại gần nàng, vỗ vỗ lưng an ủi :

- Nương tử, bình tĩnh lại nha, phu quân xương xương…

(mm : đổi xưng hô quá nhanh…)

nàng muốn ngất xỉu vì quá giận thì hắn ôm chầm lấy, đỡ người nàng, làm như lo lắng la lên :

- Nương tử… nàng hảo tỉnh lại… nàng mà xỉu thì phu quân không dám đảm bảo sẽ làm gì nàng đâu nha…

Nàng xác chết sống lại rồi cóc đầu hắn một cái :

- Cái tên sắc đảm chết tiệt này… có ngày bổn nãi nãi cắt cái *pip pip * của ngươi cho hết lớn lối đấy…

Hắn gào khóc ôm lấy chân nàng :

- Nương tử đừng hãi… cẩn thận tín phúc của nương tử sau này chứ…

Lúc này nàng lửa giận ngập đầu… khí huyết công tâm… ngất xỉu tại chỗ…

Ta…ta hận…



Sáng mai lúc tỉnh dậy thì nàng bất ngờ khi thấy mình đang nằm nghỉ tại giường của mình.

Bò người ngồi dậy nàng nghi hoặc tìm kiếm chỗ sai nào đấy thì phát hiện có một phong thư để lên cái bàn bên cạnh giường.

Cầm lên… không có ghi tên người gửi…nàng xé phong thư ra xem thì thấy một tờ giấy… trên giấy ghi…ghi…

Nương tử yêu dấu… phu quân chờ nàng tối nay ở chỗ cũ nhé… phu quân sẽ tự nguyện cởi sẵn đồ để thê tử bắt nạt phu quân... phu quân đáng yêu gửi <3 …

Còn tặng kèm theo một dấu hôn nồng đậm buồn nôn nữa…

Nàng vừa tỉnh thì không khỏi muốn ngất xỉu lần nữa, đúng lúc này ám vệ của Song Đình bước vào, nàng ta nói :

- Ngươi tỉnh rồi… bắt đầu thay hỷ phục thôi…

Nàng hơi nghi hoặc hỏi nàng ta :

- Sao ta lại ở đây… không phải hôm qua ta xỉu ở…

Nàng ta mặt lạnh lùng đáp :

- Hôm qua ta đón ngươi từ tay vị công tử kia rồi đem ngươi trở về đây…

Nàng gật gật đầu hiểu ý.

Nàng ta cầm một bộ hỷ phục được gấp ngăn nắp để lên bàn rồi quay người bước đi, trước khi ra khỏi cửa còn nói :

- Thay đồ nhanh đi… chút qua phòng bên để người khác trang điểm… còn một canh giờ nữa thì kiệu hoa đến đấy.

Nàng mặt buồn buồn trả lời :

- Ừm…

Đến buổi tối.

Sau khi trải qua bao quá trình phức tạp rồi bái đường thành thân thì nàng được một đám cung nữ dẫn đường rồi đưa vào phòng tân hôn chờ thái tử đến động phòng.

Nàng ngoan ngoãn ngồi chờ, nhưng trong lòng không khỏi suy nghĩ…

Hi vọng tên ngốc kia sẽ không đến…



Một bức tường hoang vắng nào đó ở đông cung, một bóng nam nhân trẻ tuổi và một lão nhân đứng ở đó.

Lão nhân mở miệng trước :

- Điện hạ… người đi đâu thế… tân thái tử phi mới cưới thì phải làm sao đây.

Nam nhân nhìn lão :

- Đây đâu phải lần đầu ta bỏ tân phòng đâu mà ngươi ồn ào thế…

Lão hơi e ngại nhưng cuối cùng vẫn hỏi :

- Thế lão phải giải thích với thái tử phi như thế nào…

Hắn vô tâm nói :

- Cứ nói ta đang thị tẩm trắc phi nào đó là được…

Nói xong không thèm nhìn khuôn mặt khó coi của lão nhân mà dùng khinh công bay nhanh đến điểm hẹn.



Hắn không hề biết rằng, chính câu nói này ngày sau sẽ làm nàng và hắn ngày càng cách xa nhau hơn, rồi cuối cùng phải hối tiếc tim đau như rát muối nhìn nàng gả đi cho nam nhân khác…



Nàng ngồi chờ trong tân phòng chừng nửa canh giờ thì một cung nữ mở cửa bước vào, dùng một giọng nói khinh người với nàng :

- Thái tử phi ! tối nay người phải ngủ một mình a… thái tử tối nay bận thị tẩm trắc phi rồi…

Ám vệ đứng bên cạnh nàng không khỏi nhăn mày khó chịu, rồi nhìn đến bóng dáng nữ nhân đang ngồi trên giường kia.

Đột nhiên nàng ta với tay cầm lấy khăn hỉ rồi kéo xuống, người nằm dựa hết lên giường ngái ngủ một cái, đôi mắt lười biếng nhìn nữ tỳ đang há hốc mồm kia :

- Còn gì để nói không…

Nàng ta vô thức lắc đầu quầy quậy :

- Dạ không… a không, nhưng mà thái tử…

Nàng lông mày nhăn lại :

- Ta không có điếc… ngươi lui ra đi…

Ả nô tỳ hơi hoảng loạn, chưa kịp cúi chào thì đã chạy vội ra ngoài.

Miệng lẩm bẩm :

- Đúng là không có chút lễ nghi nào… y chang thằng cha chủ nhân của nó vậy…

Nói xong xoay người lại, nhìn Ti


Old school Swatch Watches