Teya Salat
Tình Biến

Tình Biến

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327213

Bình chọn: 8.5.00/10/721 lượt.

i bảo vệ em, dĩ nhiên là sẽ biết rồi.”

La Duyệt Kỳ không ngờ Mạc Duy Khiêm thật sự vẫn đang cho người bảo vệ mình, lại cảm động không nói nên lời.

“Duyệt Kỳ, tôi đã cho người điều tra, mẹ em đúng là bị tai nạn ngoài ý muốn nhưng cha em thì không phải, chiếc xe kia không hề có biển số, không điều tra được chủ xe. Tôi thấy trước tiên vẫn việc sắp xếp ổn thỏa cho cha mẹ em quan trọng hơn, hai bác đều phải có người chăm sóc, em còn phải đi làm, dù có tạm nghỉ cũng không thể chăm sóc cả hai được. Vừa rồi tôi đã mời hai y tá, sẽ chăm sóc cha em trong viện 24/7, tôi cũng đã mời bảo mẫu đến nhà giúp chăm sóc mẹ em rồi, lần này đúng là tôi đã quá sơ sẩy, chỉ lo bảo vệ sự an toàn của em, không ngờ họ lại ra tay với người nhà em, nhưng em yên tâm, từ giờ trở đi tôi sẽ cho người bảo vệ cả cha mẹ em.”

Gương mặt La Duyệt Kỳ đã đầy nước mắt, cô không có cách nào bỏ qua động cơ Mạc Duy Khiêm làm những điều này, nhưng cô có gì tốt đẹp mà khiến người đàn ông này phải trả mọi giá vì cô như vậy?

Hai người yên lặng ngồi trên ghế chờ kết quả kiểm tra của La Đồng.

Cuối cùng cũng có kết quả, rất may mắn là não bộ La Đồng không tổn thương quá nặng, nhưng xương đùi gãy nát, eo cũng bị thương nặng, nhưng mà đây cũng đã là vô cùng may mắn rồi.

Vào phòng bệnh đơn, nhìn người cha vẫn còn đang hôn mê, cuối cùng thì La Duyệt Kỳ cũng không nhịn được khẽ khóc nấc lên.

Mạc Duy Khiêm ôm La Duyệt Kỳ vào ngực dỗ dành cô: “Đừng khóc nữa được không? Không phải là đã không sao rồi ư? Về sau nhất định sẽ không bao giờ có chuyện thế này xảy ra nữa, tôi hứa.”

Nghe lời hứa hẹn khiến người ta an tâm của Mạc Duy Khiêm, La Duyệt Kỳ càng khóc lớn hơn.

Mạc Duy Khiêm bất đắc dĩ nâng mặt La Duyệt Kỳ lên, chỉ thấy vẻ mặt cô mờ mịt, nước mắt như từng chuỗi trân châu thi nhau rơi xuống, không nhịn được nhẹ nhàng hôn xuống mặt cô, sau đó chuyển dần cuống, cuối cùng dời đến đôi môi non mềm của cô.

Đầu tiên là chạm nhẹ thăm dò, sau đó dần dần vẽ quanh viền môi cô, dịu dàng hôn, sau đó lại lớn mật khóa chặt môi cô vào trong miệng mình.

La Duyệt Kỳ bị đau đớn rất nhỏ trên môi làm cho bừng bỉnh, lập tức dùng sức đẩy Mạc Duy Khiêm đang ôm mình ra, lùi lại mấy bước không biết nên làm sao.

Mạc Duy Khiêm vẫn còn chìm đắm trong cảm xúc tuyệt vời của nụ hôn khiến hắn say mê kia, sự thân mật này khiến hắn cảm thấy vô cùng thoải mái, cũng rất ấm áp, càng thích không nói nên lời.

“Duyệt Kỳ, anh không có ý lợi dụng lúc em gặp khó khăn, càng không phải giúp đỡ vì muốn ép em làm chuyện gì cho anh, anh chỉ là không thể kiềm lòng được, suy nghĩ của anh em cũng đã biết rồi. Cho nên anh sẽ không giải thích, anh chỉ muốn an ủi người con gái anh yêu, không muốn nhìn em đau lòng như vậy mà thôi.” Mạc Duy Khiêm nhìn La Duyệt Kỳ thật sâu, nói ra lời từ trong tim mình.

La Duyệt Kỳ không đáp lại, chỉ cúi đầu yên lặng, nhưng lòng cũng đang đảo lộn điên cuồng.

Cô làm sao vậy, thế mà không lập tức từ chối Mạc Duy Khiêm? Tuy rằng chỉ là một nụ hôn nhưng điều này sao có thể không làm Kim Đào thất vọng chứ? Suy nghĩ nửa ngày thì ngoại trừ cảm động ra cũng không tìm được lý do nào để cô dễ dàng tha thứ cho việc Mạc Duy Khiêm mạo phạm cô.

Hai người đứng đó đều yên lặng không nói, chỉ là một người cúi đầu, còn một người thì đang nhìn chằm chằm, trong thời khắc vô cùng yên lặng này thì tiếng chuông di động trở nên cực kỳ chói tai.

Sợ làm phiền đến cha, La Duyệt Kỳ nhanh chóng nhận điện thoại.

“Duyệt Kỳ, anh thấy em có gọi nhỡ mấy lần cho anh, có chuyện gấp gì sao?” Kim Đào huấn luyện quay về thì thấy máy cuộc gọi nhỡ của La Duyệt Kỳ, lập tức gọi lại ngay.

La Duyệt Kỳ nhìn mắt Mạc Duy Khiêm, do dự một chút rồi mới kể lại những chuyện đã xảy ra.

Kim Đào cũng lo lắng: “Anh lập tức đến ngay, ở bệnh viện thành phố đúng không?”

La Duyệt Kỳ nói số phòng cho Kim Đào, sau đó cất điện thoại rồi vẫn im lặng.

“Có cần anh rời khỏi đây không?” Mạc Duy Khiêm hỏi.

Nếu làm thế, bản thân cô không phải quá ích kỷ sao? La Duyệt Kỳ lắc đầu.

“ Vậy anh ở đây cùng em chờ cậu ấy đến.” Mạc Duy Khiêm kéo la Duyệt Kỳ ngồi vào chiếc ghế sofa cũ kỹ ở bên cạnh.”

La Duyệt Kỳ ngồi xuống theo, nhỏ giọng nói: “Cứ xem như vừa rồi chưa từng xảy ra chuyện gì nhé.”

Giọng điệu của Mạc Duy Khiêm rất dịu dàng: “Em nói sao thì chính là thế, chỉ cần em không khó xử là tốt rồi.”

La Duyệt Kỳ lập tức không nói được gì nữa.

Hai người yên lặng ngồi đó, dù không nói chuyện gì nhưng La Duyệt Kỳ cũng không hề có cảm giác xấu hổ, chỉ thấy vô cùng an toàn và yên tâm.

“Anh là ai? Dựa vào cái gì mà ngăn cản không cho tôi vào trong?” Giọng nói của Kim Đào vang lên ở ngoài cửa.

Hai người theo Mạc Duy Khiêm đến thì một người để ý đến mẹ La Duyệt Kỳ, một người khác thì đứng canh ở bên ngoài phòng bệnh đơn.

Nghe được giọng nói của Kim Đào, La Duyệt Kỳ lập tức đứng lên đi ra cửa, Mạc Duy Khiêm cũng đi theo ra.

“Duyệt Kỳ, người này là ai vậy? Còn không cho anh vào nữa.” Kim Đào vừa dứt lời liền thấy Mạc Duy Khiêm đi theo sau La Duyệt Kỳ, sắc mặt lập tức thay đổi.

“Hắn ta sao lại ở chỗ em thế?”

Mạc Duy Khiêm căn bản không thè