Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Tiểu Tiền Nô Của Cổ Thần

Tiểu Tiền Nô Của Cổ Thần

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323165

Bình chọn: 7.00/10/316 lượt.

là đang muốn cùng ta chơi đùa ?”

Nữ nhân này, việc này mà cũng dám nói như vậy. Cho dù biết đây không phải là ý của nàng, nhưng hắn vẫn muốn trừng phạt nàng tính cắn một cái vào đôi má của nàng.

Hai người ở trên giường quay cuồng cười đùa, tiếng cười thanh thúy thu hút Harly ở ngoài cửa, nghe được tiếng kêu của chủ nhân lập tức bừng bừng phi nhanh vào cửa, nhìn thấy chủ nhân cùng người khác đang chơi đùa, Harly nghĩ mình cũng có thể tham gia một phần, liền phi lên giường một phát, một móng vuốt đã giẫm được hai người.

“ Thối Harly, ngươi muốn chết a, nhanh xuống cho ta.” Tương Thừa Lăng đã quen với sự tồn taih của Harly. Xoay người vỗ vỗ đám lông xù to của nó, “ Chó cưng, ngươi cùng chủ nhân thật giống nhau không hiểu phong tình, còn không nghe lời ta mau đi ra ngoài, cút…”

Cứ như vậy, hai người một chó cùng một chỗ, không biết trải qua bao lâu Harly đã thư thái nằm ở dưới giường để tìm chỗ ngủ bù. Tương Thừa Lăng đem Lôi Mạn Mạn ôm vào trong lòng, làm cho hai má nàng dính trước ngực mình.

Hắn vuốt nhẹ mái tóc dài mềm mại của nàng, thấp giọng nói : “ Cám ơn ngươi đã dùng thời gian đến bệnh viện thăm mẹ ta.”

Nàng cười lắc đầu “ Mẹ ngươi thật là một nữ nhân đáng yêu, ta thật rất thích nàng.”

Đây là lời thật tình của nàng, nàng không hiểu một nữ nhân tinh tế, ôn nhu như Tương mẫu vì sao lại bị lão công của mình vứt bỏ?

“ Mẹ ta từ sau khi hôn nhân thất bại, những năm qua đều không vui.”

Lôi Mạn Mạn đột nhiên ngẩng đầu lên nhìn hắn : “ Vậy ngươi có bao giờ nghĩ tới sẽ tìm cho mẹ ngươi một người chiếu cố nàng, quan tâm nàng ?” Có lẽ là bác sĩ kia.

Nàng luôn cảm thấy Tương mẫu cùng vị bác sĩ kia có quan hệ, có chút ý vị sâu xa.

Nếu thật sự đúng như nàng đoán, có lẽ nên giúp đỡ một đoạn lương duyên.

Tương Thừa Lăng như nghe được một lời chói tai, mắt nheo nheo “ chẳng lẽ nàng chịu thương tổn còn chưa đủ ? Đã bị một nam nhân không bằng cầm thú thương tổn qua một lần, ta nhất định không để nàng nhảy vào hố lửa thêm một lần.”

Nghĩ đến phụ thân bất lương của chính mình, trong mắt hắn hiện lên đầy hận ý.

Tương Thừa Lăng như vậy làm cho Lôi Mạn Mạn cảm thấy xa lạ, cũng làm cho nàng sợ hãi. Hắn oán hận phụ thân mình như vậy sao ? Tốt xấu gì trên người hắn cũng đang chảy dòng máu đó.

Nàng vươn cánh tay nhẹ nhàng vuốt nhẹ trán hắn, “ Đừng tức giận đừng tức giận, thường xuyên tức giận sẽ làm tăng nếp nhăn, người ta chẳng qua chỉ đề nghị một chút, ngươi đã liền bày ra cái sắc mặt này.”

Tương Thừa Lăng đem nàng nhanh kéo vào trong lòng, trên mặt lãnh khốc, chậm rãi : “ Ta chỉ đơn thuần không muốn mẹ ta lại dẫm vào vết xe dổ trước mà thôi.”

“ Ta biết, ta biết.” Nàng an ủi vổ bả vai của hắn, “ Ngươi là một người con tốt.”

Chiều hôm sau, Lôi Mạn Mạn sau khi tan tầm lại đến bệnh viện thăm Tương mẫu.

Lúc nàng đẩy cửa phòng, liền nhìn thấy Tương mẫu cùng bác sĩ Trần Đình Chi đang tán gẫu thật sự vui vẻ, cũng không biết đối phương đã nói gì làm cho Tương mẫu cười ha ha, thanh âm thanh thúy nhu thuận thấm vào ruột gan.

Nhìn thấy Lôi Mạn Mạn đẩy cửa, tiếng cười bên trong dừng lại, Tương mẫu rút bàn tay đang được bác sĩ cầm , hai má ửng hồng.

“ Mạn Mạn nguoi đến a, hôm nay có nấu canh cho ta không ?”

Nàng cố ý xem nhẹ vẻ xấu hổ trên mặt Tương mẫu, cười hì hì đi qua, hướng Trần Đình Chi gật đầu, lại giơ giơ cái cà mèn đang nóng : “ Cố ý nấu cho ngươi uống , hôm nay ta lại nấu canh cá chép.”

Trần Đình mặt tươi cười, vỗ đầu nàng, “ Qủa thật là một tiểu nha đầu thông minh, còn chưa vào cửa đã biết lấy lòng mẹ chồng.”

Nghe vậy, Lôi Mạn Mạn sắc mặt đỏ lên, vội hỏi “ Trần thúc thúc, ngươi cũng không nên nói lung tung nha, chuyện không phải như ngươi nghĩ a.”

Nàng đối với Tương mẫu rất tốt, chính là đem nàng trở thành một người quan tâm cùng chiếu cố đến trưởng bối, tuyệt đối không có ý lấy lòng, hay a dua tồn tại.

“ Nói như vậy, Mạn Mạn không nghĩ là con dâu của ta ?”

Gặp Tương mẫu cũng trêu chọc mình, nàng người ngùng ngay cả lỗ tai cũng đỏ, cúi đầu làm ra vẻ bận rộn.

Nếu tương lai thật sự có thể gả cho Tương Thừa Lăng ít nhất nàng là người luôn nghĩ sẽ cam tâm tình nguyện làm một cô con dâu hiếu thuận, toàn tâm toàn ý hầu hạ Tương mẫu.

Không lâu, một y tá đến nói với Trần Đình Chi có người nhà bệnh nhân đến tìm.

Bên trong phòng lúc này chỉ còn Mạn Mạn và Tương mẫu, Tương Ngọc Hoa đem tiểu nha đầu kéo đến bên giường, đau lòng nói :

“ Ta biết ngươi cái gì cũng không hỉu, nhưng cũng rất thông minh, mọi việc đã nhìn rõ sớm đơán được ta cùng Đình Chi…cũng chính là Trần thúc thúc trong thờ gian qua có quan hệ.” Nhìn thấy sắc mặt của Lôi Mạn Mạn kinh ngạc, liền vội vàng nói tiếp : “ Mặc kệ như thế nào, chuyện này chỉ có nguoi biết, ta biết trăm ngàn lần không nên để tiểu lăng biết được, có được không ?”

“ A di là sợ Thừa Lăng phản đối chuyện của người cùng Trần thúc thúc sao ?”

Tương Ngọc Hoa sắc mặt buồn bã, “ Tiểu lăng từ nhỏ đều đã luôn trách phụ thân bất lương, lúc là một đứa trẻ 3 tuổi từng đem phụ thân trở thành anh hùng mà sùng bái, nhưng tiểu lắng chưa từng được nhận lấy tình thương của phụ thân.” Nàng k