
o bỗng im lặng lạ thường, không
phải cậu ta bị kích động mạnh quá nên rời mạng, tìm một góc, gặm
nhấm nỗi đau khổ một mình đấy chứ? Mình làm vậy, có phải hơi… bất
nhân bất nghĩa không? Nhưng quay lại nhìn điểm giới hạn tăng cao, lại
có thêm cả tiền bạc, Ta Là Một Con Rồng cuối cùng cũng bình tâm trở
lại. Chỉ là game thôi mà, có phải sự thật đâu! Hơn nữa, chẳng phải
Tế Nguyệt Thanh Thanh tự nguyện sao…
Tân
lang, tân nương thay lễ phục do hệ thống cung cấp. Vì tiệc cưới của
họ thuộc diện xa hoa bậc nhất nên bộ lễ phục dĩ nhiên cũng thập
phần sang trọng. Nhìn mũ phượng đính bảo thạch lấp lánh trên đầu tân
nương cũng đủ biết nó xa xỉ thế nào.
Lúc
hôn lễ bắt đầu, hai người đều nhận được một bao lễ vật lớn, vô cùng
sang trọng mà hệ thống gửi tặng. Lúc mở bao lễ vật ra, ánh sáng
rực rỡ của bộ trang bị Thần cấp hiếm có khiến Tế Nguyệt Thanh Thanh
bị chấn động mạnh.
Người
đến người đi đông không sao kể siết, mục đích để xem hôn lễ và lấy
hồng bao là chính!
Thật
là cảnh tượng xa xỉ nhất từ trước đến nay! Con số 8888 bay đầy màn
hình khiến Kỷ Hiểu Nguyệt cực kỳ đau lòng. Mình cũng muốn!
Trong
tiếng hoan hô của mọi người, tân lang ôm tân nương đi giữa hai hàng Thần
Điêu sặc sỡ, sau đó phi thân, cưỡi mây, đạp gió bay đi.
Cùng
với hình ảnh đó, trái tim của biết bao cô gái đồng thời tan nát… Vì
sao lại chỉ có chế độ một vợ một chồng cơ chứ???
Tế
Nguyệt Thanh Thanh nép vào lòng Phong Diệp Vô Nhai, làn gió khẽ mơn
trớn mái tóc đen của hai người, lướt nhẹ lên bộ hỷ phục đỏ thắm,
tay áo khẽ bay bay, Phong Diệp Vô Nhai cúi đầu, trìu mến nhìn Tế
Nguyệt Thanh Thanh. Tế Nguyệt Thanh Thanh cũng mỉm cười dịu dàng với
Phong Diệp Vô Nhai.
Từ
lúc bắt đầu lễ cưới đến giờ, Kỷ Hiểu Nguyệt hết sốc đến giật
mình rồi lại chuyển sang trạng thái kinh ngạc. Ngay cả giây phút khi
hôn lễ đã hoàn toàn kết thúc, cô vẫn chưa hồi phục được thần trí.
Hình ảnh hai bộ hỷ phục đỏ thắm, sinh động, quyến rũ trên màn hình
làm nổi bật hình ảnh đôi trai tài gái sắc trên nền phong cảnh tuyệt
đẹp thật đậm nét thần tiên.
Nhất
là lúc Phong Diệp Vô Nhai và Tế Nguyệt Thanh Thanh nhìn nhau cười,
trong lòng Kỷ Hiểu Nguyệt bỗng thấy nhẹ nhàng rung động.
Đây…
đây… đây là cảm giác gì thế? Sao đột nhiên cô lại thấy Phong Diệp Vô
Nhai và Tế Nguyệt Thanh Thanh rất xứng đôi nhỉ? Kỷ Hiểu Nguyệt vừa
không ngừng khinh thường bản thân vừa tiếp tục than thở.
***
Kế
đó là màn động phòng tại cư gia của Phong Diệp Vô Nhai.
Trước
khi đến đó, Tế Nguyệt Thanh Thanh đã liên tục nhắc nhở mình: “Không
thể để Phong Diệp Vô Nhai dễ dàng toại nguyện, dù lấy anh ta rồi
nhưng mình vẫn có thể phản kháng. Phản kháng, phải kiên quyết phản
kháng!”
Nhưng
vừa đến cư gia của Phong Diệp Vô Nhai, lá cờ “Phản kháng” của Tế
Nguyệt Thanh Thanh lại bị đánh bay. Tế Nguyệt Thanh Thanh không ngờ đó
lại chính là tòa thành nhỏ mà cô vẫn đến hàng ngày – Tòa thành cổ
màu trắng!
Tế
Nguyệt Thanh Thanh kinh ngạc đi một vòng quanh tòa thành, sau đó chạy
đến trước mặt Phong Diệp Vô Nhai: “Anh mua chỗ
này rồi sao?”
Phong
Diệp Vô Nhai: “Ừ”.
Tế
Nguyệt Thanh Thanh: “Chắc là tốn kém lắm”.
Phong
Diệp Vô Nhai: “Điều đó không quan trọng”.
Tế
Nguyệt Thanh Thanh: “…..”
Phong
Diệp Vô Nhai: “Vào thôi”.
Tế
Nguyệt Thanh Thanh đi theo Phong Diệp Vô Nhai vào phòng tân hôn. Uầy! Căn
phòng này cũng do anh ta bỏ tiền ra trang trí sao? Tinh tế, xinh đẹp
thật! Mỗi gian phòng trong tòa thành này đều không thể chê vào đâu
được.
Tế
Nguyệt Thanh Thanh như một người mới từ quê ra tỉnh, vừa dạo quanh nhà
vừa nhớ đến những lời của Măng Mọc Sau Mưa. Đại Thần… sao anh lại mua
nơi này?
Đầu
tiên là tổ chức một hôn lễ xa xỉ, sau đó lại mua tòa thành mà cô
thích, đến cả phòng ngủ cũng trang trí theo màu tím nhạt mà cô yêu.
Ý của Đại Thần chẳng phải rất rõ ràng sao.
Chẳng
lẽ… Hay là… đúng như Măng Mọc Sau Mưa nói, Đại Thần… thật sự thích
cô?
Nhưng
mà… Không lý nào! Không thể như thế được!
Chắc
là… không phải chứ!
Tế
Nguyệt Thanh Thanh vừa suy nghĩ vừa ngắm nghía khu vườn lộng lẫy.
Vẫn đi
theo phía sau, Phong Nguyệt Vô Nhai đợi đến khi cô đi tham quan một vòng
tòa thành xong, mới nói: “Động phòng thôi”.
Tế
Nguyệt Thanh Thanh đỏ mặt, toát mồ hôi: “Hả?”
Thật
ra, động phòng trong game rất đơn giản, hai người mới kết hôn sẽ bị
nhốt trong một căn phòng xa hoa, lộng lẫy, ngoài nói chuyện ra không
làm được gì hết.
Kỷ
Hiểu Nguyệt còn đang bối rối, không biết nên nói gì với Đại Thần
thì cửa phòng Tổng giám đốc đột nhiên bật mở. Một bóng người cao
lớn trầm ổn bước về phía Kỷ Hiểu Nguyệt.
Từ sau
lần bị đẩy xuống nước, Tổng giám đốc Tề không buồn liếc cô lấy một
lần, nên lúc thấy Tề Hạo đi về phía mình, Kỷ Hiểu Nguyệt rất bất
ngờ, có cảm giác mây đen đang kéo đến bao phủ trên đầu mình. Vội
nhìn ra xung quanh cầu cứu thì cô mới phát hiện ra cả văn phòng lúc
này đã về hết, chỉ còn lại mỗi mình cô “đơn thương độc mã”.
Đều tại
Đại Thần cả, sao lại chọn kết hôn giờ này cơ chứ. Mọi người