XtGem Forum catalog
Tiểu Hồ Ly Pk Đại Ca Sói Xám

Tiểu Hồ Ly Pk Đại Ca Sói Xám

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325634

Bình chọn: 9.5.00/10/563 lượt.

? Không ngờ nữ hiệp Tế Nguyệt cũng có lúc sợ hãi!” Phong

Nguyệt Vô Nhai quay đầu lại hỏi.

“Có

gì mà không dám!”
Tử Y Nữ Hiệp tay cầm Ngọc Tiêu

vọt lên phía trước.

Vào

rồi!

Trước

màn hình máy tính, Tề Hạo mỉm cười, cô hồ ly nhỏ không chịu nổi

một chiêu khích tướng! Rất tốt, việc còn lại chỉ là bắt hồ ly trong

chén thôi. Tề Hạo thản nhiên nhấp một ngụm cà phê, rồi di chuột.

Tử Y

Nữ Hiệp đi trước giết quái, Phong Diệp Vô Nhai theo sát phía sau. Nhưng

Tử Y Nữ Hiệp đi trước dần cảm thấy “quá sức”. Sao đánh mãi không

hết yêu quái thế này?

Tế

Nguyệt Thanh Thanh dốc hết toàn bộ năng lượng nhưng vẫn nhanh chóng bị

tụt lại phía sau, trong khi Phong Diệp Vô Nhai đã vọt tới cửa cốc.

Không

xong rồi! Không phải Đại Thần cố ý dẫn cô vào đây rồi để cô chết

trong tay đám yêu ma này chứ? Cô biết Phong Diệp Vô Nhai không tốt thế

đâu! Rõ ràng biết vậy mà cô vẫn cứ để mình mắc mưu? Cô đúng là

ngốc!

Tế

Nguyệt Thanh Thanh vừa ngây ra lập tức bị kẻ địch đánh trúng, còn xui

xẻo bị trúng độc, độ nhanh nhẹn giảm mạnh. Tất cả động tác đánh

quái giờ như cảnh quay chậm trong phim truyền hình, Kỷ Hiểu Nguyệt

cuống lên, cô hận không thể lấy cốc ném thẳng vào màn hình.

Đúng

lúc này, Phong Diệp Vô Nhai đã lao đến cửa cốc bỗng quay người trở

lại, tung mấy chiêu giải quyết hết đám yêu quái bên cạnh Tế Nguyệt

Thanh Thanh, đồng thời gửi một tin nhắn:

“Chọn

“Tiếp nhận” đi”.


Tiếp

nhận cái gì?

Tế

Nguyệt Thanh Thanh vừa than thở vì cột máu sắp cạn, lại kinh ngạc

nhận ra Đại Thần không muốn thừa dịp này báo thù!

Chẳng

còn thời gian mà suy nghĩ nhiều, cô ấn luôn phím “Tiếp nhận”. Cơ thể

Tế Nguyệt Thanh Thanh đột nhiên bay lên, rơi chính xác vào lòng Phong

Diệp Vô Nhai. Cột máu cũng không giảm nữa. An toàn rồi! Tế Nguyệt

Thanh Thanh thở phào nhẹ nhõm. Lúc này cô mới phát hiên ra, thì ra, cô

vừa tiếp nhận lời thỉnh cầu Phong Diệp Vô Nhai gửi đến: Một cái ôm.

Một cái ôm?

Tế

Nguyệt Thanh Thanh vừa xấu hổ vừa giận dữ.



chỉ là trong game, nhưng trước giờ cô chưa từng được ai ôm cả! Phản

ứng đầu tiên của Tế Nguyệt Thanh Thanh là: Phải nhảy xuống.

Nhưng

mà…

Yêu

quái bốn phía đông nghìn nghịt, Tế Nguyệt Thanh Thanh do dự… Nhảy

xuống khác nào tìm đến cái chết? Tử Y Nữ Hiệp nhìn trước ngó sau,

do dự không biết phải làm gì.

Thật

lòng mà nói thì, Đại Thần động tác nhanh nhẹn, ra tay dứt khoát,

phòng thủ nghiêm ngặt, ở trong vòng tay anh ta rất an toàn. Ít nhất

sẽ không chết.

Có nên

xuống không?

Đại

Thần toàn thân khoác áo giáp vàng hào quang chói mắt, mỗi chiêu thức

đều vô cùng đẹp mắt khiến cả màn hình tràn ngập màu sắc sinh động.

Bên trong khoảng sáng ấy, Tử Y Nữ Hiệp yếu đuối nằm trong vòng tay

Phong Diệp Vô Nhai. Giữa chốn gươm đao loạn lạc, hình ảnh đó mới lãng

mạn làm sao!

Kỷ

Hiểu Nguyệt nhìn màn hình, mặt thoáng ửng đỏ.

Trước

đây, Tế Nguyệt Thanh Thanh là một nhân vật mạnh mẽ, cô luôn đi trước

chém giết, theo sau là một đám tân thủ yếu ớt. Thì ra… thỉnh thoảng

làm một người yếu đuối cũng không phải là chuyện gì xấu. Ít nhất,

cô sẽ bớt phải lo lắng, bớt việc phải làm, tiết kiệm được máu, còn

có thể ngồi không mà hưởng kinh nghiệm, thật tuyệt.

Tế

Nguyệt Thanh Thanh rất nhanh lấy lại sự bình tĩnh. Phong Diệp Vô Nhai

lúc này chỉ chiến đấu bằng một tay, tay còn lại nắm lấy tay Tử Y

Nữ Hiệp nhanh chóng xuyên qua Quỷ Quái Cốc, đến vùng an toàn. Tế

Nguyệt Thanh Thanh bắt đầu thấy điểm kinh nghiệm của mình nhanh chóng

tăng vọt.

Cảm

giác này đúng thật là… “Yomost”!

Kỷ

Hiểu Nguyệt ôm bát mì ăn liền reo hò không ngớt.

Thì ra

Đại Thần cũng không đến nỗi đáng ghét như cô vẫn nghĩ! Tối hôm đó,

lần đầu tiên Kỷ Hiểu Nguyệt thức trọn một đêm chơi game.

***

Liên

thủ với Đại Thần quả là tuyệt. Lúc trước để thăng cấp, cô không ăn

không uống cũng phải mất mấy ngày. Giờ liên thủ với Đại Thần mới

có một buổi tối đã lên được một cấp!

Kỷ

Hiểu Nguyệt thích thú đến phát điên!

Hơn

nữa Đại Thần còn lấy cớ “do yêu cầu nhiệm vụ” để tặng cô một bộ

trang bị cao cấp. Lúc đầu cô vốn định từ chối, nhưng khi nhìn thấy

ánh hào quang từ bộ trang bị thần cấp toả ra, con chuột trong tay cô

không còn nghe đầu óc sai khiến, ấn luôn vào nút “Tiếp nhận”.

Sau ba

giây tự coi thường chính mình, Tế Nguyệt Thanh Thanh liền an ủi bản

thân: do yêu cầu nhiệm vụ mà thôi. Lúc Tử Y Nữ Hiệp thay trang bị cao

cấp vào, dáng vẻ càng thêm mạnh mẽ, mười phần hiên ngang.

Đại

Thần đúng là người tốt!

Kỷ

Hiểu Nguyệt thậm chí còn không nhận ra chỉ trong một đêm thái độ của

cô với Đại Thần đã thay đổi 1800.

Khi hai

người hoàn thành xong tất cả nhiệm vụ ở Tử Thanh Sơn cũng là lúc

bình minh ló dạng. Họ đã có một đêm cùng nhau, cũng xem như thành

người quen rồi.

O(╯□╰)O

“Đại

Thần, anh không mệt sao?”
Kỷ Hiểu Nguyệt ngáp

một cái, xoa xoa đôi mắt gấu mèo. Cô vốn là đứa trẻ ngoan, đây là

lần đầu tiên chơi game thâu đêm thế này. Cũng may hôm nay là cuối tuần!

“Ngủ

đi”
. Tề Hạo chỉ gửi lại hai từ nhưng cảm giác

chứa đựng rất nhiều sự quan tâm.

Lúc Đại Thần nói “Ngủ đi”, Kỷ