XtGem Forum catalog
Thượng Tướng Tà Ác, Hôn Nhẹ Nhàng Thôi

Thượng Tướng Tà Ác, Hôn Nhẹ Nhàng Thôi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325780

Bình chọn: 7.00/10/578 lượt.

theo trên người của mấy cô gái, động tác tùy ý mà liều lĩnh, mà những cô gái kia, giống như là trải qua đặc biệt huấn luyện, nghênh hợp bọn họ, cử động yêu ~ mị ~ dụ ~ người!

Dĩ nhiên, chuyện bọn họ cần làm, tiếp theo không chỉ những thứ này. . . . . .

"Một đám kẻ điên!" Thất Dạ khẽ nguyền rủa một tiếng, cấp tốc đem mặt quay đi.

"Xem tiếp cho tôi!" bàn tay Gia Mậu, dùng sức nắm được gáy cô xoay lại, gương mặt tuấn tú của anh cúi xuống gần bên tai cô gái, lời nói thật thấp, lọt vào lỗ tai cô: "Nếu không, tôi đem Dung Thiên Đại vứt vào trong đó, cho người ta đổi phiên "làm" cô ta!"

"Anh dám?"

"Cô xem tôi có dám hay không!"

Ngôn ngữ nhàn nhạt lại nồng nặc mùi vị uy hiếp, làm Thất Dạ, đến hơi sức phản bác cũng không có.

Mà bên kia, Tư Á cũng nhàn nhạt mở miệng: "Hoặc là, đem Nam Thất Dạ ném vào. . . . . ."

Lời của anh ta, dĩ nhiên nói với Dung Thiên Đại.

Vì vậy, sắc mặt củaThiên Đại, một hồi chuyển trắng bệch -

Hai cô gái, bốn mắt giao nhau, nhìn ánh mắt của cả hai đồng thời lóe lên, đáy mắt đều cùng xông ra sắc thái chán nản.

Một đêm này, họ, nhất định phải trầm luân.

Đã không cần hai người đàn ông dùng lực uy hiếp, tầm mắt của các cô, chỉ có thể nhìn về phía trận "Thịnh diễn" khiến họ ghê tởm buồn nôn kia.

Nhìn hiện trường mười mấy mạng người, nhất định không phải chuyện đơn giản. Nhất là, khi bị uy hiếp nhìn - -

Nhìn cảnh tượng thủy tinh đổ vỡ phía sau, đôi tay Thất Dạ nắm chặt thành quyền, dùng sức cắn chặt hàm răng, mới không xoay người vung quyền lên gò má Gia Mậu! Kỳ lạ, vào thời điểm này mà cái người phía sau lại đưa mặt đến gần, ghé vào tai cô, nhỏ giọng nói: "Biết những cô gái kia, ở chỗ này định vị cái gì không?"

"Chẳng liên quan đến tôi!" Thất Dạ cắn chặt hàm răng, ngoảnh mặt sang chỗ khác, cố gắng tránh né mọi đụng chạm với người đàn ông này.

Thậm chí, cô cũng không để ý đến hơi thở của hắn . . . . . . Mặc dù, đó là chuyện khó khăn!

Bất chợt lòng bàn tay Gia Mậu kìm gáy cô lại, xoay mặt cô lại, buộc cô phải nhìn thẳng vào hắn, đôi mắt thâm thúy - u tối, ánh sáng lạnh âm u hiện lên, như xa vạn dặm, ngôi sao xa nhất kia, tỏa ra ánh sáng lóa mắt - lạnh. Thanh âm của hắn, khinh đạm mà khàn khàn, như đàn cổ ngàn năm, nhẹ nhàng tấu vang một giai điệu thần bí, thú vị.

"Họ, là quân kỹ, chuyên dùng để “thăm hỏi” các quân sĩ trẻ tuổi!"

Trước đây, Thất Dạ có thể đoán trước một, hai, nhưng nghe hắn nói ra khỏi miệng, tự nhiên trong lòng có một loại mùi vị đảo lộn. Cô hít sâu, mặt như Quỳnh Ngọc lại hiện lên chút khinh bỉ, lạnh giọng nói: "Đã nhìn ra."

Bên ngoài Phượng Sào, có nhiều người canh giữ, mà người đàn ông này lại xuất hiện ở đây, thân thể cũng cường tráng, nhìn qua là biết thường ngày phải tiếp nhận tập huấn đặc biệt. Huống chi, hôm nay lấy thân phận của hắn và Tư Á, sao có thể để dân chúng tầm thường dễ dàng đến gần? Trừ phi, những người bên ngoài hành lang đó, đều là thuộc hạ của hắn và Tư Á - -

Lòng bàn tay Gia Mậu nhẹ nhàng lướt qua cái cổ tinh tế của cô, đầu ngón tay khẽ nâng cái cằm cô lên, môi mỏng nhếch lên, cười như không cười.

Mắt Thất Dạ nheo lại, cảnh giác nhìn hắn chằm chằm, khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú, thoáng vẻ chán ghét.

Bây giờ rõ ràng đang chịu sự khống chế của hắn, nhưng cái cổ vẫn duy trì trước sau như một không chịu thua. Xem ra, muốn chinh phục cô gái nhỏ này, hắn phải dùng nhiều cách thức khác nhau!

"11, mở cửa kính ra!"

Lông mày Gia Mậu bỗng chốc nhếch lên, nhàn nhạt liếc mắt nhìn cô gái đứng bên cạnh, lạnh nhạt phân phó.

Rõ ràng, 11 có chút bất ngờ, ánh mắt cô gái nghiêng dọc theo gò má của Thất Dạ nhìn một cái, tim đập mạnh và loạn nhịp hai giây, mới thấy ánh mắt lạnh thấu xương của Gia Mậu vội cụp mắt xuống, thanh âm run rẩy trả lời: "Dạ, Thượng tướng A Nhĩ Bá Đặc đại nhân!"

Cô gái xoay người, từ trên mặt bàn cầm lấy một cái điều khiển nhỏ, đầu ngón tay trượt dọc xuống, nhẹ nhàng đè lên một nút.

"Ti ti - -"

Thanh âm của tường thủy tinh vang lên, chậm rãi di động về phía vách trái bức tường. Nhìn ra được, đó là một cái cửa kính được thiết kế có cơ quan ngầm. Mà cái chìa khóa, ở trong tay 11 dao động!.

Thất Dạ chú ý đến hướng dao động của vật trong tay 11, nào ngờ bên eo trầm xuống, cả người đều bị Gia Mậu túm. Lòng bàn tay hắn nắm bả vai cô, mang cô đi qua chỗ đám người trần trụi kia.

"Gia Mậu, cái người điên này, muốn làm gì vậy?" Thất Dạ nhanh chóng vặn vẹo eo nhỏ, cố gắng kéo rộng khoảng cách với Gia Mậu!

"Để cho cô tham gia với bọn họ!"

"Tôi không cần chơi trò chơi biến thái đó!"

"Không tới phiên cô nói không!"

Thanh âm Gia Mậu chưa dứt, cánh tay đã rời khỏi bả vai cô di chuyển xuống dưới, trượt dọc theo sống lưng cô, vừa vặn dán lên lưng cô, sau đó dùng lực đẩy cô về phía trước.

Mặc dù bản lĩnh của Thất Dạ rất nhanh nhẹn, nhưng vẫn không địch lại sức của Gia Mậu. Cô loạng choạng tiến lên trước mấy bước, chỉ thiếu chút nữa là ngã thẳng vào trong lòng một người đàn ông trong đó. Hơn nữa, trước mặt người đó lại cô một cô gái đang quỳ, thời khắc Thất Dạ đột nhiên xông đến, lòng bàn tay cô đè xuống vai cô gái, mượn một chút lực đ